Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH
CHƯƠNG 17 : DĨNH ĐÔNG SỞ CẦU
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Tử Long bước tới, kéo Dương Hán Sâm còn đang lo tìm tòi trên mặt
đất, bất đắc dĩ vỗ vai hắn, nói: “ Chúng ta phải đi rồi, một lát gặp dã
thú sẽ bắt cho ngươi vài con, những thứ này không thể ăn nữa, đi thôi.”
“ Thật sao, vậy được rồi, nhưng thật là lãng phí, thật đáng tiếc, tên Đế
Ba Đoạn kia thật quá ghê tởm, nguyện hắn đời này không có cơm ăn.”
Dương Hán Sâm vừa nghe Tử Long nói đành buông thực vật trong tay
ném xuống, nguyền rủa Đế Ba Đoạn.
“ Thương thế trên người ngươi thế nào? Không có vấn đề gì chứ?” Tử
Long nghi hoặc hỏi, vừa rồi lúc chiến đấu với Đế Ba Đoạn thấy hắn rõ
ràng bị thương, hiện tại lại thấy như không có việc gì, nhìn không ra có
điểm vết tích bị thụ thương chút nào.
“ Chút vết thương nhỏ đó làm sao làm khó được ta.” Dương Hán Sâm
đắc ý cười, nói nhỏ vào bên tai Tử Long: “ Đại ca đã quên ta là mộc tinh
hoa khống tố sư sao? Ta nói cho ngươi biết một bí mật, mộc tinh hoa
khống tố sư và thủy tinh hoa khống tố sư đều là trị liệu sư, nhưng mộc
liệu thuật còn mạnh hơn thủy liệu thuật nhiều lắm đó.”
Tử Long cười gật đầu, hắn biết thủy tinh hoa khống tố sư đều biết thủy
liệu thuật, chỉ là do vấn đề thực lực bản thân, nên hiệu quả sản sinh sẽ
khác nhau, khống tố sư ở trên đại lục rất ít, mà thủy, mộc tinh hoa
khống tố sư lại càng ít hơn, hơn nữa trị liệu sư trên đại lục thường là
thủy tinh hoa khống tố sư, Dương Hán Sâm là mộc tinh hoa khống tố sư
đầu tiên Tử Long mới gặp, không nghĩ tới hắn còn biết trị liệu thuật,
thực sự là làm cho người ta không tưởng được.
“ Đi thôi, lúc này cũng không còn xe, đành phải đi bộ, chỉ đành dựa vào
hai chân của mình, Hỏa công tử, ngươi có thể chứ?” Tử Long nhìn Hỏa
Dĩnh Đông hỏi, bởi vì thân thể khống tố sư rất kém cỏi, nhưng Dương
Hán Sâm lại ngoại lệ, dù sao cũng là võ tố song tu, đi một đoạn đường
- cũng không thành vấn đề, nhưng Hỏa Dĩnh Đông từ nhỏ xuất thân
trong thế gia, xuất hành đều có Phong Năng xa sử dụng, cho nên Tử
Long mới hỏi như thế.
“ Tiên sinh yên tâm đi, ta không thành vấn đề.” Hiện tại Hỏa Dĩnh
Đông thầm nghĩ nhanh trở lại Hỏa gia, dù sao kinh nghiệm của đế cấp
cao thủ có lực mê hoặc vô pháp chống lại, đó cũng vô hình biến thành
động lực cho hắn. Nguyên bản đội năm người bây giờ đã chết hai thị vệ,
chỉ còn lại ba người bọn họ, nhưng đáng ăn mừng chính là đoạn đường
tiếp theo không còn phát sinh nguy hiểm gì.
Dọc theo đường đi, Dương Hán Sâm thường thường chạy vào rừng săn
thú, Hỏa Dĩnh Đông nhóm lửa, Tử Long thì lo nấu nướng, thế nhưng
với sức ăn của Dương Hán Sâm, vài con dã thú vẫn không đủ, hơn nữa
ăn xong lại phải đi làm hắn tiêu hóa càng nhanh, cứ như vậy đã làm lỡ
không ít thời gian. Mặc dù như vậy Hỏa Dĩnh Đông cũng có rất nhiều
thời gian nghỉ ngơi, nhưng trong lòng hắn vẫn nóng như lửa đốt, luôn
luôn mong muốn mau chạy về đến nhà.
Cứ như vậy vừa đi một chút lại dừng, ba người rốt cục đi suốt một ngày
đêm mới đi ra rừng rậm, một tòa thành thị nhỏ cằn cỗi xuất hiện ngay
trước mắt bọn họ, nói thành thị chi bằng gọi là thành trấn mới thỏa
đáng. Thành tường rách nát không chịu nổi, cửa thành bằng sắt loang
lổ, miễn cưỡng có thể nhìn ra được cái tên – Lỗ Lịch thành.
Kiến trúc bên trong thành cũng khá cổ xưa, thậm chí đã không còn trọn
vẹn, người đi đường cũng thập phần thưa thớt. Nhưng ở đây vẫn có một
chi nhánh của Thiên Cơ tửu điếm, không vì điều gì khác, mà bởi vì Lỗ
Lịch thành là đại bản doanh của dân du cư, phàm là dân du cư đi tới
Khải Minh đế quốc, đều sẽ đến nơi đây nghỉ ngơi một đoạn thời gian,
cùng người giao lưu về những gì mình đã gặp đã biết, bởi vì tin tức nơi
này có thể nói là toàn diện nhất trên đại lục, chỉ là dân du cư có rất
nhiều, mà nguyên cư dân tại đây cũng trên cơ bản nhờ vào dân du cư
mà sinh tồn, cho nên mới làm cho Lỗ Lịch thành trở nên cằn cỗi như
vậy.
Chi nhánh của Thiên Cơ tửu điếm tại Lỗ Lịch thành không xa hoa như
những thành thị khác, cũng chỉ được quy mô của một tiểu tửu điếm.
Mặc dù như vậy, nhập cũng không bằng xuất, thường thường là phải bù
lỗ liên tục. Tuy rằng như thế, nhưng tin tức ở đây so với bất cứ chi
- nhánh nào cũng nhiều hơn, vô luận nơi nào phát sinh sự kiện, ở chỗ này
đều có thể hỏi thăm, cho nên ở đây trên cơ bản đều luôn chật ních
người. Đương nhiên đại bộ phận trong đó cũng không tiêu phí một đồng
trên người họ, chỉ là vì giao lưu mà đến, mà nguyên nhân hấp dẫn được
những người này tới chỉ có một, đó chính là chi nhánh Thiên Cơ tửu
điếm ở Lỗ Lịch thành cung cấp rượu miễn phí cho mọi người, vô luận
ngươi uống nhiều ít cũng không ai đòi ngươi một phân tiền.
Sau khi vào thành, ba người Tử Long cũng không ngừng bị người vây
xem, chính vì tạo hình của Tử Long thật sự quá chói mắt, vô luận đi tới
nơi nào cũng biến thành tiêu điểm của mọi người, ở Hán Nạp thành
cũng vậy, tới Sa Trì thành cũng thế, bây giờ tới Lỗ Lịch thành cũng y
hệt. Nhưng hắn cũng không để ý tới những người này, chỉ là mọi người
nhìn họ chỉ trỏ, làm Hỏa Dĩnh Đông vốn là một thế gia công tử nên có
điểm chịu không nổi, nhưng nhìn phản ứng bình thản của Tử Long, hắn
cũng không tiện phát tác, cũng chỉ có thể đi theo phía sau im lặng không
lên tiếng, đôi mắt vẫn không ngừng quét quanh bốn phía.
Khi bọn họ đi tới trước cửa Thiên Cơ tửu điếm thì nhìn thấy một người
khoảng chừng sáu, bảy mươi tuổi, là một lão nhân thân thể khá gầy
đang đứng chờ bên ngoài cửa, vừa nhìn thấy Tử Long liền lập tức
nghênh đón, thi lễ mở miệng nói: “ Vị này chính là đại danh đỉnh đỉnh
hoàng kim diện Ngọc Long tiên sinh phải không, lão hủ là lão bản của
Thiên Cơ phân điếm – Trì Đao, cấp trên đặc biệt dặn dò lão hủ ở đây
nghênh tiếp.” Vừa nói vừa quan sát ba người Tử Long, khi hắn nhìn
thấy Hỏa Dĩnh Đông, trên mặt có vẻ vô cùng kinh ngạc.
Tử Long nhíu mày nhìn Trì Đao, hắn phát hiện lão nhân gầy này nhìn
qua cũng không giống như hắn biểu hiện bên ngoài, thâm tàng bất lộ a.
Nhưng nếu có khả năng làm lão bản của Thiên Cơ phân điếm cũng
không thể là người bình thường. Cho nên Tử Long cũng thoải mái, cười
cười nói: “ Trì lão bản khen quá lời rồi, tại hạ chính là Ngọc Long, tới
đây quấy rối thật sự là ngại quá.” Trong lòng lại thầm nghĩ, tửu điếm
này nhìn qua có vẻ quá nhỏ, không biết có khả năng cung ứng đủ sức ăn
của Dương Hán Sâm hay không đây.
“ Sao Ngọc Long tiên sinh lại nói vậy, cấp trên tự mình phân phó qua,
ta làm sao dám chậm trễ, xin mời tiên sinh đi theo ta.” Trì Đao nói xong
liền dẫn đường đưa Tử Long ba người trực tiếp đi vào phòng quý
- khách, lúc này tiếng bàn tán của mọi người chung quanh không ngừng
truyền vào bên tai Tử Long.
“ Người tóc đỏ kia là người nào, Trì lão không ngờ tự mình ra tiếp hắn,
xem ra thân phận không thấp a.”
“ Đích xác, có thể để cho Trì lão đích thân đón tiếp, ở trong ấn tượng
của ta hắn là người đầu tiên, chẳng lẽ là người của hoàng thất.”
“ Rất có khả năng, bằng không bình thường Trì lão không dễ dàng lộ
diện cũng đột nhiên xuất hiện, nhưng còn là đứng ngoài cửa nghênh
tiếp.”
….
Đi vào phòng quý khách, Trì Đao cũng giống như những lão bản khác ở
các phân điếm, khách khí vài câu lại lui xuống. Nhưng Tử Long biết Trì
Đao này khẳng định không đơn giản, từ người bên ngoài nghị luận là có
thể nhìn ra, ở trong Lỗ Lịch thành, hắn có địa vị cùng uy vọng không
nhỏ.
Chỉ chốc lát, đã nhìn thấy thị nữ bắt đầu bưng thức ăn lên, có thể Trì
Đao cũng có nghe chuyện xảy ra trong Sa Trì thành, cho nên khay thức
ăn đều lớn, tốc độ bưng lên cũng thật nhanh, qua đi qua lại, Dương Hán
Sâm có vẻ còn ăn không kịp. Không làm Tử Long thất vọng chính là,
bữa cơm ăn mãi tới bầu trời tối đen, lúc này Dương Hán Sâm mới ăn
xong, xoa xoa khóe miệng đầy mỡ thỏa mãn nói: “ Ân, ăn khay lớn
đúng là tương đối sảng, tốt.”
Ăn cơm xong, có người đưa bọn họ đến phòng khách, mỗi người một
gian, rốt cục Tử Long cũng được yên tĩnh một mình, sau khi chào hai
người kia, hắn một mình ngồi trên sô pha trong phòng khách, suy nghĩ
chuyện xảy ra trong mấy ngày nay, còn có trách nhiệm ở trên người.
Đầu tiên là Ngự Thú bộ tộc, muốn tìm chân tướng việc sáu ngàn năm
trước bọn họ di dân, mở Ngự Thú tộc điển, thứ nhì là Linh Phong bộ
tộc, việc mở ra Linh Phong tộc điển căn cứ theo lời Đệ Ngũ Hoành Bác
chính là nằm bên trong đông phương đàn sơn, nhưng hiện tại Tử Long
không có thực lực tiến nhập vào, cũng đành chờ đợi Lặc Nhĩ quay về
mới thử xem một lần, chỉ sợ đi vào phải thật khó khăn không ít.
- Còn có một điểm trọng yếu, phải tìm được Mộc Dịch gia tộc, cũng
không biết đầu mối Hỏa Vô Tình có chuẩn xác hay không, Hỏa gia thật
sự biết chuyện của Mộc Dịch gia hay sao? Hắn không dám xác định,
nhưng vẫn còn hơn không có chút manh mối nào mà chạy loạn.
Đi tới phòng trong cởi bỏ mặt nạ, lúc này mới nhìn thấy da mặt hắn so
với trước đây trắng nõn hơn rất nhiều, hơn nữa chân mày lại biến
thành màu trắng, điều này làm cho hắn thật không hiểu, mái tóc màu
đỏ là do dung hợp hỏa tinh hoa nguyên tố tạo thành, mắt màu lam đậm
là do dung hợp thủy tinh hoa nguyên tố, còn lông mày chẳng lẽ do uống
Sinh Mệnh Nguyên Dịch mà biến thành thế này hay sao?
Tử Long cười khổ lắc đầu, cũng không suy nghĩ, nếu đã như vậy cũng
không có gì không tốt, tuy rằng nhìn toàn diện thật sự quái dị, nhưng
mang mặt nạ cũng nhìn không thấy, hắn nhẹ nhàng nhu khóe mắt, rửa
mặt sạch sẽ, nhất thời một cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái kéo tới, làm
hắn rất dễ chịu.
Đúng lúc này bên ngoài phòng truyền đến tiếng đập cửa, lúc này lại là
ai? Tử Long mang mặt nạ đi ra ngoài mở cửa, người tới là Hỏa Dĩnh
Đông, không biết muộn như thế hắn còn đến làm gì.
Hỏa Dĩnh Đông nho nhã lễ độ nói: “ Tiên sinh còn chưa ngủ a, vừa lúc
ta có việc muốn nhờ ngài.”
Tử Long khẽ gật đầu, cho hắn đi vào, hai người ngồi đối diện trên ghế,
Hỏa Dĩnh Đông liền nói: “ Đêm khuya Dĩnh Đông làm phiền có điều
mạo muội, chỉ là có chuyện trọng yếu muốn nhờ tiên sinh giúp dùm một
chút, không biết…”
“ Có chuyện gì ngươi cứ nói, chỉ cần ta giúp được thì ta sẽ tận lực.” Tử
Long chậm rãi nói, bởi vì hắn từng đáp ứng Hỏa Vô Tình sẽ trợ giúp
hậu nhân của hắn, cho nên cũng không tiện thoái thác, chỉ là không biết
với thế lực của Hỏa gia còn cần hắn hỗ trợ điều gì.
nguon tai.lieu . vn