Bà Ngọc Phượng buồn bã nhìn lên đồng hồ. Đứa con trai thương yêu của bà đi đã ba giờ đồng hồ rồi. Suốt ba giờ trôi qua, bà yên lặng ngồi đây, nhìn duy nhất vào một điểm và chờ đợi. Từ ngày chồng và hai đứa con cùng chết, niềm vui, lẽ sống... tất cả những gì còn lại bà bây giờ là Đình Khạ Đứa con trai, niềm hy vọng, sự tự hào duy nhất còn lại của dòng họ bà.