- Cháu... - Nếu cháu không nói được thì thôi vậy. Đình Kha bỗng trở nên cứng cỏi: - Không, cháu muốn nói. Cháu nghĩ rằng không việc gì phải giấu giếm cả. Cháu đến tìm Tiểu Vân là vì cháu cảm thấy mến cô ấy. Cháu biết là bác sẽ nghĩ cháu bồng bột mà nói vậy, bởi vì còn quá sớm. Có phải không thưa bác? Dừng một lúc, Đình Kha nói tiếp bằng một giọng rất sôi nổi: - Thưa bác, tất cả chỉ dừng lại ở hai tiếng cảm mến mà...