Sáng nay, sau khi yên vị được chỗ ngồi trong xe Thiệu Vy cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn. Còn Mẫn Thanh thì vẫn chưa tới. Chẳng hiểu anh chàng nầy 1àm sao nữa? Đến lúc nầy mà vẫn biệt tăm. Từ xa, Mẫn Thanh lù lù đi tới tay xá nách mang nhìn cử chỉ của anh, Thiệu Vy không nén được cười: - Xem anh không khác gl bị vợ đuổi cá. Mỉm cười với cô, Mẫn Thanh lắc đầu: - Cô thật khéo tưởng tượng đó thôi. - Đưa tay đón lấy túl...