Thảo Nhi nằm trong lòng mẹ khóc mùi mẫn, nàng khóc như chưa từng được khóc bao giờ. Bích Lâm dỗ dành: - Nín đi con! Thảo Nhi à! Đình Kha nó mà biết con khóc như thế này, nó sẽ xem thường con cho mà coi. - Con mặc kệ con người đáng ghét ấy. Con chỉ muốn khóc cho thoa? thuê thôi. - Con xem, nước mắt làm ướt cả áo mẹ đây này. - Con còn khóc nữa, khóc cho hết nước mắt luôn, khóc cho ba vừa lòng, để người cứ tưởng...