- Em viết đi, những gì em muốn nói. Vân viết. Đôi mắt đẹp của nàng lúc này trông rất buồn. - Anh không thấy có sự bất tiện khi trò chuyện với nhau bằng cách này sao? Kha đáp chắc nịch: - Không, từ lúc nghe được tiếng đàn của em cho đến bây giờ anh chưa hề nghĩ đến chuyện ấy. Anh cũng không để ý rằng em phải dùng chữ viết thay cho lời nói. Đối với anh chuyện ấy là vô nghĩa. - Đình Kha anh đừng có gạt mình nữa......