Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 3 : ĐÀN SƠN TỤ THỦ
CHƯƠNG 6 : ĐẠI TRẠCH VIỆN THẦN BÍ
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
“Thực sự là đáng tiếc một đời nhân tài a.” Tử Long cũng thở dài nhẹ
giọng nói, chỉ là trong lòng hắn cười thầm, đây không phải là khoe
khoang, sau này nếu a Đức biết được mình chính là Lạc Diệp Vô Tình,
không biết hắn sẽ thế nào.
“ Nhưng hiện tại hắn đã xuất hiện, sở dĩ ta muốn tìm được hắn cùng đi
hoàn thành nhiệm vụ lần này, nếu như có thể có hắn tương trợ, ta nghĩ
cơ hội thành công của chúng ta sẽ gia tăng thật to, đó cũng là nguyên
nhân chủ yếu vì sao lại lùi thời gian khởi hành lại.” Hoa Nạp Đức gật
đầu, nhẹ giọng nói.
“ Đúng vậy, ta cũng muốn trông thấy vị Lạc Diệp Vô Tình này, thực sự
mong muốn a Đức huynh sớm tìm được hắn.” Tử Long nói.
“ Ta đã liên hệ Sa Phàm huynh, ta nghĩ hắn rất nhanh sẽ cho ta đáp án,
nhưng...” Hoa Nạp Đức quay đầu nhìn Lặc Nhĩ và Lặc Cầm nói tiếp: “
Hai vị tiểu thư, gần đây không nên ra ngoài tốt hơn, Hoàng Thắng
Thiên nhất định sẽ tìm cơ hội trả thù ba vị.”
“ Hừ, hắn có gì đáng sợ...” Lặc Cầm bật người lên, nhưng Tử Long ho
nhẹ một tiếng cắt đứt lời nàng, Lặc Cầm trừng Tử Long, không cam
lòng ngồi xuống.
“ Làm Hoa Nạp Đức huynh chê cười, tiểu muội chưa từng đi qua đại
lục, rất nhiều chuyện cũng không rõ ràng, có địa phương nào sai, ngươi
còn phải tha thứ nhiều cho.” Tử Long cười nói.
“ Ai, Ngọc Long huynh thật sự là khách khí, lệnh muội thẳng thắn cũng
như ngươi thôi.”
Tử Long khẽ cau mày, tiểu tử này từ lúc nào trở nên nghiêm chỉnh như
vậy, ở trong học viện thì y như một tên sắc lang, thế nào hiện tại có một
đại mỹ nữ trước mắt lại không tâm động?
- “ Lặc Nhĩ đưa Lặc Cầm lên lầu trước đi, nói cho người ta mang bữa
sáng lên trước, ta một hồi trở lại.” Tử Long cười cười quay đầu nói với
Lặc Nhĩ, nếu không đưa hai nha đầu này đi, một hồi không biết lại làm
ra chuyện gì.
Lặc Nhĩ nhìn Tử Long, gật đầu, hướng Hoa Nạp Đức cáo từ, lôi kéo Lặc
Cầm không tình nguyện hướng trên lầu đi đến.
Cùng lúc đó, Sa Phàm vẫn bộ trang phục cũ xuất hiện trong tầm nhìn
của Tử Long, Sa Phàm thấy hắn, bước nhanh đi tới.
“ Sa Phàm huynh, thế nào, có thu hoạch không?” Hoa Nạp Đức thấy Sa
Phàm đi tới liền nhẹ giọng hỏi.
Sa Phàm mang theo tia sáng kì dị nhìn Tử Long trầm giọng nói: “ Ta
không có tìm được hắn, khí tức của hắn dường như không còn trên thế
giới này, linh tố thạch không có chút dấu hiệu nào.”
“ Nga? Đích xác là có chút thất vọng.” Hoa Nạp Đức thở dài nói.
“ Đúng vậy, không thấy được hắn, thực sự là đáng tiếc.” Tử Long cũng
lắc đầu nhẹ giọng nói.
“ Đã như vậy, ngày mai chúng ta xuất phát, ta đã phóng tin tức, nếu
như Lạc Diệp Vô Tình muốn đi, nhất định sẽ thấy, hai vị chuẩn bị, ngày
mai gặp.” Hoa Nạp Đức cáo từ.
“ Ngọc Long huynh, có thời gian hay không, chúng ta đi ra ngoài một
chút.” Thanh âm Sa Phàm truyền đến.
“ Được, vừa lúc đi tới Hán Nạp thành còn chưa ra khỏi Thiên Cơ tửu
điếm, xem ra còn cần Sa Phàm huynh làm hướng đạo.” Tử Long mỉm
cười nói.
Nghe được Tử Long nói không có đi qua đây, trong mắt Sa Phàm hiện
lên quang mang, lập tức đối Tử Long nói: “ Nga? Tốt lắm, chúng ta đến
phủ đại thần giúp vui được không?”
“ Sa Phàm huynh nói giỡn, ta vừa thiếu chút nữa bị họ bắt đi.” Tử Long
- cười nói.
“ Ai, thế nhưng ta tới chậm, có náo nhiệt lại không thấy, lẽ nào Ngọc
Long huynh không vui sao?” Sa Phàm nghiêm trang nói.
“ Ân, ta cũng không thích, những chuyện tang tóc này, không muốn đi
chút nào.” Tử Long kéo áo nói.
“ Ngọc Long huynh quả nhiên có cá tính, chúng ta đi dạo là được rồi,
đi.” Sa Phàm đứng dậy mang theo Tử Long đi ra ngoài.
Ra Thiên Cơ tửu điếm, trước cửa có rất nhiều phong năng xa, thoạt
nhìn rất nhiều quan to quý nhân đều thích nơi này. Trên đường, người
đến người đi nhốn nháo, nguyên vẹn thể hiện sự phồn vinh của Hán Nạp
thành, đại đội chấp pháp sư thỉnh thoảng đi qua, bảo đảm an ninh,
nhưng cũng không có gì quá đáng, những địa phương mà vương tử như
Hoa Nạp Đức lui tới, đương nhiên phải nghiêm mật bảo toàn.
Sa Phàm mang theo Tử Long đi tới, giới thiệu Hán Nạp thành, Hán Nạp
Thành nằm hướng đông đế quốc, phía trước có Nham Thạch sơ, phía
sau có Phượng Lâm sơn, Hán Giang thủy chảy qua thành, sinh hoạt an
bình, hạnh phúc, lại gặp ưu thế địa lý, cảnh sắc mỹ lệ siêu phàm thoát
tục, lại mang theo chút màu sắc thần bí, khí hậu thích hợp an dưỡng,
nhiều ngày lễ đa dạng, cộng thêm nhiều loại hoạt động, là một trong
những nơi có điều kiện tốt nhất để du ngoạn.
Hai người đi qua Tự Do Môn trứ danh, đi tới đường cái chủ yếu của
Hán Nạp thành, Kim Diệu đại đạo. Độ rộng lớn của nó tương đối kinh
người, rộng tới mười thước, đường được lót đá cẩm thạch xanh, ánh
mặt trời chiếu xuống nhiễm lên một lớp ánh vàng, Kim Diệu đại đạo
mặc dù đã trải qua hai ngàn năm mưa gió, nhiều lần gặp chiến hỏa tẩy
lễ, nhưng vẫn sừng sững như trước, chứng kiến hưng suy thành bại của
Hoa Nạp thành và đế quốc.
Nhưng hiện tại Tử Long không có tâm tình ngắm xem cảnh sắc mỹ lệ,
hắn đang phát hiện Sa Phàm đang cố ý dẫn hắn đến hướng phủ đại
thần, hắn cũng không thể nói gì, chỉ cần hắn mở miệng hỏi, thì sẽ bị
khẳng định, thân phận không thể nghi ngờ là bị Sa Phàm biết được,
trong lòng hắn cười thầm, bằng hữu, ngươi cùng Hoa Nạp Đức thật
giống nhau, có phải đang tính toán điều gì với ta.
- Ngay thời gian Tử Long còn đang suy tư, một người tuổi trẻ mặc áo
xanh đi tới, thắt lưng đeo một thanh không giống đao cũng không giống
kiếm, tuy hai mặt đều có lưỡi, nhưng lại hình cung, thấy Sa Phàm, rất
tiêu sái đi tới.
“ Sa Phàm huynh thật hăng hái, không ngờ có thời gian rảnh đi dạo
phố, ta nghĩ ngươi đang cùng Lạc Diệp Vô Tình uống rượu chứ.” Hắn
lại nhìn Tử Long nói tiếp: “ Lẽ nào vị này là Lạc Diệp Vô Tình đại danh
đỉnh đỉnh?”
“ Chuyên Tôn Tức Mặc, thật không đúng lúc, Lạc Diệp Vô Tình không
có ở đây, vị này chính là bằng hữu tốt của ta Ngọc Long.” Sa Phàm
nghe hắn nói có vẻ không vui đáp.
“ Nga, ta còn cho rằng Sa Phàm huynh chỉ là một vị hảo bằng hữu là
Lạc Diệp Vô Tình thôi, không nghĩ tới Ngọc Long huynh lại có vận khí
tốt giao kết bằng hữu với Sa Phàm huynh.” Chuyên Tôn Tức Mặc
khinh miệt nhìn Tử Long nói.
Tử Long cũng không nói gì, chỉ cười khẽ nhìn hắn, ánh mắt xuyên qua
mặt nạ làm hắn cảm thấy bất an, không biết vì sao hắn lại có cảm giác
như vậy, hắn nhìn bốn phía cũng không thấy có gì dị dạng, lại nhìn Tử
Long, cảm thấy thực lực của hắn như rất yếu ớt.
“ Chuyên Tôn Tức Mặc, nếu không có việc gì, chúng ta phải đi.” Sa
Phàm nhíu mày trầm giọng nói.
“ Không biết Sa Phàm huynh muốn đi đâu, chúng ta cùng đồng hành?
Vừa lúc chúng ta bàn chuyện ta từng nhờ người nói với huynh, không
biết suy nghĩ thế nào?” Chuyên Tôn Tức Mặc nỗ lực dằn xuống nội tâm
bất an, nói.
“ Xin lỗi, chúng ta có một chút chuyện riêng, không tiện đi chung, hơn
nữa ta không có hứng thú làm người đại lý của ngươi, mời.” Sa Phàm
dứt lời nhiễu qua người Tức Mặc đi tới.
Lúc Tử Long đi ngang qua hắn, rất rõ ràng cảm giác được hắn đang tức
giận, nhưng Tử Long cũng không nói gì, chỉ mỉm cười đi theo Sa Phàm.
- Tức Mặc nghiêm mặt, nhìn hai người rời đi, trong lòng căm tức, hắn
nắm chặt tay, cắn răng, ánh mắt trở nên âm trầm, bắt đầu suy đoán
thân phận của Tử Long, có thể đi chung với Sa Phàm, hắn tuyệt đối
không tầm thường.
Sa Phàm và Tử Long sánh vai đi trên Kim Diệu đại đạo, Tử Long đang
suy nghĩ Tức Mặc là ai, không ngờ phát sinh mâu thuẫn với Sa Phàm,
hắn biết, Sa Phàm vô luận là trong giới sát thủ hay đế quốc rất ít công
khai xuất hiện, cũng sẽ không kết bạn với nhiều người, tựa như lời của
Tức Mặc, Lạc Diệp Vô Tình là bằng hữu duy nhất của Sa Phàm, nếu
Tức Mặc biết nhiều như vậy, người này tuyệt đối cũng không phải là
người bình thường.
Sa Phàm hình như biết Tử Long đang nghĩ gì, quay đầu nhìn hắn trầm
giọng nói: “ Chuyên Tôn Tức Mặc, là một ngôi sao mới quật khởi sau
Lạc Diệp Vô Tình, hiện tại đứng hàng thứ ba trong sát thủ bảng, người
này thủ đoạn độc ác, vô luận làm nhiệm vụ gì cũng không lưu lại hậu
hoạn, kết quả là diệt toàn gia, ta nghĩ Ngọc Long huynh cũng biết ta làm
nghề gì, hắn nhiều lần nhờ người tìm ta làm người liên hệ cho hắn,
nhưng ta rất ghét loại người như thế.”
Tử Long giật mình, không nghĩ tới Tức Mặc lại hung ác như vậy, trong
ánh mắt hắn thoáng hiện hàn quang.
Sa Phàm cảm giác được nội tâm Tử Long biến hóa, hắn thở dài nói: “
Ngươi cùng một lão bằng hữu của ta rất giống, ghét ác như cừu.”
Tử Long cười khổ không nói gì, hắn biết Sa Phàm nói ai, nhưng không
thể hiện thân nhận thức, thế nhưng trong lòng hắn cảm thấy ấm áp, sát
ý liền tan đi một ít, lập tức nghĩ, Tức Mặc này sẽ không vô duyên vô cớ
xuất hiện trên đường cái Hán Nạp thành, có thể hắn sẽ cùng đi đông
phương đàn sơn một lượt.
Không biết Sa Phàm cố ý hay vô ý dẫn hắn đi tới nơi này, trước mặt chỉ
cần quẹo góc là gặp phủ đại thần, xem ra Sa Phàm vẫn đang hoài nghi
Tử Long giết Hoàng Phách Nguyên. Nhưng không như Tử Long suy
nghĩ, Sa Phàm cũng không đưa hắn tới phủ đại thần, mà là vẫn đi về
phía trước, làm hắn có chút nghi hoặc, không biết Sa Phàm rốt cục
muốn làm gì, cũng không nghĩ nhiều, chỉ đơn giản xem như đi dạo là
được.
- Hai người một đường đi tới cũng không có nói nhiều, cứ như vậy mà đi,
dần dần tới gần cửa thành, Sa Phàm cũng không mang hắn ra thành,
mà là chuyển sang hướng nam, đi ngang qua mấy dãy phố, người đi
đường dần thưa thớt, cuối cùng, đi ngang qua một sân rộng trống trải,
đã không còn thấy ai, hiện tại trước mặt là một tòa đại trạch viện, mà
cửa cao tới mấy thước, trên cửa còn khắc một đường viền hình ảnh con
rồng cưỡi mây đạp gió, kỳ thế uy nghiêm lại túc mục.
Tử Long nhẹ cau mày, sao gần đây luôn có duyên với rồng, đầu tiên là
Ngự Thú bộ tộc, hiện tại không biết là gì, đột nhiên tinh thần thể tiểu
thần long trước ngực hắn giật mình, Tử Long cảm giác được nó hình
như có một loại tình tự dị dạng, Tử Long quay đầu nhìn Sa Phàm,
nhưng không nhìn ra có gì không đúng.
“ Chúng ta tới rồi.” Sa Phàm nhìn đại môn trang nghiêm chằm chằm
trầm giọng nói.
“ Đây là đâu?” Tử Long có chút không giải thích được, vì sao Sa Phàm
dẫn hắn tới đây?
“ Đi vào ngươi sẽ biết.” Sa Phàm quay đầu nói với Tử Long.
Tử Long nhíu mày nhìn hắn, mà hắn đi tới trước cửa, gõ vài cái, một lát
sau, bên trong vang lên tiếng bước chân, đại môn mở ra, một người tuổi
già sức yếu, vẻ mặt đầy nếp nhăn xuất hiện trước mặt Tử Long, mà sau
lưng lão nhân, lại có mười vị mặc áo xanh, trên đầu còn cài linh tố
thạch, trong tay cầm một cây đoản trượng của khống tố sư.
nguon tai.lieu . vn