Duy bàng hoàng đứng trước vườn hoa sim tơi tả. Những thân cây bị chặt gốc nằm ngổn ngang, cành lá héo úa, như vừa có một cơn thịnh nộ tràn qua. - Ba Duy... ba Duy... Bé Ni từ trong nhà chạy ra, nó vấp ngã rồi đứng lên, lại chạy về phía Duy Chàng quỳ xuống, dang rộng đôi tay Bé Ni ùa vào lòng, ôm cứng cổ chàng. - Ba Duy ơi! Ni bật khóc, nước mắt thấm qua vai áo Duy Rồi nó nghẹn ngào trách móc: - Sao mấy ngày rồi ba không đến?...