Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 1 : ÁM SƯ XUẤT THẾ
CHƯƠNG 1 : SÁT THỦ CHI VƯƠNG - LẠC DIỆP VÔ TÌNH
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Đêm khuya, tấm màn đen che giấu tất cả tội ác.
Tường Vân đại lục Hán Hoa đế quốc – Thuấn Nghĩa Thành.
Một tòa biệt thự hào hoa ba tầng xa hoa, tường làm bằng đá đồ
vật trang trí bằng gỗ, trong phạm vi mười thước của biệt thự
có mười mấy thị vệ liên tục tuần tra, căn phòng rộng thênh
thang làm cho những gì trong phòng hoàn toàn bại lộ, một
người mập mạp chừng ba mươi tuổi đang nhìn ngoài cửa sổ
ngắm cảnh đêm, trên gương mặt mập mạp lộ ra dáng tươi cười
tàn khốc.
Trong bất giác, một cỗ ái ý do tâm mà sinh ra, làm cho sự lãnh
khốc khát máu dần dần hòa tan, cảm giác ấm áp như con trẻ
được mẫu thân ôm ấp, ngây thơ vô tư như thời thơ ấu, giống
như gió mùa xuân thổi phất qua, mây trắng phiêu đãng, sóng
biển vỗ nhẹ, đàn chim bồi hồi, lười biếng phơi mình tắm rửa
ánh sáng mặt trời, làm cho không tự giác bị chìm đắm trong
đó, không cách nào kìm chế.
Nhưng đó cũng là một cỗ sát khí ấm áp.
Theo một đạo u quang hiện lên, gương mặt mập mạp vẫn
mang theo dáng tươi cười, nhưng mỹ hảo trong tích tắc lại trở
thành sự vĩnh hằng lúc này của hắn. Thân ảnh lóe lên trong
tấm màn đen khóe miệng ngậm một mảnh lá xanh, tùy ý vừa
phun ra, lá cây nhẹ nhàng phiêu phiêu rơi vào nơi cổ họng của
- người mập mạp, che giấu mất vết thương còn chưa kịp tràn ra
máu tươi. Giữa lúc người này gần rời đi thì, một cỗ lực áp
bách từ khắp bầu trời hướng hắn cấp tốc vọt tới….
Thiên Cơ tửu điếm, Tử Long để trần thân trên ngồi xếp bằng
trên giường, một Tử Sắc Thần Long nhàn nhạt chiếm giữ nơi
ngực, quanh thân hồng quang hơi tỏa ra, nguyên linh trong cơ
thể không ngừng tuần hoàn vận chuyển, chữa trị thương thế
trong cơ thể. “ Phốc”, ngực Tử Long nóng lên, một ngụm tiên
huyết phun ra.
Tử Long bất đắc dĩ thở dài, quyết tâm nhắm lại hai mắt. Hắn
biết rõ, vừa có thể từ trong tay cao thủ thần bí chạy trốn được
chỉ là do may mắn, không kịp giao thủ chính diện thì đã bị tinh
thần lực cường đại, áp bách đến trong nháy mắt lực lượng
trong cơ thể đã bị bạo phát. Lúc này, hắn phải toàn lực ứng
phó điều động nguyên linh đã bị hắn áp chế hồi lâu để trị liệu
nội thương.
Một cỗ ái lưu chậm rãi từ trong bụng tuôn ra, dần dần lưu
động lên. Nhất thời quanh thân Tử Long hồng quang đại
trướng, thiên địa linh khí bay nhanh hướng hắn vọt tới,
nguyên linh cường đại cấp tốc chảy qua huyết mạch toàn thân,
mỗi một tế bào thân thể đang do linh lực thật lớn trùng kích từ
phá đến phục sinh, tạp chất trong cơ thể cũng theo linh lực cọ
rửa từng điểm một từ lỗ chân lông tràn ra.
Tử Long chau mày, mồ hôi liên tục từ trên trán chảy xuống,
hiện tại hắn cảm thấy toàn thân vô cùng khó chịu, trong hỗn
loạn hắn vẫn muốn buông tha sự chống lại của tinh thần, cứ
như vậy mà hôn mê đi, nhưng hắn biết, như vậy, hắn sẽ xem
như cáo biệt mặt trời ngày mai. Chỉ thời gian một khắc này,
Tử Long cảm giác như đã trải qua suốt vạn năm đăng đẵng,
hồng quang quanh thân chậm rãi tiêu thất. Tử Long rốt cuộc
đột phá tâm pháp Ám Ảnh Cuồng Sát tầng thứ tư, đạt tới tầng
- thứ năm, Tử Sắc Thần Long nơi ngực vốn không được rõ lắm
bây giờ cũng hiện rõ ràng hơn rất nhiều, thậm chí có thể thấy
rõ lân phiến trên người con rồng. Sau khi kết thúc vận công,
Tử Long nghĩ trong cơ thể có thể dung nạp càng nhiều nguyên
linh, trải qua nguyên linh rèn luyện, thân thể càng mạnh mẽ
hơn không ít, nhưng cũng là bị bách đến bất đắc dĩ.
“ Lại thắng được một lần sinh cơ, chỉ bất quá còn lại hai năm
thời gian nữa thôi.” Tử Long nhớ tới lời của sư phụ, chau mày,
khuôn mặt đạm mạc bao phủ một tầng sương lạnh.
Mặc dù thái dương vừa mọc lên không lâu, nhưng lúc này
ngoài phòng khách Thiên Cơ tửu điếm, đã có tiếng người ồn ào
từ lâu. Thiên Cơ tửu điếm do một tổ chức thần bí nhất sáng
lập, danh vang thiên hạ suốt trăm năm về danh dự và tin tức
chuẩn xác nhất, khiến cho cả đại lục phải công nhận là trạm
tình báo, theo tổ chức không ngừng lớn mạnh, cùng với vũ kỹ
cùng dong binh đoàn tại đại lục ngày càng thịnh hành, hầu
như từng thành thị đô hội đều có chi nhánh tồn tại.
Nơi trung ương đại sảnh tửu điểm có tấm thủy tinh biểu hiện
to lớn, chiếm cả mặt vách tường. Mỗi ngày tuyên bố nhiệm vụ
mới nhất, cùng rất nhiều kỳ năng dị sĩ xếp thứ tự trên bảng,
chỉ cần có tin tức mới mẻ biểu hiện trên vách, còn có thể không
ngừng tuyên bố sự kiện trọng đại mới nhất trên đại lục.
Tử Long tìm một góc ngồi xuống, tùy tiện gọi món điểm tâm,
cùng chờ đợi tin tức hắn muốn nhìn thấy.
“ Tin tức mới nhất! Tất cả mau nhìn! Hán Hoa đế quốc Tư Mã
gia gia chủ Tư Mã Tương bế quan năm năm, đột phá vương
cấp hạn chế trở thành đế cấp cao thủ, lại một gã đế cấp cao thủ
xuất hiện.” Một người đầu tiên trong tửu điểm phát hiện biến
hóa trên biểu hiện bình, lớn tiếng hô.
- Tin tức vừa ra, tất cả mọi người trong tửu điếm liền nhìn về
phía vách biểu hiện thủy tinh, vốn phòng khách đang rầm rĩ,
đột nhiên tĩnh lặng làm cho người ta không biết làm sao.
Tường Vân đại lục võ giả sở hữu chức nghiệp có đẳng cấp
phân chia là tam lưu cao thủ, nhị lưu cao thủ, nhất lưu cao thủ,
vương cấp cao thủ, đế cấp cao thủ, thánh cấp cao thủ, mà có
thể đạt được nhất lưu cao thủ đã là rất khó thấy. Vương cấp
cao thủ trên toàn bộ Tường Vân đại lục hiện tại bất quá cũng
chỉ có mười tám vị, phân biệt ra sức cho tam đại đế quốc, là
trụ cột của quốc gia. Mà đế cấp cao thủ, đã nhiều năm không
có xuất hiện qua, thánh cấp cao thủ càng là tồn tại trong
truyền thuyết.
Hán Hoa đế quốc, Khải Minh đế quốc, Châu Lặc đế quốc ba
nước tọa lạc một phương trên Tường Vân đại lục, bởi các quốc
gia có thế lực tương đương, gần trăm năm luôn bình yên vô sự,
nhưng sau lưng cũng là tranh đấu gay gắt. Tuy rằng trên đại
lục có một ít đế cấp cao thủ, nhưng những người này không
thích xôn xao trong trần thế, phần lớn đều biệt tích ẩn cư, mà
hôm nay Hán Hoa đế quốc xuất hiện một gã đế cấp cao thủ,
hơn nữa công nhiên xuất hiện trước mặt thế gian, xem ra sự
yên tĩnh của Tường Vân đại lục không còn bao nhiêu ngày
tháng nữa.
Ngay khi mọi người đang yên lặng bàn luận, thì tin tức lại xuất
hiện phảng phất như tiếng sấm gây cho mọi người sự khiếp sợ
lớn hơn nữa, phòng khách vắng vẻ nhất thời một lần nữa sôi
trào lên.
“ Năm mươi năm đứng hàng đệ nhất bảng sát thủ, đệ nhất
danh Thần Sát Bạch Thanh Vân, bị hoành không xuất thế
chiếm lĩnh đệ nhị danh sát thủ của Tường Vân đại lục, Lạc
Diệp Vô Tình siêu việt. Lạc Diệp Vô Tình vào tối hôm qua lẻn
vào trong Tư Mã phủ, giết chết con trai thứ có trình độ vương
- cấp vũ kỹ sư của Tư Mã Tương, Tư Mã Không Minh, dưới đế
cấp cao thủ như Tư Mã Tương và đông đảo cao thủ đuổi bắt
đã thoát đi…Chỉ xuất đạo gần hai năm, có người nói hắn chỉ
mười tám tuổi…”
“ Hai năm thời gian đã siêu việt thần thoại suốt năm mươi
năm?”
“ Có thể chạy trốn từ trong tay đế cấp cường giả?”
…..
Tử Long chậm rãi nhấm nuốt món điểm tâm ngọt thật ngon
trong miệng, một nụ cười mỉm nhàn nhạt đọng trên mặt hắn: “
Sư phụ, nguyện vọng của ngài ta đã giúp ngài hoàn thành rồi.
Chỉ bất quá, giết chết con trai của đế cấp cường giả, xem ra
cho ta sống thêm hai năm nữa cũng là xa xỉ quá rồi đó.”
Ngón tay mảnh khảnh của Tử Long gõ nhẹ bàn ăn làm bằng gỗ
hoa có tiết tấu, tựa hồ đang tự hỏi điều gì, ngược lại phảng
phất như vừa quyết định điều gì, như trút được gánh nặng
nuốt xuống thực vật trong miệng, đôi mắt mang vẻ chán
chường đột nhiên sắc bén vạn phần…
Trong lòng rỗng không Tử Long đơn độc trở lại Lộc Linh Sơn,
về địa phương hắn đã sinh sống mười sáu năm, nhìn từng ngọn
cây cọng cỏ hắn quen thuộc, ngọn núi kia, con sông nọ, nhà gỗ
nhỏ tọa lạc cạnh bờ sông, còn có phần mộ cô linh linh nằm bên
phải ngôi nhà gỗ. Nhìn đệ nhất sát thủ danh chấn Tường Vân
đại lục cứ như vậy an tường nằm trong phần mộ thấp bé kia,
không khỏi làm người cảm thán nhân sinh khó lường, còn có
người than thở sinh mệnh ngắn ngủi, cùng ý nghĩa của sinh
mệnh.
Tử Long là một cô nhi, từ nhỏ cùng sư phụ Bạch Thanh Vân
- ẩn cư tại phương bắc Lộc Linh Sơn thuộc Hán Hoa đế quốc.
Lộc Linh Sơn rừng dày đặc chim thú lại nhiều, ít có dấu chân
người, Tử Long sinh sống tại đây mười sáu năm, hắn rõ ràng
nhớ kỹ khi hắn được mười sáu tuổi thì Bạch Thanh Vân đã nói
những lời gì với hắn.
“ Hài tử, thời gian của sư phụ không còn nhiều nữa, ngươi
cũng biết tâm pháp chúng ta tu luyện – Ám Ảnh Cuồng Sát, so
với vũ kỹ sư tu luyện vốn là khác nhau, chúng ta tu luyện
chính là nguyên linh, hóa thiên địa chi linh khí thành tự mình
dùng, nhưng vì trọng điểm bộ võ công chính là do hai chữ
Cuồng Sát, chỉ có khi toàn thân lẫn tâm hồn chìm đắm trong
sự giết chóc mới có thể đột phá, mà mỗi khi đột phá được một
tầng giới tuyến, cũng là khiêu chiến một lần đối với sinh mệnh,
ta nghĩ mỗi một lần ngươi đột phá thì sẽ có tư vị bồi hồi trong
sống và chết, ngươi nhất định sẽ tự mình thể hội điều đó. Vốn
tưởng rằng ngươi không có lòng giết chóc, thì căn bản không
đột phá được tầng thứ ba, không nghĩ tới ngươi lại có thể đột
phá được sự hạn chế ngàn năm qua của Ám Sư.”
“ Là sư phụ hại ngươi, Ám Sư với thiên địa linh khí khổng lồ,
hơn nữa lại có tốc độ kinh khủng, đủ để đánh bại vũ kỹ sư cao
cấp nhất hơn mình, hơn nữa mỗi khi đề thăng một tầng, thân
thể kinh qua nguyên linh rèn luyện sẽ càng thêm mạnh mẽ, có
khả năng dung nạp nguyên linh càng nhiều, hấp thu thiên địa
linh lực chuyển hóa thành nguyên linh cũng càng lúc càng
nhanh, bởi vậy tu luyện Ám Ảnh Cuồng Sát là trước tiên khó
khăn sau đó dễ dàng. Thế nhưng, sau khi đột phá Ám Ảnh
Cuồng Sát tầng thứ ba thì mỗi khi đề cao một tầng sẽ bị giảm
đi mười năm tuổi thọ, sở dĩ trên toàn bộ đại lục Ám Sư thập
phần thưa thớt, ta đã dùng chút ít tinh lực còn dư thừa sử
dụng cho ngươi một lần thuật bói toán, không nghĩ tới, tuổi thọ
của ngươi chỉ có bốn mươi năm…”
“ Hiện tại ngươi đã đạt được tầng thứ tư, nói cách khác ngươi
- còn có mười bốn năm tuổi thọ, đều do sư phụ quá ích kỷ, muốn
dạy dỗ ra đồ đệ phải siêu việt chính mình, đó cùng là tâm
nguyện duy nhất của sư phụ. Bốn tầng Ám Ảnh Cuồng Sát của
ngươi tu vi đã đạt tới vương cấp cao thủ tiêu chuẩn, toàn bộ
đại lục ngoại trừ một ít lão gia hỏa lánh đời, không có mấy
người làm bị thương được ngươi, cho nên ngàn vạn lần không
nên lại thăng thêm công lực, nhất định phải ngăn chặn chính
bản thân mình, ghi nhớ kỹ, ghi nhớ kỹ…”
Lúc nói xong những lời này, trái tim Bạch Thanh Vân cũng
ngừng lại, một nhân vật phong vân đã ngã xuống, một đoạn
lịch sử trôi qua, Tử Long phải hoàn thành tâm nguyện của sư
phụ, bởi vì hắn biết, mạng của hắn là do sư phụ cấp cho.
Sát thủ, một chức nghiệp thần mật mà nguy hiểm. Ngươi cần
thực lực, cũng cần dũng khí, còn phải có thành tín, hoàn thành
được sự yêu cầu của cố chủ, đã lấy tiền tài của người thì phải
tiêu tai cho người, hoàn toàn vô điều kiện tuân thủ đạo đức
chức nghiệp của sát thủ.
Tử Long xuống núi để hoàn thành nguyện vọng của sư phụ,
trở thành một gã sát thủ, bằng vào võ công quỷ dị của Ám Sư
cùng với tốc độ kinh khủng, thành công hoàn thành nhiệm vụ
sở hữu, trên bảng bài danh sát thủ thẳng tắp bay lên, mỗi một
lần hắn giết người đều lưu lại một phiến lá xanh trên người
người chết, hơn nữa không ai biết thân phận thực lực của hắn,
cho nên mọi người đặt cho hắn một xưng hào văn nhã – Lạc
Diệp Vô Tình.
Sắc trời dần dần buông xuống, một đàn chim nhẹ nhàng hót
vang bay về phương xa, từng đám mây nổi phía chân trời, gió
nhẹ thổi qua, vang lên từng trận lá rụng xào xạc. Tử Long lẳng
lặng quỳ gối trước mộ phần của Bạch Thanh Vân, vuốt ve khối
mộ bia do chính tay hắn điêu khắc, mờ mịt nhìn đàn chim dần
dần tiêu thất trong tầm mắt.
- “ Sư phụ, Tử Long đã trở về, hai năm không gặp, ngài hoàn
hảo không? Hiện tại bài danh sát thủ bảng đệ nhất đã được
thay bằng tên Lạc Diệp Vô Tình, ngài có thể ngủ yên rồi đó.”
Tử Long quỳ gối trước mộ phần của Bạch Thanh Vân, nhắm
mắt lại bình tĩnh mà kiên quyết nói: “ Từ giờ trở đi ta không
còn là một gã sát thủ.”
nguon tai.lieu . vn