Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 2 : KHÔNG GIAN CHI THÀNH
CHƯƠNG 23 : MẠC BẮC THÀNH CHỦ
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Mạc Bắc thành, thuộc cảnh nội Hán Hoa đế quốc ở gần phương bắc
tuyết nguyên nhất, khi Lặc Nhĩ cho quái thú quấy rối để Thanh Nhã
công chúa thử nghiệm công việc, còn đặc biệt sử dụng Ngự Thú thánh
thạch, cách ngàn dặm ngự thú công thành, làm lẫn lộn lực chú ý của
mọi người, để cho bọn họ toàn lực thủ hộ thành thị, mà không thể phân
nhân lực để giải cứu Thanh Nhã công chúa, không nghĩ tới, Tử Long,
Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết ba người thuận lợi đi qua tầng tầng cấm
chế của phương bắc tuyết sơn, vì vậy Lặc Nhĩ đã chú ý tới Tử Long, “
thỉnh” hắn tới Ngự Thú tộc, mới có thể phát sinh hết thảy sự tình vừa
qua, dẫn đến loại tình huống như hiện tại.
Tử Long nhìn Lặc Nhĩ, nhàn nhạt nói: “ Chúng ta đến Mạc Bắc thành
nghỉ ngơi hai ngày rồi đi, ngươi chiếu cố Lặc Cầm, nàng lần đầu tiên đi
ra Không Gian Thành, chuyện gì cũng đều không hiểu, ngàn vạn lần
không nên trêu chọc người nào, nếu như có người biết các ngươi là
người của Ngự Thú tộc, vậy sẽ có phiền phức.”
Lặc Nhĩ trừng mắt nhìn Tử Long nũng nịu nói: “ Cái gì mà “ các ngươi
là Ngự Thú tộc”, là chúng ta, ngươi phải thời khắc nhớ kĩ, hiện tại
ngươi là tộc trưởng Ngự Thú tộc, ngươi yên tâm đi, Lặc Cầm muội giao
cho ta, nhưng chúng ta cũng không sợ ai, hừ, dù là các ngươi có vương
cấp cao thủ, nếu như chọc chúng ta, cũng phải cho hắn hối hận đã sinh
ra trên đời này.”
Tử Long không nói gì, xem ra lữ trình lần này có một nữ nhân không sợ
trời không sợ đất như thế, nhất định sẽ không buồn chán, ba người
cùng hướng Mạc Bắc thành đi đến, chỉ chốc lát, ba người cùng chú ý tới
ở trước mặt bọn họ không xa, một tòa thành thị đứng vững nơi đó,
thành tường cao tới mấy chục thước, tuy không nguy nga, nhưng sừng
sững mang đến một loại cảm giác trầm ổn, nó không nổi danh như Song
Tử thành của Hán Hoa đế quốc, nhưng là một trong những thành thị
phát triển kinh tế cường thịnh chủ yếu, đơn giản là vì Mạc Bắc thành
- nằm sát Châu Lặc đế quốc, cùng Khải Minh đế quốc, mấy trăm năm
quang cảnh hòa bình làm nơi này phồn vinh chưa từng có, ba người đi
vào thành, phát hiện đường phố trải đá, cửa hàng san sát, người tới lui
náo nhiệt, tiếng ồn ào không dứt bên tai.
Lặc Cầm quả nhiên như Tử Long đoán trước, nhìn thấy vật gì cũng đều
mới mẻ, nhìn tới lui không dừng, không có lúc nào thành thật đi bên
cạnh Tử Long, Lặc Nhĩ cũng không có biện pháp, không thể làm gì khác
hơn là đi theo, không chỉ như thế, nàng ta nhìn trúng thứ gì đều đòi
mua, nhưng Ngự Thú tộc ở bên trong Không Gian Thành đều là tự cấp
tự túc, trên người cả hai không có tiền tài, nhưng Tử Long đã lấy ra
tinh thạch tạp, tiền bên trong cũng đủ cho họ tiêu phí.
Nhưng bên trong Mạc Bắc thành đột nhiên xuất hiện một nữ tử xinh
đẹp cùng hai người mang mặt nạ thần bí, cho nên chung quanh luôn có
người vây xem, làm Lặc Nhĩ có chút bực bội, nhưng thấy Tử Long
không có phản ứng, cũng không có động tác gì, chỉ là dùng tinh thần lực
uy hiếp một chút, cứ như vậy, trong vòng mười thước chung quanh
không còn xuất hiện thêm người nào nữa.
Nhưng phiền phức rất nhanh đã tới, trong lúc hai nàng đang điên cuồng
mua sắm, một đội chấp pháp sư sáu người đang hướng bọn họ đi tới,
người đi đầu Tử Long cũng nhận thức, chính là Mộ Ni tướng mạo tục
tằn thô lỗ, hắn thật không ngờ ở chỗ này còn có thể nhìn thấy hắn, hiện
tại còn chưa tới thời gian nghỉ học, vì sao lại gặp hắn nơi này, tuy rằng
biết tinh thần lực của Lặc Nhĩ đưa tới sự tra tìm của chấp pháp sư,
nhưng không nghĩ tới lại là một “ người quen”, chỉ là “ người quen” này
không nhận ra mình mà thôi.
Ngay khi Tử Long đang nghĩ những việc này, Mộ Ni đã bước nhanh tới
trước mặt hắn, chắp tay làm lễ một võ giả nói: “ Chào ngài, chúng ta là
chấp pháp sư của Mạc Bắc thành, không biết ba người đến từ nơi nào,
nếu có thời gian, thành chủ muốn mời mọi người đến thành chủ phủ
một lần gặp mặt.”
Tử Long trả lễ nhàn nhạt nói: “ Chúng ta chỉ là đi ngang qua mà thôi,
rất nhanh sẽ rời khỏi đây, cho nên sẽ không quấy rối thành chủ đại
nhân.”
Mộ Ni nhướng mày, hắn còn chưa bao giờ gặp qua người không nhận
- lời mời kiểu như vậy, vừa rồi thám tử báo lại mới đến mấy người thần
bí thực lực cường đại, vừa lúc một ít người thám hiểm của Hán Hoa đế
quốc ở phía đông phát hiện một di chỉ thần bí xa xưa, chỉ là nơi đó bốn
phía rừng rậm rậm rạp, trong rừng âm u sâm trầm, thường thường có
quái thú lui tới, người tiến vào thám hiểm, chỉ có một người còn sống đi
ra, theo lời người này, ở bên trong di chỉ có rất nhiều tài bảo, cũng đủ
giá trị sản lượng một quốc gia trong năm năm, tài phú lớn như vậy, đủ
để cho người trong thiên hạ hơi bị điên cuồng, hoàng thất của Hán Hoa
đế quốc ra lệnh cho các thành thị chiêu tập cao thủ tiến vào di chỉ thăm
dò, hơn nữa còn thúc đẩy liên tục, hiện tại thành chủ vừa nghe hai chữ
cao thủ thì đôi mắt đã xám ngắt, bằng không cũng không đến nỗi vừa
nghe nói có cao thủ thần bí đến trong thành liền phái bọn họ ra mời.
Mộ Ni nếu không mời được người về cũng khó trở lại báo cáo, vừa mới
tốt nghiệp ra khỏi Hán Võ học viện thì đi tới Mạc Bắc thành, nhờ thực
lực phi phàm mà được làm đội trưởng chấp pháp đội, nếu như chút việc
nhỏ như vậy cũng không thể hoàn thành, chỉ sợ sẽ rất mất mặt, tuy rằng
hắn nhìn không ra thực lực của Tử Long, nhưng trong trực giác cảm
nhận, người mang theo mặt nạ kim sắc này, tuyệt đối không đơn giản,
nghĩ đến hắn lại nói: “ Kỳ thực là do thành chủ biết thực lực các vị phi
phàm, muốn mời các vị xuất thủ tương trợ, tiền thù lao nhiều ít không
thành vấn đề.”
Tử Long thì biết bên trong các thành thị đều có thám tử điều tra toàn
bộ thành thị, có tình huống khác thường liền phải về bẩm báo, nhưng
Lặc Nhĩ lại không biết chuyện này, nghe Mộ Ni nói như vậy thì tức giận
nói: “ Sao các ngươi biết chúng ta thực lực bất phàm, lẽ nào các ngươi
phái người giám thị chúng ta?”
Mộ Ni vừa nghe nhất thời ngẩn ra, vì sao nữ nhân mang mặt nạ bạc này
cái gì cũng không biết, thám tử nói người tản mát ra tinh thần lực
cường đại, chăng lẽ là lánh đời cao thủ ra ngoài nhân gian du lịch?
Đương nhiên cách nghĩ của Mộ Ni cũng không sai, đối với Ngự Thú tộc
mà nói, cũng có thể gọi là lánh đời, nhưng bọn họ ẩn cư không phải
trong thâm sơn rừng già, mà là một không gian khác, những điều này
Mộ Ni không có khả năng biết được.
Tử Long nhìn thoáng qua Lặc Nhĩ, ý bảo nàng ta không được nói thêm,
nếu như nữ nhân này nổi cơn điên hắn vốn ngăn không được, hắn nhìn
Mộ Ni trầm giọng nói: “ Không biết là chuyện gì làm thành chủ đại
- nhân phải ở ngoài đường phố tìm kiếm cao thủ tương trợ?”
Tuy rằng Tử Long nói chuyện cũng không quá dễ nghe, nhưng ít nhất
so với Lặc Nhĩ thì thái độ tốt hơn nhiều, điều này cũng làm cho Mộ Ni
nhìn ra trong ba người, Tử Long dễ nói chuyện nhất, xem ra hạ công
phu trên người này thì dễ dàng hơn, Mộ Ni cũng không ẩn giấu mà nói
thẳng: “ Bên trong dãy núi phía đông của Hán Hoa đế quốc, có người
thám hiểm phát hiện một di chỉ không biết thuộc niên đại nào, có người
nói bên trong có rất nhiều tài bảo, nhưng lại có dị thú thực lực cường
đại thủ hộ, cho nên mới đi tìm cao thủ tương trợ.”
Tử Long rất thích tính cách của Mộ Ni, muốn nói là nói, chưa bao giờ
giấu diếm, nhưng theo lời hắn thì chuyện này làm Tử Long cảm thấy rất
hứng thú, bên trong dãy núi hướng đông, có thể di chỉ kia cùng Ngự
Thú tộc có quan hệ cũng không chừng, Tử Long liếc mắt nhìn Lặc Nhĩ,
lại nói với Mộ Ni: “ Tốt lắm, chúng ta cũng không có gì gấp, không ngại
đến thành chủ phủ quấy rối một phen.”
Mộ Ni không nghĩ tới Tử Long dễ nói chuyện như vậy, nhưng như vậy
cũng giảm đi rất nhiều phiền phức, hắn cười nói: “ Tốt, còn xin thỉnh
giáo tôn tính đại danh của các vị.”
Tử Long hơi thoáng suy tư, chậm rãi nói: “ Ngọc Long, Ngọc Lặc Nhi,
Ngọc Lặc Cầm.”
“ Được, mời ba vị theo ta đi.” Mộ Ni nói xong liền mang theo ba người
hướng phía nam thành đi đến, chỉ là Tử Long nhìn ra được Lặc Nhĩ có
chút không tình nguyện.
Đi qua một con đường, rốt cục đến thành chủ phủ, Mộ Ni gọi người đi
vào thông báo, nhưng không nghĩ tới, Mạc Bắc thành chủ Lâm Minh
Trùng tự mình đi ra nghênh tiếp ba người, điều này làm cho tâm hư
vinh của Lặc Nhĩ cũng thỏa mãn.
“ Ba vị cao nhân đại giá quang lâm không tiếp đón từ xa, mời vào
trong.” Lâm Minh Trùng vừa nhìn thấy ba người thì cực kỳ nhiệt tình
nói, điều này cũng khó trách, đế quốc cao tầng luôn mãi thúc giục hắn,
phải tìm cho ra hai vương cấp cao thủ, nếu như thêm vài ngày không
thấy, hắn sẽ phải phái ra Mộ Ni, nhưng hiện tại thoáng chút có ba
người, theo Mộ Ni nói, hắn căn bản nhìn không ra thực lực của ba
- người này, chỉ là căn cứ tinh thần lực của nữ tử đeo mặt nạ bạc mà xem,
tuyệt đối sẽ không kém hơn hắn, điều này làm cho Lâm Minh Trùng
giống như nhặt được bảo khố, vui vẻ phi thường.
nguon tai.lieu . vn