Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 2 : KHÔNG GIAN CHI THÀNH
CHƯƠNG 12 : KHÔNG GIAN THÀNH
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Trong đôi mắt sáng sủa của Tư Cách Lặc Nhĩ hiện lên ý thưởng thức: “
Tuy rằng ta gặp ngươi lần đầu liền nhìn ra ngươi là cố ý trang phục quê
mùa, nhưng không nghĩ tới hình dạng của đệ đệ lại xuất chúng vượt ra
ngoài sự tưởng tượng của ta, ta còn chưa bao giờ nhìn thấy qua nam tử
suất khí như ngươi nha.”
Tử Long nhìn biểu tình say sưa chăm chú của nàng, ha hả cười: “ Tiểu
thư cũng là dung mạo kinh vi thiên nhân, thanh âm như thánh âm,
chúng ta có phải là đang tự khen nhau a!”
“ Đệ đệ, ta yêu cầu ngươi làm việc, đương nhiên là ta vỗ mông ngựa của
ngươi, nhưng ngươi đối với ta đánh giá, ta cho rằng rất đúng trọng
tâm!”
Nhìn hình dạng kinh ngạc của Tử Long, Tư Cách Lặc Ngươi tươi cười
sáng lạn, nàng chăm chú hướng Tử Long nói: “
“ Đây là lãnh địa của Ngự Thú bộ tộc, Không Gian Thành, thế nào? Rất
đẹp phải không? Nhưng tỷ tỷ nhắc nhở ngươi, ngàn vạn lần không nên
đi tới phía sau vách núi, cho dù ngươi biết vận dụng không gian lực,
cũng sẽ bị năng lượng bạo loạn tê toái.”
Sau khi giải thích, nàng trống rỗng lấy ra một mặt nạ màu bạc đeo lên
mặt, ngay thời gian mặt nạ tiếp xúc đến dung nhan xinh đẹp của nàng,
lập tức liền biến hóa, trong nháy mắt cả khuôn mặt biến thành sắt thép
màu bạc, hơn nữa vẫn giữ nguyên đường viền như cũ, chỉ bất quá nhìn
không thấy biểu tình.
Tử Long không hiểu nàng đang làm gì, nhưng khuynh hướng cảm xúc
của mặt nạ bạc làm hắn nhìn ra được sự trân quý, nhẹ giọng hỏi: “ Tư
Cách Lặc Nhĩ tiểu thư, vì sao mang mặt nạ?”
- “ Ngươi cũng không nên coi khinh mặt nạ này, nó có thể biến hóa thành
bất cứ khuôn mặt nào ngươi muốn, hơn nữa còn che giấu hết toàn thân
khí tức, nhưng nó có một khuyết điểm, đó chính là chỉ có thể biến hóa
thành một loại dung mạo mà không thể cải biến, chỉ có hình thái kim
chúc và tướng mạo sau khi ngươi biến hóa, ta không nghĩ ra phải thay
đổi thành dạng gì, cho nên chỉ mang lên ngăn trở tướng mạo mà thôi,
thế nào, ước ao chứ!” Tuy rằng nhìn không ra thần tình của Tư Cách
Lặc Nhĩ, nhưng Tử Long nghe được ngữ khí của nàng rất đắc ý.
Tử Long hiếu kỳ nhìn mặt nạ bạc, phải cảm thán sự thần kỳ của kỳ trân
dị bảo, nếu như mình cũng có một kiện, thì bình thường cũng không cần
dùng hình dáng bị người khinh bỉ này, lại càng không cần dùng công
pháp ẩn giấu chính mình, nhưng càng làm cho hắn nghi hoặc chính là,
vật lớn như vậy nàng ta đặt nơi nào, Tử Long nhìn trái nhìn phải, cũng
không có phát hiện trên người nàng có địa phương nào có thể cất giữ đồ
vật.
Tư Cách Lặc Nhĩ không cho là đúng nhìn Tử Long nói: “ Mặt nạ này là
từ thượng cổ truyền xuống tới, chỉ có hai kiện, một ta đang đeo, thế nào,
đệ đệ có muốn không?”
“ Còn một kiện? Mấy thứ này ngươi đặt ở đâu?” Tử Long nhịn không
được nghi hoặc trong lòng hướng Tư Cách Lặc Nhĩ hỏi.
“ Hắc hắc, ở chỗ này!” Tư Cách Lặc Nhĩ giơ tay trái lên cười nói.
Tử Long nhìn cánh tay ngọc, nói: “ Chỉ nhìn thấy một thủ trạc( vòng
tay), lẽ nào…”
“ Đúng, là nó, không gian thủ trạc. Bên trong có một không gian chừng
một bình phương, thần kỳ không!” Tư Cách Lặc Nhĩ thấy hình dạng
hiếu kỳ của Tử Long, đắc ý nở nụ cười, phảng phất như một tiểu cô
nương đang hướng người khác huyền diệu khoe món đồ chơi mà nàng
âu yếm: “ Không gian thủ trạc cũng chỉ có một mình ta là có, mà cho
đến nay chúng ta cũng không rõ không gian thủ trạc này làm sao làm ra
tới, tựa như Không Gian Thành, là một mê hoặc mà chúng ta vô pháp
cởi ra.”
Tử Long gật đầu, không nghĩ tới trong sách cổ của sư phụ nói không
gian phụ tùng thực sự có tồn tại, hơn nữa ngày hôm nay gặp được vật
- thực, có thể đi tới địa phương thần kỳ như vậy, xem ra vấn đề của mình
có hy vọng giải quyết!
Tư Cách Lặc Nhĩ thấy Tử Long không nói, cho rằng hắn không tin, tay
trái vừa chuyển, lại hiện ra một mặt nạ vàng lớn hơn mặt nạ bạc kia, lắc
lắc trước mặt Tử Long, trong mắt như đang nói: “ Ngươi xem, vậy là
ngươi tin rồi chứ!”
Tử Long tiếp nhận mặt nạ trong tay nàng, cầm thưởng thức, cảm xúc vô
cùng tốt, dùng thần vật hình dung nó cũng không quá đáng, Tử Long
hiếu kỳ cầm mặt nạ đeo lên mặt mình…
“ Đừng…” Tư Cách Lặc Nhĩ thấy Tử Long mang mặt nạ không khỏi
vội vã hô to, nhưng gương mặt Tử Long đã tiếp xúc mặt nạ vàng, hắn
cảm giác mi tâm một trận đau đớn, nhưng loại cảm giác này trong nháy
mắt đã tiêu thất, hắn cảm giác có giọt máu chảy vào trong mặt nạ, đột
nhiên, hắn có một loại cảm giác huyết nhục tương liên với mặt nạ,
phảng phất mặt nạ đã được bẩm sinh sinh ra cùng mặt của hắn.
“ Đây là có chuyện gì?” Tử Long hỏi Tư Cách Lặc Nhĩ.
“ Nó đã dùng máu của ngươi làm khế dẫn, cùng ngươi sản sinh một loại
quan hệ đặc biệt, nó đã chỉ định ngươi là người sử dụng duy nhất của
nó, hiện tại chỉ có ngươi là người duy nhất dùng nó, dù cho người khác
lấy được thì bất quá cũng chỉ là một mặt nạ phổ thông.” Tư Cách Lặc
Nhĩ không biết đang suy nghĩ gì, có chút không yên lòng nói.
“ Cái này…Xin lỗi, ta không biết…” Tử Long không nghĩ tới còn có vật
phẩm có thể chỉ định người sử dụng, rất áy náy nhìn Tư Cách Lặc Nhĩ
nói.
“ Bỏ đi, vừa lúc cũng muốn tặng cho ngươi, đây không phải ngươi sai.”
Kỳ thực nàng chỉ muốn trêu đùa Tử Long, không nghĩ tới lại như vậy,
nhưng hiện tại có hối hận cũng không còn biện pháp, cũng chỉ đành
thuận nước giong thuyền, bỗng nhiên một tia tinh quang hiện lên trong
mắt nàng, nghĩ nghĩ, như vậy cũng tốt, ít nhất sẽ không còn nam nhân
buồn chán đến làm phiền nàng nữa, nàng quan sát Tử Long đeo mặt nạ
vàng, dáng tươi cười giảo hoạt xuất hiện sau mặt nạ, sau đó nói: “
Nhưng…ở chỗ này tất cả ngươi đều phải nghe ta, bằng không, ta sẽ để
ngươi chết rất khó xem.”
- Tử Long ngây ra, sau đó cười khẽ gật đầu bất đắc dĩ.
Tư Cách Lặc Nhĩ thấy Tử Long gật đầu, thỏa mãn cười nói: “ Nếu đã
như vậy, thì ta nói cho ngươi, kỳ thật ta là thánh nữ Ngự Thú tộc, ta đeo
mặt nạ bạc này chính là tiêu chí của thánh nữ, mà ngươi đeo mặt nàng
vàng là tiêu chí của thánh vương, chỉ có trượng phu của ta mới được
đeo nó.”
Nghe được câu này trong lòng Tử Long chấn động, kinh ngạc mở to
miệng, nói lắp: “ A, a? Không phải chứ…”
“ Nhưng ngươi cũng đừng đắc ý, ngươi cũng biết, ta không thích nam
nhân, có ngươi ở đây cũng sẽ giảm sự quấy rầy, cũng coi như là giao
dịch giữa chúng ta, phải biết địa vị của thánh vương trong tộc bình
đẳng với thánh nữ, thế nhưng ngươi hay nhất là nghe ta an bài làm việc,
ta nghĩ tội danh cưỡng hiếp thánh nữ đủ để ngươi chết hơn một ngàn
lần.”
“ Thực sự là độc nhất lòng đàn bà…” Tử Long nhàn nhạt cười.
Tư Cách Lặc Nhĩ nhìn biểu tình cau mày của Tử Long, cũng hiểu được
lời vừa nói có chút quá phận, nàng áy náy nắm lấy mặt nạ bạc của
mình, cắn môi, kéo Tử Long nói: “ Đệ đệ giận à? Ta chỉ đùa với ngươi
một chút thôi, nói có vẻ nặng nề, không nên tức giận, ta xin lỗi ngươi có
được hay không?”
Tử Long nhìn chằm chằm Tư Cách Lặc Nhĩ như bị ủy khuất, không
khỏi cảm thấy buồn cười, thoạt nhìn một nữ nhân lại đang cố gắng khoa
trương, nhưng mặt nạ vàng tiêu chí thánh vương đã bị hắn sử dụng,
cũng gián tiếp xác định quan hệ giữa hai người, nhưng may là nàng
không thích nam nhân, bằng không thật đúng là không biết nên làm gì
mới tốt.
“ Không cần nghiêm trọng như vậy, nhưng bộ ta nhỏ hơn ngươi sao?
Ngươi luôn gọi ta là đệ đệ! Từ trước đến nay…”
“ Ân, tuổi tác không quan hệ, ngươi vẫn phải làm đệ đệ!” Dáng tươi
cười lại trở về trên mặt, làm ra bản lĩnh tiểu nữ tử chơi xấu, mang mặt
nạ dẫn đầu đi tới Không Gian Thành xa xa, không để cho Tử Long cơ
- hội phản bác.
Nhìn thân ảnh nàng phía trước, Tử Long bỗng nhiên có cảm giác như
cách một thế giới: “ Thật lâu không được thả lỏng như thế…”
Đi qua bãi cỏ xanh, gió nhẹ thổi qua khuôn mặt, Tư Cách Lặc Nhĩ mang
theo Tử Long đi tới trước của Không Gian Thành, chỉ thấy cửa lớn hình
vòm cao hơn mười thước đang ở ngay trước mặt, cao to mà uy nghiêm,
có một loại khí thế bàng bạc nói không nên lời. Khi Tư Cách Lặc Nhĩ đi
tới trước cửa, Tử Long chỉ cảm thấy phong tinh hoa nguyên tố lập tức
bắt đầu sinh động, cửa lớn hình vòm chậm rãi mở ra phía ngoài, hướng
vào trong nhìn lại, là một đại điện thật lớn, với tầm mắt của ám sư như
hắn, không ngờ không nhìn thấy rõ tận cùng.
nguon tai.lieu . vn