Nói rồi Thuyên quay người, ngúng nguẩy bỏ đi. Duy ngẩn ngơ nhìn theo nàng, chợt giật mình khi thấy một dáng người khác nữa ở xa xa nhìn anh. - Thụy Miên! Nàng ngập ngừng rồi bước tới. Nàng dừng lại cách Duy vài bước chân rồi nói: - Em xin lỗi anh. - Em... nghe tất cả rồi sao? Duy hỏi rồi bồn chồn, lo lắng nhìn nàng. Nhưng Thụy Miên không có vè gì là trách móc, giọng nàng nhẹ như gió thoảng. - Em xin lỗi vì đã làm cho anh Duy khó xử. - Em...