Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH
CHƯƠNG 5 : BẠCH CUNG
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Tử Long cau mày, nhìn những thị vệ đang bận rộn phòng ngự
bên ngoài, cảm giác chuyện này tuyệt đối sẽ không đơn giản
như vậy: “ Nếu là khiêu chiến, ta nghĩ bọn họ không có khả
năng đến tập kích Hỏa gia đại viện, nhưng hiện tại các thị
vệ...”
Hỏa Chính Thiên nhìn theo ánh mắt Tử Long, trầm giọng nói:
“ Trong thư khiêu chiến bọn họ có nhắc tới, nếu Hỏa gia không
tiếp nhận khiêu chiến, sẽ đến nhà bái phỏng, cho nên phải đề
phòng thôi.”
Tử Long ra vẻ hiểu được cách làm của bọn họ, nói tiếp: “ Hỏa
gia chủ muốn ta làm gì đây?”
Hỏa Chính Thiên nhìn đôi mắt màu lam đậm của Tử Long,
chậm rãi nói: “ Ta nghĩ nhờ tiên sinh thay mặt Hỏa gia xuất
chiến. Hơn nữa lần này bọn họ khởi sự khiêu chiến nhất định
đã sớm có dự mưu, muốn mượn cơ hội thực lực vừa giảm sút
sau khi áp chế hỏa sơn của Hỏa gia để khiêu chiến, nếu Hỏa gia
chúng ta thất bại, danh vọng của Hỏa gia nhất định sẽ bị suy
yếu trong Khải Minh đế quốc. Lúc đó bọn họ có thể danh
chính ngôn thuận thay thế địa vị của Hỏa gia tại Khải Minh đế
quốc. Cho nên, cuộc chiến này chỉ có thể thắng, không thể bại,
không biết tiên sinh có thể giúp Hỏa gia một lần này không?”
Tử Long nhè nhẹ nhu nhu đôi mắt, trong lòng thực bất đắc dĩ,
không ngờ chỉ một câu nói của Hỏa Vô Tình làm cho hắn rơi
- vào hoàn cảnh rắc rối này. Không giúp, nhưng chuyện đã hứa
với Hỏa Vô Tình càng không thể đổi ý. Nếu giúp, bản thân
mình không thể vận dụng nguyên linh, thực lực không bằng
trước kia, không biết trong quá trình chiến đấu sẽ ra sao. Thực
sự tiến lui đều khó, thế nhưng bất đắc dĩ chính là cũng chỉ có
thể lựa chọn con đường thứ hai. Hắn chậm rãi gật đầu, nhẹ
giọng nói: “ Không thành vấn đề, nhưng trong cuộc chiến sẽ có
nhiều chuyện ngoài ý muốn, ta không dám bảo chứng sẽ không
thất bại.”
Hỏa Chính Thiên thấy Tử Long đã đáp ứng ứng chiến, không
khỏi mừng rỡ nói: “ Ta biết, nhưng ta tin tưởng thực lực của
tiên sinh, thế nhưng còn một chuyện, không biết tiên sinh có
thể đáp ứng hay không?”
“ Mời Hỏa gia chủ cứ nói.” Tử Long cúi đầu nhẹ giọng nói, nếu
chuyện ứng chiến cũng đã đáp ứng, Hỏa Chính Thiên chắc
cũng không còn yêu cầu gì quá đáng.
“ Lần này tiên sinh đại biểu cho Hỏa gia xuất chiến, cho nên
cần phải mang danh của Hỏa gia, mà đại danh hoàng kim diện
của ngài lan xa, cho nên ta mong muốn khi ngài ứng chiến có
thể tháo mặt nạ, không biết...” Hỏa Chính Thiên vẫn chú ý
thần tình của Tử Long, thật cẩn thận nói, kỳ thật hắn cũng biết
Tử Long chưa từng tháo mặt nạ xuống, yêu cầu này thực sự
cũng quá miễn cưỡng, nhưng vì Hỏa gia cũng chỉ đành làm
như vậy.
Tử Long nghe được Hỏa Chính Thiên nói thì thở dài một hơi,
nếu hiện tại tướng mạo của mình đã khác hẳn ngày trước, tin
tưởng cũng không ai nhận ra được nữa, thì tháo mặt nạ cũng
không ngại gì. Chỉ là hoàng kim diện ba chữ, không nghĩ tới
nhanh như vậy đã truyền tới đây, xem ra danh đầu của
Chuyên Tôn Tức Mặc cũng không nhỏ, mặt nạ này sợ rằng về
sau cũng không thể mang theo, nhưng công năng cải biến
- tướng mạo vẫn còn có thể dùng một lần, hắn nhẹ nhàng vươn
tay phải chậm rãi đặt lên trên mặt nạ.
Hỏa gia phụ tử lẳng lặng chờ đợi, muốn nhìn xem vị nam tử
trong lời tiên đoán rốt cục có hình dáng như thế nào, vì sao vẫn
luôn luôn mang mặt nạ, dung mạo thế nào, bọn họ không hẹn
mà cùng nhìn Tử Long, hô hấp cũng dần chậm lại.
Rốt cục, Tử Long tháo mặt nạ xuống, khuôn mặt với đường
nét phân minh hiện ra ngay trước mặt Hỏa gia phụ tử, mái tóc
đỏ, lông mày trắng, đôi mắt xanh đậm, còn có đôi mắt hiện rõ
vẻ thâm thúy, cho dù là nam nhân cũng phải bị trầm mê. Khí
chất trên người hắn không biết làm sao để hình dung, làm cho
người ta không nói đẽo gọt ra, khó thể nói rõ, thân thể thon
dài, phối hợp với Lam Linh chiến bào, quả thực là hoàn mỹ,
khi nhìn thấy rõ, cả hai cha con đều kinh ngạc, không thể nghi
ngờ trải qua vài lần tinh hoa nguyên tố túy luyện khí chất trên
người hắn đã hoàn toàn cải biến.
Qua thật lâu, Hỏa Chính Thiên tỉnh táo lại, trong lòng cũng
khôi phục, thực lực cường đại, bề ngoài anh tuấn, còn có khí
chất u buồn, cũng chỉ có nam tử như vậy mới xưng với lời tiên
đoán của các bậc tiền bối.
Tử Long đứng dậy, chậm rãi bước tới cửa sổ, nhìn ngọn núi
cao xa xa, nhẹ giọng hỏi: “ Chiến đấu lúc nào bắt đầu? Có bao
nhiêu quy tắc, bao nhiêu người tham gia? Ở địa phương nào?”
“ Ngày mốt trong Minh Diệu thành, tam trận thắng hai, mỗi
bên ra ba người, không có quy tắc gì đặc biệt, song phương
chiến đấu chỉ cần có một bên chết trận, đầu hàng hoặc bỏ
quyền, thì bị phán định không thể tái chiến, chiến đấu sẽ kết
thúc. Đế gia đã công khai hóa trận chiến này, đến lúc đó sẽ có
rất nhiều người đến xem.” Hỏa Chính Thiên nhìn bóng lưng
Tử Long trầm giọng nói.
- Suy nghĩ một lúc, Tử Long không biết nghĩ đến điều gì, khóe
miệng chợt tươi cười, xoay người lại nói: “ Tốt lắm, cho Dương
Hán Sâm một danh ngạch, còn một người do Hỏa gia chọn lựa
đi.”
Hỏa Chính Thiên cũng không nghĩ Tử Long muốn Dương Hán
Sâm xuất thủ, tuy rằng hắn không biết Dương Hán Sâm có
thực lực thế nào, nhưng nếu là Tử Long yêu cầu, thì phải theo
an bài của hắn mà làm, nhìn Hỏa Dĩnh Đông, nói: “ Tốt, vậy
người còn lại do Dĩnh Đông ra đấu.”
Tử Long nhìn Hỏa Dĩnh Đông, chỉ thấy hắn cúi đầu không biết
suy nghĩ gì, một lát sau ngẩng lên nhìn Tử Long, lại nhìn phụ
thân nói: “ Phụ thân yên tâm, Dĩnh Đông sẽ không làm cho
Hỏa gia mất mặt.”
Hỏa Chính Thiên vui mừng gật đầu, nói: “ Tốt, Dĩnh Đông,
một hồi cha đưa bản ghi chép do tiên sinh mang tới cho con
xem, mong con có một chút tâm đắc, thời gian ra đấu cũng có
được phần nắm chắc.”
Hỏa Dĩnh Đông vừa nghe, nhất thời liền hưng phấn, đó là kinh
nghiệm mấy trăm năm của đế cấp cao thủ, hắn tin tưởng cho
dù chỉ nhìn xem thôi cũng được ích lợi không ít, ngẫm lại liền
vui vẻ, Hỏa gia đã suốt mấy trăm năm không có ai đột phá giới
hạn vương cấp, mà hôm nay có được bản ghi chép của Hỏa Vô
Tình, thực lực của Hỏa gia chắc chắn phải cao hơn một tầng.
Tử Long vỗ vỗ Hắc Vũ trên vai, bỗng nhiên nhớ tới việc gì, nói:
“ Hỏa gia chủ, không biết lúc chiến đấu ta có thể mang theo nó
không?”
“ Cái này...có thể xem như sủng vật là được, nhưng ta muốn
hỏi tiên sinh, con quạ đen này từ đâu tới? Nó có thể chiến đấu
- sao?” Ngày hôm qua Hỏa Chính Thiên cũng nhìn thấy diễm
ưng mang theo Tử Long bay ra khỏi miệng núi lửa, bởi vì thời
gian khẩn trương mà chưa kịp hỏi, mà nay vì lo lắng chuyện
khiêu chiến của Tư Không gia nên cũng không chú ý, hiện tại
tất cả đều an bài xong, mới nhớ tới sự tồn tại của nó, có chút
hiếu kỳ hướng Tử Long hỏi.
Hắc Vũ vừa nghe hắn hỏi, có chút mất hứng quay đầu đi, đã có
tiền lệ của Dương Hán Sâm, nó cũng không muốn tính toán với
những người này, nhưng chỉ là không thích nghe người khác
gọi nó là quạ đen, nói như thế nào nó cũng đường đường là
Hắc Vũ Diễm Ưng, nhưng cũng phải cấp chút mặt mũi cho Tử
Long.
Tử Long nhìn thoáng qua Hắc Vũ đang nghiêng đầu không
vui, cười cười nói: “ Hỏa gia chủ ngàn vạn lần đừng xem
thường Hắc Vũ, ngày hôm qua ta phải nhờ nó mới có thể lấy
được Thiên Hỏa tộc điển, nó còn lợi hại hơn cả một cường giả,
ta nghĩ mặc dù là gia chủ cũng không phải là đối thủ của nó.”
Hỏa Chính Thiên vừa nghe Tử Long nói vậy thì thoáng tức
giận chau mày nói: “ Không biết con quạ đen này của tiên sinh
có bản lĩnh gì, có thể so sánh với cường giả, chẳng lẽ nó là
thượng cổ thần nha(quạ), nhưng trong sử ký, thần nha làm sao
có thể so sánh với cường giả nhân loại?”
Tử Long nhàn nhạt cười: “ Hỏa gia chủ, ngươi từng nghe nói
qua Hắc Vũ Diễm Ưng?”
Vừa nghe Tử Long nói Hỏa Chính Thiên nhất thời đứng bật
lên, có chút kích động nhìn Hắc Vũ, nói: “ Cái gì? Ngươi là nói
nó chính là “ địa ngục trừng phạt giả” Hắc Vũ Diễm Ưng?
Thảo nào, thảo nào tiên sinh tự tin như vậy, dù là thiên hạ
cường giả cũng chưa chắc so được với nó, ta đương nhiên mặc
cảm, thật không nghĩ tới, lúc ta còn sống lại có thể nhìn thấy
- được thần điểu, thực sự là tam sinh hữu hạnh.”
Hắc Vũ nghe Hỏa Chính Thiên khen ngợi, ngẩng cao đầu chim
ưng, xem thường nhìn Hỏa Chính Thiên, ý bảo, vừa rồi còn gọi
ta là quạ đen, hiện tại thế nào vừa nghe đại danh của ta thì sắc
mặt lại thay đổi như vậy.
“ Phụ thân, cái gì là “ địa ngục trừng phạt giả” Hắc Vũ Diễm
Ưng? Sao con không có nghe nói qua.” Hỏa Dĩnh Đông thấy
phụ thân kinh ngạc như vậy, thần tình hiếu ký nhìn Hắc Vũ
hỏi.
Ánh mắt Hỏa Chính Thiên không rời khỏi Hắc Vũ, nghe câu
hỏi của con trai trầm giọng nói: “ Có người nói Hắc Vũ Diễm
Ưng là sứ giả do trên trời phái tới, đối hết thảy tà ác của thế
gian tiến hành nghiêm phạt, nó sinh trong địa hỏa, hàm chứa
thiên địa tinh hoa, có thể phân biệt thiện ác, người ác sẽ bị hắc
viêm đốt cháy sống không bằng chết, có được danh xưng “ địa
ngục trừng phạt giả”, nhưng đó chỉ là thần điểu trong truyền
thuyết, không nghĩ tới thực sự tồn tại trên thế gian.” Đột nhiên
hắn hình như nhớ tới điều gì, quay đầu lại nhìn Tử Long nói: “
Tiên sinh, lẽ nào thiên lôi hôm qua là vì thần điểu mà tới?”
“ Đích xác, bên trong hỏa sơn có một sơn động, trong động
sinh trưởng Tam Diệp Sinh Linh Quả, nó ăn vào liền dẫn tới
thiên lôi.” Tử Long gật đầu chậm rãi nói.
“ Tam Diệp Sinh Linh Quả? Bên trong hỏa sơn không ngờ có
linh quả?” Từng tin tức làm Hỏa Chính Thiên khiếp sợ nên
không kịp phản ứng, qua một hồi lâu thì thào nói: “ Không
ngờ lại đạt được đế cấp, thực sự quá kinh khủng, Ngọc Long
tiên sinh, ngươi cũng biết, thần điểu nếu đạt được thánh cấp,
thế gian sẽ không còn ai có thể hàng phục được nó, khi đó sẽ
phát sinh một ít biến hóa thần bí, nhưng là biến hóa thế nào, ta
cũng không biết, đó chỉ là lời kể lại.”
- Tử Long nhíu mày, quay đầu nhìn Hắc Vũ, hắn cũng không
biết nếu nó đạt tới thánh cấp, không biết nhân loại dù đạt tới
thánh cấp lại có thể chống lại được nó hay không, huống chi là
linh vật do trời sinh, rốt cục có bao nhiêu biến hóa thần bí,
không ai biết. Nhưng đây là chuyện lâu dài, hiện tại nghĩ tới
đúng là quá sớm, có thể lúc đó Hắc Vũ đạt được thánh cấp thì
mình cũng đã tan mất trong nhân gian.
nguon tai.lieu . vn