Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 2 : KHÔNG GIAN CHI THÀNH
CHƯƠNG 19 : NGỰ THÚ TỘC ĐIỂN- THỦ HỘ THẦN LONG
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Nhưng nếu như Tử Long ở chỗ này, nhìn thấy một lão nhân nhìn qua
hơn sáu mươi tuổi nói với một người có độ tuổi xấp xỉ như hắn, khẳng
định sẽ cảm giác không được tự nhiên, mà lúc này hắn theo tộc trưởng
đi tới trong một gian phòng ở tầng chín mươi chín, phòng này không
giống những căn phòng khác hắn gặp qua được lớn như vậy, ở đây cũng
chỉ chừng mười thước vuông, bên trong vắng vẻ, không có bất luận thứ
gì, chỉ là trên mặt đất, có một đồ án hình tròn giống như lúc Băng
Phượng Hoàng xuất hiện, chiếm lĩnh toàn bộ diện tích căn phòng, hiện
tại Tử Long ít nhiều cũng lý giải được một ít tri thức về trận pháp,
nhưng đối với đồ án này lại cảm thấy xa lạ, có thể do trận đồ này vốn đã
tồn tại từ xưa.
Tộc trưởng mang theo Tử Long đứng vào giữa đồ án hình tròn, sau đó
quay đầu lại nhìn Tử Long một chút, có chút buồn bã lắc đầu nói: “ Ở
đây đã hơn trăm năm ta không có tới qua, hiện tại ta nghĩ muốn đi vào
cũng không còn khả năng nữa.”
Tử Long nghe được trong thanh âm của tộc trưởng vương vấn chút cảm
thán, tinh thần lực hoàn toàn biến mất, không có cách nào khởi động
trận pháp, có thể vì làm tộc trưởng của Ngự Thú tộc, không có tinh thần
lực triệu hoán, mới là bi ai lớn nhất.
Tộc trưởng chậm rãi nhìn về phía Tử Long nói: “ Trận pháp này thông
hướng tầng cao nhất của Không Gian Thành, nhưng tinh thần lực của
ta đã hoàn toàn biến mất, cho nên không khởi động được trận pháp
này, ta đưa phương pháp mở ra giao cho ngươi, chính ngươi đi đi.”
Tộc trưởng nói cho Tử Long, trận pháp này toàn bộ do linh hồn vẽ ra
mà thành, ở giữa có một khối linh tố thạch, chỉ cần đem tinh thần lực
rót vào trong đó, trận pháp sẽ khởi động, có thể truyền tống người đến
tầng cao nhất, nhưng trận pháp này tiêu hao tinh thần lực tương đương
khổng lồ, cho nên bảo Tử Long phải chuẩn bị.
- Tử Long hơi gật đầu, tinh thần lực chậm rãi tham hướng tới linh tố
thạch nơi trung ương đồ án, khi tinh thần lực của hắn tiếp xúc đến linh
tố thạch, một cỗ hấp lực thật lớn truyền đến, tinh thần lực bắt đầu cuồn
cuộn không ngừng dũng mãnh tràn vào trong linh tố thạch, may là tinh
thần lực của Tử Long tương đối cường đại, nhưng cho dù như vậy, linh
tố thạch sau khi hấp thu phân nửa tinh thần lực của hắn, thì trận pháp
vẫn chưa khởi động, trong lòng Tử Long rùng mình, trận pháp này quả
nhiên bá đạo, không ngờ lại tiêu hao nhiều lực lượng tinh thần, không
biết còn cần thêm bao nhiêu mới có thể khởi động trận pháp.
Ngay khi một tia tinh thần lực cuối cùng của hắn chảy vào linh tố thạch,
trận hình trên mặt đất bắt đầu dần dần chiếu sáng, mà toàn thân Tử
Long cũng ướt đẫm mồ hôi, tinh thần lực cũng tiêu hao toàn bộ, sau đó,
quang mang trận hình càng ngày càng chói mắt, cường quang chợt lóe,
khiến cho Tử Long phải nhắm lại hai mắt, khi hắn mở mắt ra, đã xuất
hiện bên trong một căn phòng cổ xưa, phía trước là một bàn gỗ, trang
trí bằng gỗ, hoàn toàn là phong cách thời kỳ thượng cổ, mà trước mắt
hắn là một ngọc thạch thai cung phụng hình tròn, một quyển sách có
hoa văn hình con thần long đang phiêu phù bên trên ngọc thạch thai,
bốn phía ngọc thạch thai bao phủ một tầng tinh thần lực bình tế cường
đaị, Tử Long dám khẳng định, quyển sách này chính là Ngự Thú tộc
điển.
Tộc trưởng nhìn chăm chú vào Ngự Thú tộc điển phiêu phù lơ lửng thật
lâu, đột nhiên có vẻ càng già nua, hắn nhẹ nhàng thở dài một hơi, quay
đầu nhìn Tử Long nói: “ Đây là Ngự Thú tộc điển chí bảo của tộc ta,
hiện tại tinh thần lực của ngươi đã tiêu hao hết, ngươi trước tiên ở đây
khôi phục, chờ sau khi khôi phục xong, lại điều chỉnh tinh thần lực,
dùng tinh thần lực câu thông với tình thần lực bình tế, nếu như có thể,
ngươi có thể liên lạc được với nó, trong Ngự Thú tộc điển có ghi chép
chuyện sáu ngàn năm trước của tộc ta, còn có giải thích chuyện cùng
thần long câu thông, những thứ này cũng đủ cho ngươi xem vài ngày,
trước tiên ta rời khỏi đây, nếu như không câu thông được với tinh thần
lực bình tế, cũng không nên miễn cưỡng, như vậy thụ thương sẽ là chính
ngươi, được rồi, ta đã nói nhiều như vậy, ta rời khỏi trước, sau khi
ngươi làm xong hết thảy, thì trở lại tìm Lặc Nhĩ đi.”
Tử Long nhẹ nhàng gật đầu, tuy rằng hắn không biết vì sao tinh thần
lực bình tế lại có thể tự tồn tại, cũng không biết vì sao tinh thần lực bình
- tế lại có thể cùng người câu thông, nhưng hắn tin tưởng, hắn có thể làm
được.
Tộc trưởng nhìn vẻ kiên định của Tử Long, lắc đầu trầm giọng nói: “
Ta còn có một việc cầu ngươi.”
Tử Long nhìn hắn nhàn nhạt nói: “ Mời nói.”
Tộc trưởng cười cười, khẽ nói: “ Ta nghĩ mời ngươi thay ta hảo hảo
chiếu cố Lặc Nhĩ chứ không có gì.”
Tử Long không biết vì sao hắn lại nói như vậy, nhưng với thân phận
của một người cha mà nói, điều này cũng là tự nhiên, hắn gật đầu, tộc
trưởng thỏa mãn cười cười, cũng không quay đầu lại đi đến vách tường
đối diện. Tử Long hít sâu một hơi, ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu khôi
phục tinh thần lực.
Nơi góc tường, thân hình của tộc trưởng ẩn nơi đó, nhìn chăm chú xem
Tử Long khôi phục tinh thần lực, trong lòng khẽ thở dài: “ Nếu như,
hắn thực sự có thể mở được Ngự Thú tộc điển, có thể khám phá được
sinh tử, ai, theo như lời tiên đoán, tất cả thuận theo tự nhiên là tốt. Tiểu
tử, chiếu cố tốt nữ nhi bảo bối của ta a, đây là tâm nguyện lớn nhất của
ta đó.” Vừa lúc, thân ảnh hắn lần thứ hai tiêu thất.
Không biết qua bao lâu, tinh thần lực hoàn toàn khôi phục lại, sau đó
hắn chậm rãi mở mắt, lúc này đã hoàn toàn hồi tỉnh, hắn mơ hồ cảm
giác được tinh thần lực càng cường đại hơn, thậm chí là tăng thêm một
tầng, xem ra biện pháp rèn đúc tinh thần lực thế này cũng là biện pháp
tốt.
Nhưng hiện tại việc trọng yếu là phải lấy được Ngự Thú tộc điển, đây là
điều hắn chờ mong nhất. Tử Long lại lần nữa phóng ra tinh thần lực,
chậm rãi tìm kiếm tới tinh thần lực bình tế, chậm rãi tiếp xúc tới, hắn
chỉ cảm thấy một tiếng long ngâm vang lên trong đầu, đột nhiên tinh
thần lực bình tế hóa thành một con tiểu thần long trong suốt, trực tiếp
hướng hắn vọt tới, trong giây lát, Tử Long có một loại cảm giác không
rét mà run, con tiểu thần long này toát ra lực lượng tinh thần, dĩ nhiên
làm cho hắn không thể động đậy, một loại khí thế thái sơn áp đỉnh tàn
phá khiến cho hắn có cảm giác không thể diễn tả, mồ hôi không ngừng
tuôn ra, cho dù đối mặt Tư Mã Tương thì cũng chưa từng biểu hiện đến
- nỗi như vậy, nhưng mà tiểu thần long cũng không trực tiếp công kích
hắn, mà là đứng ngay trước người hắn, hình như đang chăm chú nhìn
kỹ gì đó.
Bình tế kỳ quái làm cho Tử Long chỉ có thể đứng nơi đó cảm thụ tinh
thần thể của thần long quan sát, vẫn không nhúc nhích, bỗng nhiên, tiểu
thần long nhẹ nhàng than nhẹ, đầu rồng cọ nhẹ nơi ngực hắn, thật giống
như tiểu hài tử đang làm nũng, cử động của nó làm cho Tử Long không
biết nên làm sao, tiểu thần long ngẩng đầu nhìn hắn, chậm rãi xoay
người sang chỗ khác, bay trở về bên Ngự Thú tộc điển, nhẹ nhàng nâng
lên, lại một lần nữa bay đến trước mặt Tử Long.
Tử Long vô cùng kinh ngạc nhìn tiểu thần long vô hình này, cảm giác
tinh thần của nó ba động, giống như là nhìn thấy người thân thiết nhất
của mình, hài lòng như một hài tử có được viên kẹo, Tử Long nhẹ
nhàng tiếp nhận Ngự Thú tộc điển, muốn tìm chỗ nhìn tỉ mỉ, chỉ là tinh
thần thể của tiểu thần long, lại lưu luyến không rời đi theo hắn, hắn lui
về phía sau một bước, nó lại tiến tới một chút, làm cho hắn có cảm giác
không thể tránh khỏi tiểu thần long này.
Nhưng Tử Long đã lấy được Ngự Thú tộc điển, hắn vội vã muốn xem
nội dung trong đó, cho nên hắn không để ý đến chuyện tiểu thần long
muốn quấn quýt lấy hắn hay không, đi tới bên bàn gỗ, nhẹ nhàng đặt
Ngự Thú tộc điển xuống.
Quyển sách thần bí, cả vật thể màu hồng, bên trên có đủ loại đồ hình
thần bí, chỉnh thể nhìn qua vô cùng cổ xưa, nhưng Tử Long đột nhiên
sững sờ ở nơi đó, Ngự Thú tộc điển không có chỗ nào để mở ra, có thể
nói, toàn bộ quyển Ngự Thú tộc điển hoàn toàn là một khối chỉnh thể,
giống như một chiếc hộp bị phong kín, không hề có một khe hở nào.
Điều này liền làm khó Tử Long, tộc trưởng đã quên chỉ cách cho hắn
làm sao mở sách, hay là hắn cố ý làm như vậy, chẳng lẽ là để thử xem
năng lực của chính mình, nghĩ đến đây, Tử Long chậm rãi đem tinh
thần lực rót vào trong đó, thế nhưng không có bất luận phản ứng gì,
hắn lại lướt qua nhìn kỹ một lần, vẫn không hề có một tia manh mối.
Lúc này hắn bỗng nhiên nhớ tới tinh thần thể tiểu thần long, có thể nó
biết cách làm sao mở ra, vì vậy Tử Long nhìn tiểu thần long nói: “
Ngươi có biết làm sao mở nó ra không?”
- Chỉ thấy tiểu thần long cao hứng gật đầu, Tử Long vui vẻ nói: “ Vậy
ngươi nói cho ta biết làm sao mở?”
Thấy tiểu thần long trừng mắt lại lắc đầu, Tử Long khốn quẫn nói: “
Không phải là ngươi biết cách mở nó sao?”
Tiểu thần long lại gật đầu, Tử Long vẫn kiên trì hỏi: “ Vậy ngươi có thể
nói cho ta biết làm sao mở không?”
Tiểu thần long lắc đầu.
nguon tai.lieu . vn