Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH
CHƯƠNG 3 : THU PHỤC DIỄM ƯNG
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Không biết qua bao lâu, Tử Long chậm rãi mở mắt, lực lượng
tinh thần của hắn khôi phục hơn phân nửa, mà diễm ưng cũng
đang nhìn chằm chằm vào hắn, không có một chút động tác.
Tử Long vừa đứng lên, thân thể diễm ưng lập tức phát ra
trạng thái vỗ cánh chuẩn bị đối chiến, đôi mắt cũng trở nên sắc
bén.
Tinh thần lực bình tế của Tử Long lập tức triển khai, diễm ưng
cũng cảm nhận được cỗ lực lượng này, sưu một tiếng bay lên
không trung, miệng ưng hé mở, một đoàn hỏa diễm màu lam
nhạt bay ra. Tốc độ không những không bằng lúc đầu, trái lại
còn thập phần thong thả, Tử Long khẽ chau mày, dễ dàng né
tránh. Nhưng đoàn hỏa diễm giống như đã tập trung vào hắn,
vẫn không nhanh không chậm đi theo phía sau hắn, làm hắn
phải dừng bước tránh né, cứ liên tục né tránh như vậy tới khi
nào mới chấm dứt, hắn nhanh chóng chụp khối đá vụn, tay
phải một trảo lập tức ném tới hỏa diễm. Chỉ là, đá vụn bắn
trúng hỏa diễm chẳng những không thể dập tắt, trái lại còn
biến thành bụi bặm lả tả rơi xuống, mà hỏa diễm chỉ thoáng lờ
mờ đi một chút.
Tử Long nhìn thấy làm vậy cũng có chút hiệu quả, không khỏi
dùng đá liên miên kích trúng hỏa diễm, khi hơn mười khối đá
biến thành bụi, thì hỏa diễm màu lam nhạt kia đã bị dập tắt.
Lúc này diễm ưng cũng bắt đầu động, nó bay vút lên, xòe hai
cánh giữa không trung, rất nhanh xoay tròn, chiếc mỏ cứng
rắn giống như mũi khoan, lập tức đánh về phía Tử Long.
- Tử Long cẩn thận quan sát hành động của diễm ưng, cũng
may trong thời gian ngắn kịp làm ra phản ứng, ngay khi diễm
ưng xoay tròn đánh úp về phía hắn thì hắn nhảy mạnh về phía
trước, tránh thoát diễm ưng, hướng chỗ Tam Diệp Sinh Linh
Quả nhảy tới. Nhưng ngoài dự liệu của hắn chính là, lúc hắn
rơi xuống, phương hướng của diễm ưng cũng vừa chuyển,
hung hăng đánh vào ngay ngực hắn. Diễm ưng xoay tròn tạo
ra áp lực thật mạnh, làm thân thể Tử Long run lên, ở ngực
nhất thời nặng nề không gì sánh được, trong miệng phát ngọt,
Sinh Minh Nguyên Dịch hình thành một ngụm máu vô sắc từ
khóe miệng phun ra, rơi xuống phía dưới.
Nhưng vào lúc này, Tam Diệp Sinh Linh Quả phát ra quang
mang màu lục nhàn nhạt, hương khí không ngừng tuôn ra, rất
nhanh đầy ngập sơn động, chỉ thấy ba phiến lá xanh với tốc độ
có thể thấy được nảy ra một quả cây tròn tròn. Vừa rơi xuống
bên cạnh Tam Diệp Sinh Linh Quả, Tử Long nhìn thấy nó trổ
trái, hắn biết đó là biểu hiện quả đã chín, vô ý thức đưa tay hái
xuống.
Trong tích tắc linh quả bị hái xuống, ba phiến lá cây màu lục
lập tức bắt đầu héo rũ, dần dần hóa thành tro tàn lẳng lặng tán
đi. Tử Long thu tay trở về mở lòng bàn tay ra, chỉ thấy một
quả cây màu đỏ thắm đang nằm bên trong. Nhưng hiện tại hắn
không thể ăn, bởi vì chỉ cần ăn vào, nguyên linh bị áp chế lâu
ngày sẽ bị trùng kích ra, đến lúc đó khẳng định sẽ bị đột phá
tầng thứ năm. Nếu không ăn sau một canh giờ trôi qua, thì linh
lực của linh quả cũng sẽ tan hết, trở thành phế phẩm, một gốc
cây phải mất sáu ngàn năm mới có linh quả coi như sẽ bị lãng
phí.
Ngẩng đầu nhìn diễm ưng, thấy nó vẫn không nhúc nhích đứng
nhìn linh quả trong tay hắn, điều này làm cho hắn nhớ tới Ba
Ba, lúc mới gặp nó nó cũng đang thủ hộ Chu Quả. Dị thú thủ
- hộ linh vật mà đến cuối cùng không được linh quả, thật sự là
rất bi ai, suy nghĩ một chút, Tử Long đưa Tam Diệp Sinh Linh
Quả chậm rãi hướng về phía diễm ưng.
Dị thú đã sinh tồn suốt sáu ngàn năm luôn luôn có trí tuệ, tuy
rằng không thông minh như nhân loại, nhưng biết Tử Long
làm như vậy để làm gì. Diễm ưng chậm rãi hướng Tử Long đi
hai bước, nhìn thấy quang mang chân thành trong mắt Tử
Long, không khỏi thò đầu qua, nhẹ nhàng mổ lấy linh quả,
ngửa đầu nuốt xuống. Diễm ưng vừa nuốt xong linh quả, đột
nhiên bay lên không trung, hỏa diễm màu lam nhạt mãnh liệt
thiêu đốt quanh thân thể, quang mang bắn ra bốn phía. Tiếng
ưng kêu không ngừng vọng vang bên trong sơn động trống
trải, dần dần, thân thể diễm ưng không ngừng tăng lớn, hỏa
diễm màu lam nhạt cũng từ từ chuyển hóa, chậm rãi, màu sắc
hỏa diễm đã biến thành màu đen, mà thân thể diễm ưng cũng
lớn lên vô số lần.
Nhưng như vậy cũng chưa kết thúc, “ oanh” một tiếng nổ,
xuyên thấu qua nham thạch trên nóc động, xuất hiện một đạo
thiểm điện màu tím như đại đao trực tiếp hướng diễm ưng bổ
tới. Diễm ưng bị thiểm điện bổ trúng, thân hình bắt đầu kịch
liệt co rút lại. Trong lòng Tử Long cả kinh, thiên lôi, diễm ưng
ăn linh quả không ngờ có thể vượt qua thứ đế cấp thăng lên tới
đế cấp.
Ở bên ngoài hỏa sơn, Hỏa Chính Thiên ngây người nhìn mây
đen tụ tập dày đặc trên bầu trời, một đạo một đạo thiểm điện
không ngừng kích thẳng xuống phía bên phải chừng một dặm
với miệng núi lửa, hắn không khỏi thầm sốt ruột cho Tử Long,
bởi vì không ai có thể chịu đựng nhiệt độ cao bên trong hỏa
sơn thời gian quá lâu, không ai biết được tình huống bên trong
bây giờ thế nào, nhưng lúc này lại xuất hiện chuyện này, hắn
nhất thời cũng không biết nên làm gì bây giờ. Tuy rằng không
biết bên trong rốt cục xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy thiên
- lôi, hắn biết có đế thú xuất hiện, nếu như vậy hoàn cảnh Tử
Long hiện giờ cũng rất nguy hiểm.
Mà cùng lúc thiên lôi đánh xuống, bên trong Minh Diệu thành
thủ đô của Khải Minh đế quốc, có một người đang đứng trên
lầu cao nhìn về phía hỏa sơn, trong miệng thì thào: “ Trong
minh minh tự có thiên ý, khí mạch của Hỏa gia xem ra bị chặt
đứt.”
Mà bên trong hoàng cung Minh Diệu thành, có ba người chắp
tay đứng, nhìn về hướng hỏa sơn, sắc mặt ngưng trọng, quay
đầu nhìn nhau nhẹ nhàng lắc đầu.
Bên trong sơn động, đã có chín đạo thiên lôi đánh xuống trên
người diễm ưng, mỗi một đạo thiên lôi đều làm thân thể nó co
rút lại một ít. Thiên lôi đánh xuống lần thứ chín liền dừng lại,
diễm ưng đã khôi phục lại hình dáng ban đầu, đột nhiên, hắc
sắc hỏa diễm trên người diễm ưng mãnh liệt hướng ra bên
ngoài khuếch tán.
Tử Long cảm giác được bên trong hắc hỏa có năng lượng
khổng lồ, không khỏi thối lui ra sau thật nhanh. Hắc viêm vừa
phát lập tức thu lại, hiện ra thân thể đen kịt của diễm ưng, lúc
này thể hình của nó tương đối hơi nhỏ, nhìn qua giống như con
quạ đen, không còn một chút hình dạng của một diễm ưng.
Nhìn thấy thân hình sau khi biến hóa của diễm ưng, “ Hắc Vũ
Diễm Ưng” bốn chữ lập tức xuất hiện trong đầu Tử Long, hắn
không khỏi nhớ tới lúc còn bé ở bên trong Dị Thú Thông Giám
có thấy qua ghi chép về loại dị thú này. Loài thú này là do địa
hỏa biến thành, hung mãnh dị thường, thích ăn thịt tươi, thiện
sử dụng địa ngục hắc viêm, địa ngục hắc viêm danh như ý
nghĩa có thể làm cho người ta bị địa hỏa dày vò, người tiếp xúc
phải hắc viêm sẽ không lập tức chết ngay, mà là phải chịu
đựng sự đốt cháy trong cơ thể suốt bốn mươi chín ngày mới
- chết, tử trạng cực kỳ kinh khủng, cho nên Hắc Vũ Diễm Ưng
còn có danh xưng “ địa ngục trừng phạt giả”.
Lúc diễm ưng biến hóa xong, vui vẻ rơi xuống đáp lên vai Tử
Long, chiếc đầu nhẹ nhàng cọ lên khuôn mặt hắn, hoàn toàn
không còn khí thế bức người như vừa rồi. Tử Long lộ ra dáng
tươi cười mừng rỡ, vuốt ve lông chim màu đen của diễm ưng,
chậm rãi đi ra sơn động, khi hắn đi tới động khẩu, có chút
khựng lại. Ở ngoài động chẳng có đường nào để đi, nhìn xuống
phía dưới, nham thạch nóng chảy đang liên tục trào dâng cuồn
cuộn, mà bãi đá đặt Thiên Hỏa tộc điển cũng không có chỗ nào
có thể đặt chân. Hắn nhìn chằm chằm Thiên Hỏa tộc điển mà
đứng lặng trầm tư, mà đúng lúc này, diễm ưng trên vai hắn
nhìn theo ánh mắt hắn hướng về phía Thiên Hỏa tộc điển, hiểu
rõ ý định trong lòng Tử Long, lập tức vỗ cánh bay lên không,
hướng Thiên Hỏa tộc điển bay đi.
Diễm ưng không trực tiếp đi lấy Thiên Hỏa tộc điển, mà giống
như đang e ngại thứ gì chỉ không ngừng xoay quanh bên trên,
một lát sau nó quay đầu nhìn lại Tử Long, trong ánh mắt hiện
lên một tia kiên định, lập tức thân hình vừa chuyển, hướng
Thiên Hỏa tộc điển lao xuống. Nhưng trong lúc nó chỉ còn cách
Thiên Hỏa tộc điển chừng một thước, thình thịch một tiếng
giống như bị đụng vào vật gì bị bắn ngược trở lại, ở không
trung vỗ cánh điều chỉnh thăng bằng cho thân hình, lại một lần
nữa trùng kích, lúc này cũng xuất hiện trạng huống y như lần
trước.
Diễm ưng không cam lòng xoay quanh giữa không trung, con
mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Thiên Hỏa tộc điển, đột nhiên nó
hé miệng ra, một đoàn hắc viêm bay ra, trực tiếp hướng Thiên
Hỏa tộc điển bay đi, nhưng cũng chỉ còn cách một thước lại bị
vỡ thành một đoàn lửa hoa rơi vào trong dòng dung nham, làm
dung nham lại bốc cao lên. Đúng lúc này, một luồng dung
nham hướng Thiên Hỏa tộc điển tràn lên, ở bốn phía hình
- thành một lớp che đậy, sau đó, lớp chắn liền hóa thành một
tiểu long màu đỏ trong suốt phiêu phù bay lên, đối diện cùng
diễm ưng ngay giữa không trung.
Tử Long mở miệng hô: “ Mau trở lại, mang ta xuống phía
dưới.” Lúc diễm ưng lao xuống chỗ Thiên Hỏa tộc điển lần thứ
hai, hắn đã nghĩ ra cách, nhưng hắn đoán diễm ưng có lẽ có thể
lấy được Thiên Hỏa tộc điển, cũng không ngăn cản. Nhưng hắn
cũng không ngờ tới, lại nhìn thấy thêm một con tiểu long, vừa
thấy chúng giằng co, hắn biết diễm ưng không phải là đối thủ
của tiểu long kia. Hắn muốn diễm ưng đưa hắn xuống dưới
cũng không phải là hắn nổi điên gì, mà là hắn tin tưởng với
năng lực của một đế cấp thú mang theo một người thì khẳng
định không thành vấn đề.
Diễm ưng nghe được tiếng quát của Tử Long liền không màng
tới con tiểu long màu đỏ, ở không trung xoay quanh một vòng
bay ngược lại, đứng trên vai Tử Long, móng vuốt sắc bén trảo
mạnh, nhấc Tử Long bay lên không trung, hướng Thiên Hỏa
tộc điển bay đi. Tiểu long màu đỏ vừa nhìn thấy Tử Long,
giống như hiếu kỳ xoay quanh người hắn, làm diễm ưng phải
cất lên một trận tiếng rít cảnh cáo. Đột nhiên, thân hình của
tiểu long màu đỏ vừa chuyển, mãnh liệt phóng tới hướng Tử
Long, cấp tốc chui vào thân thể hắn. Lúc này Tử Long không
rõ xảy ra chuyện gì, hắn sờ ngực không cảm thấy có gì không
ổn.
Không cho Tử Long thời gian tự hỏi, toàn bộ lòng núi hoảng
động dữ dội, dung nham bắt đầu kịch liệt vận động thật mạnh.
Trong lòng hắn quýnh lên, vội vàng kêu diễm ưng hạ xuống,
chụp được Thiên Hỏa tộc điển, lại bảo diễm ưng mau nhanh
hướng miệng núi lửa bay lên. Tốc độ của diễm ưng rất nhanh,
cho dù nắm theo Tử Long, cũng không hề có chút cố sức, rất
nhanh đã bay ra khỏi miệng núi lửa, dưới chân bọn họ khói
lửa tung bay lên trời, dung nham đã bắt đầu phun trào ra dữ
- dội.
Hỏa Chính Thiên đang lo lắng chờ đợi ở bên ngoài, nhìn thấy
Tử Long bị một con chim bề ngoài giống quạ đen đang nắm lấy
bay ra, không khỏi kinh ngạc sững sờ, quên mất phải làm gì.
Nhưng dù sao gia chủ vẫn là gia chủ, cảm thụ được núi lửa
hoảng động, Hỏa Chính Thiên lập tức tỉnh táo lại, cấp tốc phân
phó khống tố sư chuẩn bị sẵn sàng. Diễm ưng làm theo chỉ thị
của Tử Long, mang theo hắn hạ xuống bên cạnh Hỏa Chính
Thiên, sau đó đáp xuống trên vai hắn, cái đầu nhỏ ngẩng cao
thập phần kiêu hãnh, cũng không thèm liếc mắt nhìn đám
người Hỏa Chính Thiên.
nguon tai.lieu . vn