Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH
CHƯƠNG 11: TAM NGUYÊN THÁNH NỮ
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Nhưng những điều này cũng không phải là nguyên nhân hấp dẫn sự chú
ý của Tử Long, trọng yếu nhất là bốn phía hắn lại không có ai, hoàn
toàn khác biệt với cảnh tượng tụm năm tụm ba của những người khác,
hơn nữa người đi ngang qua người hắn dường như e ngại đều cố gắng
tránh né hắn, ngay khi Tử Long nhìn hắn, hắn cũng phát hiện Tử Long,
nhưng hắn cũng không kinh ngạc với tướng mạo kỳ lạ của Tử Long,
trái lại giơ lên chén rượu trong tay ra vẻ như muốn cụng ly, lập tức
ngửa đầu uống cạn.
Rất nhanh những người đi theo phía sau xe dần dần tán đi, nhưng nhìn
về phía trước, bọn họ đã biết nguyên nhân những người kia tản ra, chỉ
thấy ba người mặc áo khống tố sư màu đỏ đang đứng ngay phía trước
Phong Năng xa, xem trang phục Tử Long liền biết, bọn họ là người của
Hỏa gia, liền bước xuống xe, đầu lĩnh trong ba người đi tới trước mặt
Tử Long, cung kính thi lễ: “ Cô Không thành Hỏa gia Hỏa Dĩnh Khiết,
Hỏa Thịnh Hùng, Hỏa Thịnh Phong đến nghênh tiếp Ngọc Long tiên
sinh.”
Tử Long nở nụ cười, đỡ Hỏa Dĩnh Khiết nói: “ Ba vị quá khách sáo, có
thể trụ tại Cô Không thành nhiều năm, cũng khổ cực các ngươi.”
“ Đa tạ tiên sinh quan tâm, có thể vì gia tộc làm việc là vinh quang của
chúng ta.” Nội tâm Hỏa Dĩnh Khiết thập phần kích động nói, từ trước
khi Tử Long xuất phát, Hỏa Chính Thiên đã phái người phát ra tin tức,
đặc biệt nói rõ thân phận Tử Long, thấy Tử Long như thấy gia chủ, ba
người trụ tại Cô Không thành hơn mười năm, gian khổ bên trong chỉ có
bọn họ biết. Thế nhưng mặt mũi của Hỏa Chính Thiên cũng chưa từng
được gặp qua, lúc này nghĩ với thân phận Tử Long sẽ không thèm để ý
tới bọn họ, cũng không nghĩ tới Tử Long lại cho họ một loại cảm giác
thân thiết, ở trong lòng nhất thời cảm thấy ấm áp.
Nam tử kia vẫn nhìn tới hướng Tử Long, nhìn thấy người của Hỏa gia
- đang có mặt, hắn cũng không chút bận tâm, Tử Long nhìn hắn một cái,
quay đầu lại hỏi: “ Ta muốn hỏi ngươi, nam tử áo trắng kia là ai?”
Hỏa Dĩnh Khiết theo ánh mắt Tử Long nhìn qua hướng nam tử áo
trắng, nhất thời biến sắc, trầm giọng nói: “ Không biết tiên sinh có nghe
qua “ thâu, đạo, thưởng” tam tập đoàn không?”
Tử Long nhẹ gật đầu, Hỏa Dĩnh Khiết nói tiếp: “ Nàng ta chính là đầu
não của Thưởng Thánh tập đoàn, người xưng là Kim Cương Lang Nữ
Dương Hà.”
Tử Long bừng tỉnh hiểu ra lẩm bẩm: “ Thảo nào lại có dung mạo như
vậy, quả nhiên là một nữ nhân.”
“ Ngọc Long tiên sinh, để chúng tôi đưa ngài đến nhà nghỉ ngơi, ngài
không thích hợp ở lâu chỗ này.” Hỏa Dĩnh Khiết cung kính nói.
“ Tốt lắm, dẫn đường đi.” Nói xong Tử Long sánh vai đi cùng Hỏa Dĩnh
Khiết, tinh thần lực cũng khống chế Phong Năng xa chạy theo sau, Hỏa
Dĩnh Khiết nhìn thấy Tử Long hòa nhã như thế, càng thêm cảm động,
không khỏi mở miệng nói: “ Tiên sinh, ngài lên xe đi, sao có thể đi bộ
cùng chúng tôi được?”
“ Vì sao ta không thể đi bộ cùng các ngươi? Tất cả mọi người như nhau,
các ngươi cũng không cần xem ta quá cao, xem ta như người bình
thường là được rồi.” Tử Long hào sảng nói. Đến lúc này dù là Hỏa
Thịnh Hùng cùng Hỏa Thịnh Phong hai người đều mừng rỡ, nhiều năm
như vậy ngoại trừ hồi báo một ít chuyện ra căn bản không ai quan tâm
bọn họ, ngày hôm nay không ngờ có người có địa vị ngang hàng với gia
chủ lại sóng vai đi cùng họ trên đường cái, điều này đối với bọn họ là
vinh quang không gì sánh được, đáng giá cho bọn họ khoe với người
khác trong Hỏa gia.
Bốn người đi phía trước, Phong Năng xa tự động đi theo sau, rất nhanh
đi tới Hỏa phủ, Hỏa phủ không lớn, chỉ có một tòa biệt thự, hơn nữa
không một người hầu, vật phẩm bên trong đã cũ kỹ không hề thay qua,
thoạt nhìn sinh hoạt của bọn họ không tốt lắm, để Tử Long không nhịn
được, liền cầm tinh tạp đưa cho Hỏa Dĩnh Khiết, nói: “ Mua một ít sinh
hoạt phẩm, thuê mấy người hầu, ba người nấu bếp, đem toàn bộ đồ đạc
thay đổi lại đồ mới đi.”
- Nhìn tinh tạp trong tay Tử Long, Hỏa Dĩnh Khiết không biết nên làm
thế nào mới tốt, tiêu phí bình thường của họ đều được dự toán, hàng
năm đều có tài chính cố định, tuy rằng tài chính không ít, nhưng sống
tại Cô Không thành luôn thiếu thốn không đủ, cho nên sinh hoạt của
bọn họ có chút túng quẫn, mà Tử Long đưa ra tinh tạp, làm cho bọn họ
mừng rỡ, trong lòng Hỏa Dĩnh Khiết cảm động, nói: “ Vậy...Ngọc Long
tiên sinh, vậy không tốt lắm đâu.”
“ Có gì được hay không chứ, mau đi đi, được rồi, trước tiên ngươi nói
cho ta nghe mộc tinh hoa khống tố sư xuất hiện ở chỗ này đang ở đâu?”
Tử Long làm vẻ thập phần hào sảng vỗ vai Hỏa Dĩnh Khiết nói.
“ Hiện tại nàng đang ở chỗ Thưởng Thánh tập đoàn, hiện tại ta cũng
không biết nàng đang ở nơi nào.” Hỏa Dĩnh Khiết cầm tinh tạp nói.
“ Nàng là nữ nhân? Ta đã biết, ta còn ba bằng hữu, chúng ta đến Thiên
Cơ tửu điếm ăn chút gì đó, ngươi an bài xong đến đó tìm chúng ta.” Tử
Long nói xong xoay người đi ra.
Hỏa Dĩnh Khiết vừa nghe, lập tức ngăn cản Tử Long: “ Tiên sinh, Thiên
Cơ tửu điếm nơi này khác với mấy chỗ kia, rất rối loạn, với thân phận
của ngài đi vào trong đó, sợ rằng không thích hợp.”
Tử Long nhíu mày, không biết hắn nói rối loạn là ý tứ gì, dĩ nhiên có lẽ
đều là cường đạo, trong thành thị này có lẽ sẽ không có nội đấu, huống
hồ theo lời Tả Chấn Lôi, “ thâu, đạo, thưởng” ba tập đoàn vốn rất đoàn
kết. Hỏa Dĩnh Đông thấy thần tình của Tử Long có chút mất hứng, liền
mở miệng nói tiếp: “ Nếu tiên sinh cố ý muốn đi, chính ta đi cùng ngài,
như vậy cũng an toàn một ít.”
Không có biện pháp, Tử Long không thể làm gì khác hơn là đồng ý, Hỏa
Dĩnh Khiết phân phó công việc cho Hỏa Thịnh Hùng hai người, lại cùng
bốn người Tử Long ngồi chung trên Phong Năng xa cùng nhau đi tới
Thiên Cơ tửu điếm.
Đi tới chi nhánh của Thiên Cơ tửu điếm tại Cô Không thành, quả nhiên
theo đúng lời Hỏa Dĩnh Khiết, hoàn toàn khác với những thành thị
khác, tiến vào chỉ thấy ánh đèn tối tăm, ở trong đại sảnh có một sân
khấu, trên sân khấu có mấy nữ nhân gần như lõa lồ đang nhẹ nhàng
- nhảy múa, hơn mười thị nữ quần áo hở hang đang qua lại trong đại
sảnh.
Một ít nam nhân thỉnh thoảng quay lên nữ nhân trên đài huýt sáo, còn
có một ít kéo những thị nữ ngồi vào trong lòng, sờ loạn một trận, toàn
bộ đại sảnh tràn ngập một bầu không khí dâm ô, cảnh tượng này làm
cho Tư Không Tĩnh cùng Lưu Ích Manh đỏ ửng mặt, vội vàng che kín
hai mắt.
Hỏa Dĩnh Khiết xấu hổ nhìn Tử Long, mà đúng lúc này, một trung niên
chừng hơn ba mươi tuổi đi tới trước mặt Hỏa Dĩnh Khiết cười nói: “
Hỏa đại nhân đã tới, sao lại không thông báo trước cho tại hạ, mấy vị
này…”
Hỏa Dĩnh Khiết nhìn người nọ nói: “ Lưu Sâm, hôm nay lão bản Thiên
Cơ phân điếm sao lại đích thân đi ra đây, ta giới thiệu cho ngươi, vị này
chính là Ngọc Long tiên sinh, là quý khách của Hỏa gia, còn mấy vị này
đều là bằng hữu của tiên sinh.”
“ Nga? Nguyên lai là Ngọc Long tiên sinh, cửu ngưỡng đại danh, mời
vào trong phòng quý khách, ở đây không thích hợp với thân phận của
ngài.” Lưu Sâm nhìn lướt qua Tư Không Tĩnh và Lưu Ích Manh, trong
ánh mắt hiện lên một tia tinh quang, hướng Tử Long nói.
Hỏa Dĩnh Khiết gật đầu, nhìn Tử Long cung kính nói: “ Tiên sinh, mời
bên này.”
Tư Không Tĩnh cùng Lưu Ích Manh kéo tay Tử Long đi theo Hỏa Dĩnh
Khiết vào phòng quý khách, mà Lưu Sâm lặng lẽ thối lui đến bên một
thị nữ nói nhỏ gì đó, sau đó ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng mấy người
Tử Long, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười giả dối.
Đi theo Hỏa Dĩnh Khiết, mấy người đi tới phòng khách quý, tuy rằng
nơi này không giống những phân điếm khác, nhưng phòng quý khách
lại xa hoa hơn rất nhiều, phòng này lớn mênh mông, trang trí đều làm
bằng vàng, dù là ly chén cũng vậy, toàn diện nhìn thật huy hoàng, trong
phòng còn có một gian, bên trong đặt một giường lớn đủ năm người
nằm, không cần phải nói Tử Long cũng biết dùng làm gì.
Rất nhanh liền có thị nữ đến hầu hạ, chọn thức ăn xong, thị nữ bắt đầu
- bưng lên, Dương Hán Sâm cũng bắt đầu không khách khí ăn nhanh,
vừa nhìn thấy sức ăn của hắn Hỏa Dĩnh Khiết cũng thất kinh, sau đó
nghĩ tới việc Tử Long bảo hắn lo thực vật cả một năm, trong lòng thoải
mái.
Tử Long cùng Lưu Ích Manh, Tư Không Tĩnh cũng ăn một ít, Hỏa Dĩnh
Khiết vẫn trố mắt nhìn Dương Hán Sâm ăn không ngừng, ngay lúc này,
truyền đến từng tiếng gõ cửa, Hỏa Dĩnh Khiết mới khôi phục biểu tình
bình thường, đứng dậy đi tới mở cửa phòng, cửa vừa mở, có một trận
hương thơm truyền đến, đó cũng không phải mùi thơm thức ăn, mà là
mùi thơm cơ thể của nữ nhân.
Chỉ thấy một nữ nhân tuổi còn trẻ, vô cùng xinh đẹp, mặc trang phục
khống tố sư hồng, vàng, xanh ba màu giao nhau, tuy rằng nàng đẹp, còn
có một loại mỹ cảm thật dã tính, nhưng do mặc áo khống tố sư, nên che
kín bộ vị, không thể nhìn thấy được đường nét của cơ thể, tay nàng cầm
đoản trượng, đoản trượng phân biệt khảm hai loại linh tố thạch màu
xanh cùng đỏ, nàng đứng nơi đó, trong mắt như mỉm cười nhìn chằm
chằm Hỏa Dĩnh Khiết.
Hỏa Dĩnh Khiết vừa thấy nàng thì trầm giọng nói: “ Hồ Dương, ngươi
tới làm gì? Lẽ nào Thưởng Thánh tập đoàn không còn chuyện gì làm
sao?”
Hồ Dương nghe Hỏa Dĩnh Khiết nói, không khỏi che miệng cười, vỗ vỗ
ngực hắn, ôn nhu nói: “ Yêu, Hỏa đại nhân, không có việc gì thì ta
không thể tới sao? Ta không phải là nhớ ngài..à không, vừa nghe nói
ngài tới đây, ta lập tức đến thăm, sao ngài còn nói như vậy với ta, lẽ nào
không muốn ở chung với ta một lát sao?”
Hỏa Dĩnh Khiết xấu hổ quay đầu lại nhìn Tử Long, lại nhìn Hồ Dương
trầm giọng nói: “ Hồ Dương, ngươi không nên hồ đồ ở đây, ngày hôm
nay ta có khách quý.”
“ Quý khách gì vậy, cũng không giới thiệu cho ta một chút, Hỏa đại
nhân, ngài thật là không trượng nghĩa.” Dứt lời thân thể mềm mại của
Hồ Dương vừa chuyển, lại đi ngang qua người Hỏa Dĩnh Khiết, thấy Tử
Long đang ngồi chợt sững sờ, nói không ra lời, đây là một nam tử hoàn
mỹ thế nào, ở trong lòng của nàng, nam tử hoàn mỹ như vậy không có
khả năng tồn tại trên đời, nhưng hôm nay lại xuất hiện ngay trước mặt
- của nàng.
Hồ Dương nhu nhu mắt, cho rằng mình nhìn lầm, thế nhưng dáng tươi
cười của Tử Long làm cho nàng phải tin tưởng, trên đời thật sự có một
nam tử hoàn mỹ như vậy tồn tại. Hỏa Dĩnh Khiết nhìn thấy Hồ Dương
đứng ngây ra nhìn Tử Long, không khỏi vội vàng đi ra phía trước, cung
kính nói: “ Ngọc Long tiên sinh, thật sự xin lỗi, ta sẽ bảo nàng ta đi
ngay.”
Không đợi Hỏa Dĩnh Khiết lên tiếng tiếp, Tử Long nhìn Hồ Dương mở
miệng nói: “ Ngươi là Tam Nguyên Thánh Nữ Hồ Dương của Thưởng
Thánh tập đoàn?”
Hồ Dương nhẹ máy môi, nàng thật không ngờ với thân phận của Hỏa
Dĩnh Khiết tại Cô Không thành mà lại cúi thấp trước mặt nam tử này
như vậy, trong ánh mắt nhất thời chợt lóe tinh quang, chậm rãi đi tới
phía sau Tử Long, cũng không để ý tới Tư Không Tĩnh vẻ mặt đang hờn
giận, cùng Hắc Vũ đang đáp trên vai, tay khoát lên vai Tử Long, cười
quyến rũ nói: “ Không dám, chỉ là bằng hữu nể tình mới gọi như thế,
không biết tiên sinh làm sao xưng hô?”
“ Ta có một việc muốn mời ngươi hỗ trợ, không biết có được hay
không?” Tử Long nhàn nhạt nói.
“ Nga? Tiên sinh nên biết một chút quy củ của ta, mặc kệ có chuyện gì,
chỉ cần nhờ tới ta, cho dù là muốn ta, ta cũng không có nửa câu oán
hận.” Hồ Dương mặt hồng như hoa đào, đôi mắt đong đưa nhìn Tử
Long nói.
Tử Long mỉm cười, thập phần hào sảng nói: “ Có ý tứ, mời tiểu thư cứ
nói, làm sao đấu thắng ngươi?”
Hồ Dương chớp mắt, cúi thấp thân thể, gương mặt muốn dán sát trên
mặt Tử Long, nhẹ nhàng thổi một hơi, nhẹ giọng nói: “ Nếu tiên sinh có
thể đánh bại Hà tỷ tỷ của ta, ta nguyện ý làm nô làm tỳ, vĩnh viễn đi
theo bên người tiên sinh, hầu hạ tiên sinh, thế nào?”
Tử Long cũng không hề phản ứng, nhưng Tư Không Tĩnh đã tức giận
đến vẻ mặt đỏ bừng, mà Lưu Ích Manh cũng không quan tâm đến việc
này, nàng tin tưởng, lúc này mới có thể hiện ra mị lực của Tử Long, Tử
Long chậm rãi cầm chén rượu trên bàn, u nhã nhấp một chút, nhớ tới
- nam tử bạch y, cười khẽ nói: “ Ngươi nói chính là Kim Cương Lang Nữ
Dương Hà phải không, được, ta đáp ứng ngươi, nhưng không cần làm
nô làm tỳ gì cả, chỉ cần giúp ta một việc là tốt rồi.”
Hồ Dương cười đứng thẳng dậy ôn nhu nói: “ Tiên sinh thật thống
khoái, ngài yên tâm, Hồ Dương ta đổ thì nguyện chịu thua, ta nói rồi
tuyệt đối chắc chắn, nhưng ta cần phải nhắc nhở tiên sinh, tỷ thí với tỷ
tỷ của ta, nếu thất bại, cũng chỉ có một kết quả, đó là chết.”
“ Ngọc Long tiên sinh, chuyện này ngàn vạn lần không được, nếu như
ngài có chuyện gì sai lầm, ta làm sao ăn nói với gia chủ.” Không đợi Tử
Long nói gì, Hỏa Dĩnh Khiết bước lên gấp giọng nói.
Tử Long cầm chén rượu, cũng không ngẩng đầu lên nói: “ Ngươi không
có lòng tin đối với ta sao?”
Hỏa Dĩnh Khiết biến sắc, vội vàng giải thích: “ Ta sao dám hoài nghi
thực lực của tiên sinh, chỉ là Kim Cang Lang Nữ Dương Hà…”
Tử Long không đợi hắn nói xong, vỗ Hắc Vũ nói: “ Yên tâm đi, ta sẽ cho
Hắc Vũ đánh thay ta.” Sau đó nhìn Hồ Dương nói: “ Không biết như
vậy có được không.”
Vốn nghe nói muốn cùng Kim Cương Lang Nữ tỷ thí, Tư Không Tĩnh
cùng Lưu Ích Manh đều có vẻ lo lắng, Tư Không Tĩnh không có thấy
qua Tử Long xuất thủ, không biết thực lực của hắn, sợ hắn có hại, mà
Lưu Ích Manh cho rằng thực lực của Tử Long không phải là đối thủ
của một đầu lĩnh một tập đoàn. Nhưng các nàng vừa nghe Hắc Vũ sẽ
thay thế chiến đấu thì đều yên lòng, bởi vì hai nàng đều nhìn thấy Hắc
Vũ độc chiến Tê Mộc Huyền Xà, cũng biết rõ thực lực của nó, toàn bộ
đại lục tựa hồ cũng khó tìm được người nào có thể đánh lại Hắc Vũ, cho
nên cũng không còn lo lắng.
Hồ Dương nhìn Hắc Vũ chỉ giống như một con quạ đen, không khỏi có
chút nghi hoặc, nhưng suy nghĩ một chút, ôn nhu nói: “ Đương nhiên là
được, nhưng con quạ đen của tiên sinh e rằng…”
Tử Long nhàn nhạt cười, nói: “ Vậy là tốt rồi, khi nào bắt đầu?”
Hồ Dương cười khúc khích, dán lên người Tử Long, thân thể mềm mại
- của nàng nhất thời làm Tử Long cảm giác được một trận thoải mái,
nàng thổi ra một hương thơm như hoa lan, ngẩng đầu nói: “ Tiên sinh
làm gì phải gấp như vậy, sớm muộn gì ta cũng là người của tiên sinh,
như vậy được rồi, ngài ở đây chờ một lát, ta đi an bài, cũng tốt cho tiên
sinh mau chóng đạt được như nguyện, thế nào?”
Tử Long tránh sang hai bước rời khỏi thân thể nàng ta, đi tới bên cửa
sổ, chắp tay sau lưng thanh âm bình ổn nói: “ Tốt lắm, ngươi mau đi đi,
ta ở đây chờ.”
Hồ Dương âm thầm gật đầu, Ngọc Long này có định lực thật mạnh, nếu
đổi lại là người khác, đã sớm nói năng lộn xộn, mà hắn lại không hề
quan tâm những việc này, nhưng nhìn sắc mặt hờn giận của Tư Không
Tĩnh cùng sự ôn nhu của Lưu Ích Manh, trong lòng thoải mái, có hai vị
tuyệt sắc mỹ nhân bồi bên người, còn có thể động tâm với nữ nhân nào
khác nữa?
“ Tốt lắm, vậy thỉnh tiên sinh chờ trong chốc lát, ta đi lo công việc.” Nói
xong đi tới cửa, khi đi ngang qua Hỏa Dĩnh Khiết thì mỉm cười nhẹ
giọng nói: “ Nếu như sau này Ngọc Long tiên sinh là chủ nhân của ta,
món nợ giữa chúng ta coi như thủ tiêu.” Theo thanh âm tiếng cười
duyên dáng, Hồ Dương đi ra khỏi phòng quý khách, chỉ là Hỏa Dĩnh
Khiết sắc mặt đại biến đứng nơi đó, mồ hôi không ngừng chảy xuống.
Tử Long có chút kinh ngạc, không biết giữa Hỏa Dĩnh Khiết và Hồ
Dương rốt cục có món nợ gì, không khỏi mở miệng hỏi: “ Thế nào,
ngươi từng bại cho cô ta, đây là có chuyện gì?”
Hỏa Dĩnh Khiết xoa mồ hôi trên trán, chậm rãi nói: “ Ngọc Long tiên
sinh không biết đó thôi, việc này nói ra thật xấu hổ, Hồ Dương trời sinh
thích đánh cuộc, ta cũng có một lần gặp phải nàng ta nói khích nên mới
đánh đố, không nghĩ tới lại thua cả tính mạng, nhưng nàng ta không lấy
mạng của ta, mà là muốn ta giúp nàng ba lần, lần đầu tiên trong U
Minh Sơn khi quái nhân đột kích, muốn ta mang theo Hỏa Thịnh Hùng
cùng Hỏa Thịnh Phong đi vào hỗ trợ, đó vốn không có gì, lần đầu tiên
thì là giúp, chỉ là hai lần sau…”
“ Nga? Không biết các ngươi đổ cái gì?” Tử Long vừa nghe chợt thấy
hứng thú.
- Hỏa Dĩnh Khiết thở dài nói: “ Nàng đổ đầu của ta chỉ có hai cân, đầu
trên người ta, tuy rằng cụ thể không biết nặng bao nhiêu, thế nhưng có
thể đoán đại khái, cho nên mới đổ với nàng, không nghĩ tới cuối cùng
nàng ta nói, nếu ta không tin, thì cứ cắt đầu xuống mà cân thử xem, nên
ta đã bị thua.”
Tư Không Tĩnh cùng Lưu Ích Manh vừa nghe liền nở nụ cười, Tư
Không Tĩnh nói: “ Ngươi thật là ngốc, làm gì có ai lại đi đánh cuộc thứ
này chứ.”
Tuy rằng trong lòng Tử Long cũng cảm thấy buồn cười, nhưng cũng rất
bội phục sự thông minh tài trí của Hồ Dương, chỉ là không biết vì sao
lần này lại dùng cách đánh bại Dương Hà để đổ cuộc, lại đem cả mình
ra làm tiền đặt cược, trong này khẳng định có chuyện, nhưng nếu đã
đáp ứng nang, cũng chỉ yên tĩnh xem kỳ biến.
Ngồi trong sảnh nhìn Dương Hán Sâm ăn không ngừng, một bên chờ
Hồ Dương đến, thế nhưng thật lâu cũng không thấy thân ảnh của nàng,
trái lại thấy Hỏa Thịnh Hùng cùng Hỏa Thịnh Phong cùng tới, nếu nàng
không đến, Tử Long cũng không muốn tiếp tục đợi, nếu như nàng ta
quay lại cũng sẽ biết mình đi đâu, liền mang theo Dương Hán Sâm, Tư
Không Tĩnh và Lưu Ích Manh cùng ba người Hỏa Dĩnh Khiết đi ra khỏi
Thiên Cơ tửu điếm. Tuy rằng rất nhiều ánh mắt nam nhân vẫn đang
quét tới lui liên tục trên người Tư Không Tĩnh cùng Lưu Ích Manh,
nhưng có Hỏa Dĩnh Khiết ở đây, cũng không người dám xằng bậy, chỉ
là vừa ra khỏi tửu điếm liền nhìn thấy Hồ Dương đi tới.
Dung mạo Hồ Dương tuyệt không kém hơn Tư Không Tĩnh và Lưu Ích
Manh, huống hồ nàng lại ăn mặc hào phòng, chỉ bởi vì thân phận của
nàng tại Cô Không thành, cho nên không ai dám liếc mắt nhìn nàng, Hồ
Dương uốn éo dáng người mỹ diệu, chậm rãi đi tới bên người Tử Long,
thanh âm quyến rũ nói: “ Thực sự xin lỗi, để cho tiên sinh đợi lâu,
nhưng ta thật vất vả mới tìm được tỷ tỷ, chúng ta đi thôi.”
Tử Long nhàn nhạt cười, quay đầu lại nói với ba người Dương Hán
Sâm: “ Ba người theo Dĩnh Khiết bọn họ về trước, ta rất nhanh sẽ về.”
Không đợi ba người mở miệng, Hỏa Dĩnh Khiết giành nói: “ Vậy sao
được, ta bồi tiên sinh đi.”
- “ Đúng vậy, ta cũng cùng ngươi đi.” Tư Không Tĩnh cũng chen lời nói.
“ Ai cũng không cần, các ngươi đều trở về đi.”
Tư Không Tĩnh vừa nghe thì bậm chặt đôi môi nhỏ nhắn, có chút không
tình nguyện tránh qua một bên, không hề để ý tới Tử Long, Hỏa Dĩnh
Khiết cũng đành gật đầu, Lưu Ích Manh lại ôn nhu nói: “ Ngươi cẩn
thận một chút, sớm trở về.”
“ Ân, ta đã biết, ba vị giúp ta chiếu cố bọn họ, đặc biệt phải cho tên to
con kia ăn cho no.” Tử Long mỉm cười nói.
“ Cũng là đại ca hiểu được ta, các ngươi cũng đừng lề mề nữa, mau
nhanh trở về ăn cơm thôi, ta còn chưa ăn no đó.” Dương Hán Sâm tùy ý
nói.
Hỏa Dĩnh Khiết than nhẹ một tiếng trầm giọng nói: “ Vậy tiên sinh phải
cẩn thận, chúng ta về trước, ngài yên tâm, ta sẽ chiếu cố bằng hữu của
ngài.” Nói xong mang theo mấy người đi lên Phong Năng xa, hướng Hỏa
phủ chạy tới.
Nhìn Phong Năng xa đi khuất, Tử Long quay đầu lại nhìn Hồ Dương: “
Chúng ta đi thôi, đừng làm cho Dương tiểu thư đợi lâu.”
“ Tiên sinh đi theo ta.” Hồ Dương rất tự nhiên kéo cánh tay Tử Long
nói.
Vừa nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người nhìn theo bóng lưng Tử
Long cùng Hồ Dương liền ồn ào bàn tán.
“ Nam nhân vừa rồi là ai, làm sao dám làm như vậy.”
“ Đúng vậy, ta xem hắn sống không lâu nữa đâu, để Kim Cương Lang
Nữ thấy được, không xé xác hắn ra mới lạ.”
“ Được rồi, đừng nói mò nữa, cẩn thận đừng để cho người của Thưởng
Thánh tập đoàn nghe thấy, coi các ngươi có chịu được không.”
nguon tai.lieu . vn