Thảo Nhi dìu mẹ vào nhà. Phía sau ông Tùng lỉnh kỉnh xách đủ thứ đồ dùng mang từ bệnh viện về. Trong nhà Tiểu Vân chạy ra đón họ. Nàng đỡ một bên tay còn lại của bà Bích Lâm, nhưng bà đã xua tay: - Không cần đâu. Có Thảo Nhi đỡ ta được rồi. Cô gái buồn bã đứng nép sang bên nhường lối cho mẹ. Phía sau ba nuôi bước lên an ủi: - Đừng buồn con. Mẹ vừa khỏi bệnh nên có trái tính một chút. Tiểu Vân cố gượng cười....