Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 2 : KHÔNG GIAN CHI THÀNH
CHƯƠNG 15 : SỰ PHÂN BỐ CỦA KHÔNG GIAN THÀNH
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
“ Cuối cùng, ba vị trưởng lão đi cùng ta đều bởi vì tinh thần lực khô
kiệt mà chết, mà ta, tinh thần lực cường đại nhất, ở thời khắc cuối cùng,
ta chạy vào trong Mê Ảo Trận, bị trận pháp mang về ngoài thành, mới
tránh được một kiếp. Nhưng từ sau đó, tinh thần lực của ta vô luận thế
nào, cũng không hề khôi phục lại, cho dù khôi phục cũng bất quá như là
không có gì, nhưng làm cho chúng ta nghi hoặc chính là, vì sao tình
hình câu thông cùng thần long lại phát sinh ra tình huống loại này, ta
nghĩ có quan hệ đến chuyện sáu ngàn năm trước thần long muốn chúng
ta thiên di tới đây, thời gian đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ai cũng sẽ
không biết, sở dĩ ta muốn Lặc Nhĩ trở lại địa phương mà bộ tộc chúng
ta từng sinh sống, nơi cực đông của Tường Vân đại lục nhìn xem thử,
nhưng nha đầu này lại vô ý gặp ngươi, ai! Có thể đây là ý trời a!” Tộc
trưởng cười khổ lắc đầu.
Tử Long cũng rơi thật sâu vào trong lời nói của tộc trưởng, thật không
ngờ, dĩ nhiên thật sự có thần long tồn tại, thiên hạ to lớn, chính là
chuyện không biết thật sự là nhiều lắm, hắn chậm rãi đứng lên, đối mặt
với Tư Cách Lặc Nhĩ nhàn nhạt nói: “ Không biết ta có thể giúp đỡ
được gì?”
“ Ngươi còn nhớ rõ lúc ở trong tuyết sơn, vị bằng hữu kia của ngươi sử
dụng ám dạ tinh hoa điều khiển thuật, lực lượng cuối cùng cũng đã cạn
kiệt, nhưng ngươi dùng lực lượng của ngươi bổ sung cho hắn một ít, tuy
rằng ta không biết ngươi dùng biện pháp gì, ta cho rằng ngươi mới có
thể có điều giúp đỡ cha ta, cho nên mới mang ngươi trở về, nhưng hiện
tại đã không còn trọng yếu.” Nàng nhìn phụ thân mỉm cười nói với Tử
Long.
“ Không trọng yếu?” Tử Long không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy.
“ Đúng vậy, không trọng yếu nữa, nếu hiện tại ngươi trở thành thánh
vương của chúng ta, ta nghĩ ngươi nên thay ta đi cực đông của Tường
- Vân đại lục, điều tra chuyện này, sau đó trở về tiếp nhận vị trí của ta,
làm tộc trưởng của Ngự Thú bộ tộc. Ta già rồi, cũng là lúc nên nghỉ
ngơi.” Tộc trưởng nhìn Tử Long đứng đó trầm giọng nói.
“ Điều này sao được?” Tử Long căn bản không nghĩ muốn làm tộc
trưởng, cau mày nói.
“ Có gì không thể, hiện tại ngươi là thánh vương, đây là trách nhiệm
của ngươi, cha ta cũng nên nghỉ ngơi rồi, ba mươi năm không có tinh
thần lực chống đỡ, hắn đã già hơn rất nhiều.” Tư Cách Lặc Nhĩ thấy Tử
Long phản đối vội nói.
“ Nhưng để ta thử xem có thể giúp tộc trưởng khôi phục hay không, nếu
như thật sự khôi phục không được, ta tiếp thu yêu cầu của các ngươi.”
Tử Long rất thông cảm tâm tình của nàng, hơn nữa hiện tại chỉ là nói
cho qua, dù sao sinh mạng của hắn cũng không thọ được phụ thân của
nàng.
“ Được rồi! Bất quá khôi phục được hay không cũng không quan hệ,
nếu như ngươi cần gì, thì cứ mở miệng.” Tộc trưởng nhìn Tử Long kiên
định không khỏi gật đầu nói.
“ Ta nghĩ nhìn Ngự Thú tộc điển, lý giải một ít chuyện tình.” Tử Long
suy nghĩ một chút nói.
Nghe xong yêu cầu của Tử Long, tộc trưởng cũng không lập tức đồng ý,
chỉ đăm chiêu suy nghĩ, một lát sau, hình như đã quyết định điều gì, nói:
“ Không thành vấn đề, sớm muộn gì ngươi cũng là tộc trưởng cũng
không sao.”
“ Thế nhưng, phụ thân, năm vị trưởng lão đồng ý không?” Tư Cách
Lặc Nhĩ lo lắng nói.
“ Điều này để ta giải quyết!” Tộc trưởng nhu nhu khóe mắt trầm giọng
nói, xem ra không có tinh thần lực duy trì, hắn rất dễ mệt nhọc.
Tư Cách Lặc Nhĩ thấy thế tiến lên đỡ lấy hắn nói: “ Phụ thân, ngài nên
nghỉ ngơi nhiều hơn! Việc này cũng không thể quá nóng lòng.”
“ Vậy được rồi! Hai người các ngươi ở đây đi, một hồi ngươi đi lấy sách
- trận pháp giao cho thánh vương, để hắn xem một chút, nếu có thể lý
giải, chờ ta thương lượng với năm vị trưởng lão lại tìm các ngươi.” Tộc
trưởng sau khi nói xong thì đứng dậy rời khỏi.
Tư Cách Lặc Nhĩ đưa tộc trưởng ra ngoài rồi trở lại, đi tới trước mặt
Tử Long nghiêm túc nói: “ Cảm tạ ngươi!”
“ Không có gì, đây là ta đáp ứng ngươi, nhưng vị trí tộc trưởng này ta
sợ là không ngồi được, nên ngươi nghĩ biện pháp khác đi!” Tử Long
nhìn qua lớp mặt nạ nói với Tư Cách Lặc Nhĩ.
“ Ta cũng biết chuyện này đối với ngươi vô cùng bất ngờ, nhưng ngươi
nên suy nghĩ một chút, cha ta đã không còn trẻ, ta không muốn ông ấy
quá mệt nhọc, thầm nghĩ cho ông ấy vui sướng trải qua phần đời còn
lại.” Nói đến phụ thân của nàng, trong thanh âm nàng đã không còn vẻ
tươi cười, tựa hồ còn đượm chút bi thương.
“ Vì sao lại tuyển chọn ta, phải biết rằng, đối với tộc nhân các ngươi mà
nói, ta chỉ là một người ngoài, sẽ không ai đồng ý đâu!” Tử Long nghi
hoặc nhìn nàng.
“ Ngươi có chỗ đặc biệt, bởi vì trên người ngươi, ta khả dĩ cảm giác
được khí tức của thần long thật rõ ràng, đó là một loại trực giác trời
sinh của Ngự Thú tộc, tuyệt đối không sai.” Nàng nhìn Tử Long nói thật
xác định.
“ Nga? Khí tức thần long sao?” Tử Long cảm giác có chút buồn cười,
trên người của hắn vì sao lại có khí tức của rồng, nói vậy chẳng phải là
yêu quái người không phải người, rồng không phải rồng sao.
“ Đúng vậy, tuyệt đối là khí tức của thần long.” Nàng lại khẳng định lời
nói mình lần nữa, sau đó suy nghĩ một chút nói tiếp: “ Thế nhưng kỳ
quái chính là, tại tuyết sơn phương bắc khí tức trên người ngươi cũng
vậy, thế nhưng từ sau khi đi ra khỏi truyền tống trận, ta lại cũng cảm
giác được khí tức này tồn tại, ta cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng có lẽ
ngươi có thể cùng thần long câu thông cũng không chừng nga!”
Sau khi từ truyền tống trận đi ra? Chẳng lẽ do loại tinh hoa nguyên tố
không tên kia tạo thành? Tử Long âm thầm cúi đầu suy tư.
- “ Thật đúng là không có gặp qua người như ngươi, người khác tranh
nhau muốn làm thánh vương, tộc trưởng cũng thế, ngươi còn luôn
muốn thoái thác, thật không biết trong lòng ngươi nghĩ như thế nào, có
đúng là còn nghĩ đến băng tuyết tiểu mỹ nhân kia không?” Thấy hình
dạng không yên của Tử Long, trong ánh mắt nàng truyền đến một tia
oán giận.
Tử Long biết nàng nói chính là Ngả Tuyết, nhưng hắn cũng không biết
nên làm sao trả lời nàng, không thể làm gì khác hơn là ngồi nơi đó trầm
mặc không lên tiếng, đây là biện pháp ứng đối tốt nhất, không ai nói
thêm được gì, nhưng Tử Long lại làm sai rồi, Lặc Nhĩ cũng không phải
là người biết thức thời.
“ Ngươi phải rõ ràng, hiện tại ngươi là lão công của ta, không cho ngươi
suy nghĩ băng tuyết tiểu mỹ nhân kia nữa, ngươi là thánh vương, ta là
thánh nữ, trời sinh một đôi, ngươi muốn đi ra ngoài tìm nàng, không có
cửa đâu, yên tâm được rồi, dù là đi cực đông, cũng sẽ có ta cùng đi, ta sẽ
không cho ngươi chạy mất.” Nàng vừa nói vừa cười đi tới bên người Tử
Long, hai tay muốn ôm cổ hắn, nhưng Tử Long lại nhanh như điện né
tránh, mà nụ cười của nàng càng thêm nồng hơn.
Tử Long đứng một bên phòng bị cử động quá mức của nàng, trong lòng
xuất mồ hôi, nữ nhân này rõ ràng là không hứng thú với nam nhân,
hiện tại lại làm ra chuyện như vậy, ai biết nữ nhân làm việc không theo
lẽ thường này lại sẽ làm ra thêm việc gì.
“ Ha ha, đệ đệ ngốc, thế nào lại nhát gan, thật chưa thấy qua nam nhân
như ngươi, được rồi, không náo loạn với ngươi, đi theo ta, ta mang
ngươi đi lấy một món đồ vật, nga, thời gian dài như vậy, ta còn không
biết ngươi tên là gì? Tỷ tỷ đúng thật là sơ ý nga!” Nàng nhìn Tử Long
chậm rãi nói.
“ Tử Long.” Tử Long nhàn nhạt nói, không có ngôn ngữ dư thừa gì,
nàng nhìn hắn nhưng không trách, không nói gì mang theo hắn rời khỏi
phòng.
Trên hành lang, không có một bóng người, im ắng, thoạt nhìn là một địa
phương trọng yếu, không cho phép ai đi vào, Lặc Nhĩ vừa đi vừa giới
thiệu: “ Không Gian Thành sở hữu một trăm tầng, tầng một là đại điện,
ngươi gặp qua rồi, từ tầng hai đến sáu mươi lăm là nhà bếp, từ tầng sáu
- mươi sáu đến bảy mươi là nơi ở của tộc nhân, nơi này sẽ có một ít hoạt
động bình thường, từ tầng bảy mươi đến tám mươi là nơi nghiên cứu,
từ tám mươi đến tám mươi lăm là những nghiên cứu trọng yếu, tám
mươi lăm đến chín mươi lăm là nơi tu luyện, mấy tầng này không nên
tùy ý đi vào, nơi này rất nhiều trận pháp, không ai đưa đi rất dễ bị lạc
bên trong, từ chín mươi lăm đến chín mươi tám là địa phương của tộc
trưởng và năm vị trưởng lão, chúng ta hiện tại đang ở tầng chín mươi
chín, là dùng hội nghị, mà tầng một trăm là thần bí nhất, ngay cả cha ta
cũng không dám xem nhẹ mà tiến nhập, còn ta không biết, nhưng rất
nhanh ngươi có thể đi vào xem có gì bên trong không.”
nguon tai.lieu . vn