Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH
CHƯƠNG 4 : SINH MỆNH NGUYÊN DỊCH THẦN KỲ
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Đệ Ngũ Ngôn Phúc nghe vậy trong lòng giật mình, vội hỏi: “ Cái gì?
Chúng ta không có biện pháp khác, cứ như vậy không phải là có nửa cơ
hội trung hòa nhiệt lượng trong cơ thể hắn hay sao? Đây cũng là do bất
đắc dĩ, lẽ nào làm như vậy là sai?”
“ Ngươi nói đi? Nước lửa vốn là tương khắc, huống chi còn là tinh hoa,
trong cơ thể tiểu tử này còn có đại lượng hỏa tinh hoa, lại bị các ngươi
bỏ vào trong nước, tuy rằng bề ngoài hắn có vẻ khôi phục không ít, thế
nhưng hỏa tinh hoa trong cơ thể hắn lại bị thủy tinh hoa dư thừa đè ép
vào nhau, hình thành năng lượng hỏa tinh hoa khổng lồ, nếu như để
hắn rời khỏi thác nước, không có thủy tinh hoa liên tục rót vào cơ thể,
hỏa tinh hoa sẽ trong nháy mắt bạo phát, làm cho hắn bị bạo thể mà
chết, ngươi nói có phải là các ngươi làm như vậy là muốn hắn chết hay
không đây?” Nam Vinh Chinh nhìn Tử Long nói.
“ Tại sao lại như vậy? Vậy chẳng phải là chúng ta đã gián tiếp hại chết
hắn sao?” Hỏa Vô Tình nhìn sắc mặt tái nhợt của Đệ Ngũ Ngôn Phúc
nói.
“ Nam Vinh Chinh, vậy rốt cục ngươi có biện pháp nào không? Ngươi
cũng đừng ở chỗ này thừa nước đục thả câu nữa, Ngôn Phúc hắn rất
lưu ý tiểu tử này, ngươi cũng đừng dọa sợ hắn, có chủ ý gì thì nhanh nói
đi.” Y Thanh Dương vỗ vỗ Nam Vinh Chinh trầm giọng nói.
“ Biện pháp không phải không có, chỉ là…”
“ Chỉ là cái gì, có biện pháp thì ngươi nói nhanh, đừng lề mề, tật xấu
của ngươi sao không chịu sửa lại.” Đệ Ngũ Ngôn Phúc kéo Nam Vinh
Chinh gấp giọng nói.
“ Chỉ là có điểm trắc trở, lẽ nào ba người các ngươi không nghĩ đến
Sinh Mệnh Nguyên Dịch sao?” Nam Vinh Chinh mỉm cười nhẹ giọng
- nói.
Nghe được bốn chữ Sinh Mệnh Nguyên Dịch, ba người đều chợt trầm
mặc, bọn họ đều biết diệu dụng của Sinh Mệnh Nguyên Dịch, chỉ cần
uống vào, vô luận là ai, trọng thương hay hấp hối, đều có thể lành bệnh,
hơn nữa tuổi thọ cũng gia tăng. Thế nhưng lai lịch của Sinh Mệnh
Nguyên Dịch có chút đặc thù, cho dù là Đệ Ngũ Ngôn Phúc chỉ còn sinh
mệnh vài chục năm, hắn cũng chưa từng đánh chủ ý với Sinh Mệnh
Nguyên Dịch, mà hiện tại, cũng chỉ có loại dược vật thần kỳ này mới có
thể giải cứu cho Tử Long, nhưng sự mâu thuẫn trong nội tâm làm cho
hắn không biết phải làm sao.
Lão yên lặng nhìn Tử Long bên dưới thác nước, trong lòng dâng lên
nhiều cảm xúc, nếu như Tử Long rời khỏi thác nước, sẽ bạo thể mà
chết, mà không ra thác nước, thì sống mãi nơi đó còn ý nghĩa gì, cũng
đừng nói tới sẽ có thể mở ra Linh Phong tộc điển, dù là có đạt được
thánh cấp hay không không biết, thế nhưng bên ngoài còn có tộc nhân
của mình, nguyện vọng mấy ngàn năm đều ký thác trên người vị thanh
niên này, nếu như để hắn chết, thì mình sẽ trở thành tội nhân trong tộc,
nhưng nếu thật sự phải lấy Sinh Mệnh Nguyên Dịch, thì không phải sẽ
làm thất vọng người đã chết đi hay sao.
Y Thanh Dương nhìn hắn đang mâu thuẫn nhẹ vỗ vai hắn, nhỏ giọng
nói: “ Càn khôn vô cực, sinh tử ngoài thân, nếu tâm linh hoạt kỳ ảo
tĩnh, phù hoa diệt hết, tuổi thọ kết thúc có gì bi ai, chỉ mong hấp thu
thiên địa tinh hoa, tạo thành mảnh đất phúc trạch, hóa sinh mệnh làm
bổn nguyên dịch, dành cho thế gian, xóa đi ô trọc nơi đây, xóa đi mưa
gió thế gian, an hồn người chết, nhờ vào sự linh thiêng của vong linh,
dưỡng người còn sống, dùng máu làm sinh cơ, sinh ra khí thanh khiết,
chết mà giúp người còn sống, cần gì tiếc rẻ, nếu cần dùng cứ lấy…Ngôn
Phúc, còn nhớ văn tự khắc trên bia đá hay không, đi lấy Sinh Mệnh
Nguyên Dịch đi thôi, chúng ta là vì cứu người, dù là Mộc Dịch tiền bối
cũng mong muốn làm như vậy, ngươi chớ quên lời của ngài đã nói, cũng
đừng quên ông ấy vì sao mà chết, đi thôi, chúng ta chờ ngươi trở về.”
“ Thế nhưng, như vậy sẽ quấy rối sự ngủ yên của Mộc Dịch tiền bối,
ta…”
“ Đệ Ngũ, tiểu tử này vì sao lại trọng yếu với ngươi như vậy tạm thời
chúng ta không hỏi, chỉ cần nhìn thấy hắn còn chưa đạt tới đế cấp mà
- ngươi cũng dẫn vào, ta nghĩ ngươi nhất định là có nguyên nhân. Chúng
ta không thể mở trừng mắt nhìn hắn chết đi như thế, Thanh Dương nói
đúng, chớ quên Mộc Dịch tiền bối vì sao mà chết, mau đi đi.” Hỏa Vô
Tình nhìn về phía thác nước, chỉ là hai mắt như hồi tưởng, cổ vũ nói.
Đệ Ngũ Ngôn Phúc nghe vậy nhìn về phía hắn, lại nhìn Y Thanh
Dương: “ Nguyên lai các ngươi đã sớm biết…” Lúc này trong lòng hắn
cảm động nói không nên lời, bằng hữu là như thế, vẫn vô cùng tín
nhiệm không cần phải nói ra.
Hắn nhắm mắt lại khẽ gật đầu, tay phải thủ thế tung người bay lên,
thoáng nhìn Tử Long đang đau khổ chống đỡ dưới thác nước, xoay
người hướng đế vong địa bay đi…
Lúc này hỏa tinh hoa trong cơ thể Tử Long đang đối kháng thủy tinh
hoa tấn công, ai cũng không chịu nhường bước, nhưng bởi thủy tinh
hoa quá dư thừa, chậm rãi rót từng giọt vào, chỉ là như vậy gây cho hắn
sự đau đớn vô tận. Ý nghĩ hắn hỗn loạn, không có một chút tinh thần,
dần dần đã trở nên chết lặng, nước lạnh đánh vào trên người đã không
còn cảm giác, hắn như đã ngồi ở nơi này suốt mấy ngàn năm mấy vạn
năm, hắn thật muốn hôn mê đi, không có ý thức nên không nghĩ được
gì, cái gì cũng không biết, thế nhưng, có một hình ảnh lại hiện lên trong
đầu hắn, Lặc Nhĩ, Lặc Cầm còn đang ở trên đại lục không biết ra sao,
chuyện Tư Cách Trục Sâm nhờ vả còn chưa làm được, sự nhắc nhở của
Đệ Ngũ Hoành Bác, sự mong chờ của Đệ Ngũ Ngôn Phúc, còn có câu nói
nơi phương bắc tuyết sơn, “ Ta sẽ trở về…”
Tử Long biết hắn không thể hôn mê đi, nếu không sẽ không bao giờ tỉnh
lại được nữa, hắn từng nói được thì làm được. Hắn chỉ đành đau khổ
chống đỡ, mong muốn thủy tinh hoa nhanh chóng tiêu trừ hỏa tinh hoa
nguyên tố đoàn, thế nhưng nếu có thể tiêu trừ được hỏa tinh hoa, thì cơ
thể hắn sẽ ra sao? Sẽ bị thủy tinh hoa làm bạo thể? Tử Long cười khổ,
thế nhưng giật giật khóe miệng, hiện tại hắn không thể động đậy, chỉ
ngồi yên nơi này, trong lòng có một loại cảm giác, thời gian cô độc là ra
sao? Có phải một mình đối mặt toàn bộ thế giới? Nhưng hắn cũng
không sợ, hắn hiện tại có cảm giác cô độc hay không? Có lẽ, nhưng hắn
đã sớm thành thói quen.
Ngay trong trạng thái mơ mơ màng màng, hắn cảm giác có người vạch
miệng hắn ra, hắn muốn mở mắt nhìn xem là ai muốn quấy rối hắn, chỉ
- là mở mắt cũng là một mảnh lửa đỏ, không nhìn thấy được thứ gì. Bỗng
nhiên một cỗ dịch thể mát mẻ vào miệng, loại cảm giác mát mẻ này thập
phần mạnh mẽ, cho dù thân thể đã sớm chết lặng của hắn cũng có thể
cảm giác được rõ ràng, tùy theo là tinh thần chấn động, hắn lại nhắm
mắt lần nữa, thể hội cảm giác mát mẻ gây thư sướng cho hắn. Lúc này
đây hắn cảm nhận được, loại dịch thể này ẩn chứa sinh mệnh khí tức
cường đại, từ trong miệng chậm rãi chảy vào trong thân thể hắn, lướt
qua nơi nào liền sinh động nơi đó, hắn từ từ khôi phục được cảm giác.
Khi loại dịch thể này tiếp xúc với thủy tinh hoa liền cấp tốc lan tràn,
cùng thủy tinh hoa công kích hỏa tinh hoa nguyên tố đoàn, không nghĩ
tới loại dịch thể này lại cường đại như thế, hai bên tranh chấp, Tử Long
không có chút cảm giác đau đớn, chỉ có cảm giác thư thích. Hỏa tinh
hoa nguyên tố đoàn chậm rãi không còn chống đỡ được nữa, bắt đầu co
rút nhanh, càng ngày càng nhỏ, đối với loại dịch thể kia cũng vô cùng e
ngại, cuối cùng chạy tán loạn trong cơ thể Tử Long, muốn tránh né dịch
thể cắn nuốt, mà dịch thể cũng theo đuổi không bỏ, vẫn chạy theo hỏa
tinh hoa, từ từ hiển lộ sinh cơ, thẳng đến khi hỏa tinh hoa chạy đến chỗ
linh hạch của Tử Long, loại dịch thể kia không hiểu vì sao buông tha
việc đuổi theo hỏa tinh hoa, mà là bắt đầu thẩm thấu khắp các tế bào
trong cơ thể, khôi phục độ linh hoạt, bắt đầu cải tạo thân thể hắn.
Trước kia Tử Long chưa từng cảm thấy thư sướng như vậy, hắn chậm
rãi chìm đắm trong đó. Cảm giác trong cơ thể đang biến hóa nghiêng
trời lệch đất, nguyên bản thân thể bị mất nước héo rút lại bị thủy tinh
hoa ngâm thời gian thật lâu, bắt đầu dùng tốc độ mà mắt thường có thể
thấy được dần khôi phục sinh cơ, hiện ra làn da thật sáng bóng. Nội
tạng đã được tu chỉnh hoàn toàn đổi mới, hắn hầu như có thể nghe được
cả nhịp tim đập mạnh của mình. Huyết quản sắp khô héo, cũng bị loại
dịch thể thay thế, dịch thể rất nhanh lưu động, theo trái tim đập đều
đặn, tuần hoàn toàn thân, thân thể Tử Long phảng phất tràn đầy sinh
lực. Cuối cùng đoàn hỏa tinh hoa nằm yên tĩnh bên cạnh linh hạch,
không còn một tia táo động.
Rốt cục Tử Long đã khôi phục lại bình thường, thậm chí cả tinh thần
lực cũng khôi phục lại đầy đủ, hắn lẳng lặng ngồi dưới thác nước, dùng
tinh thần lực bình tế chống đỡ dòng thác tuôn xuống, bắt đầu kiểm tra
tình huống. Toàn thân trên dưới trải qua hai loại tinh hoa tranh chấp,
không những không bị tiêu hủy, trái lại càng thêm mạnh mẽ, toàn bộ
thân thể dâng trào sức bật, dù là bốn người kia ở bên ngoài cũng cảm
- giác được loại sinh mệnh khí tức thật rõ ràng này. Bỗng nhiên Tử Long
nghĩ tới một vấn đề, vì sao lúc bị hai loại tinh hoa nguyên tố công kích
mà mình vẫn không bị tổn hao gì? Vì sao bị hỏa tinh hoa thiêu đốt mà
mình chỉ bị mất nước, không bị hóa thành tro tàn?
Hắn lại một lần nữa nội thị thân thể bản thân mình, phát hiện thân thể
dung hợp không gian tinh hoa, hỏa tinh hoa, thủy tinh hoa ba loại tinh
hoa càng mạnh hơn lúc trước, không có trạng huống gì không đúng, lúc
hỏa tinh hoa và thủy tinh hoa tranh chấp, rất có thể vì có không gian
tinh hoa mà mình không sao, nghĩ tới đây hắn mới bình thường trở lại.
nguon tai.lieu . vn