Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 1 : ÁM SƯ XUẤT THẾ
CHƯƠNG 9 : KHẢO HẠCH TRƯỚC KHI NHẬP HỌC
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Tử Long mở hai mắt, chỉ thấy tiểu quái thú còn đang đứng trước người
hắn, “ Ka ki”, tiểu quái thú thấy Tử Long tỉnh lại hình như rất cao
hứng giống như đang cười kêu lên.
“ Cảm tạ ngươi.” Tử Long mỉm cười nhìn tiểu quái thú nói.
“ Ka ki.” Vẻ mặt tiểu quái thú như đang tươi cười kêu lên, ở trước mắt
hắn nhảy nhót, thoáng mắt đã nhảy lên vai hắn, vươn đầu lưỡi màu
hồng, liếm lên mặt hắn, cảm giác ngưa ngứa khiến cho hắn cảm thụ
được sự thân thiện của tiểu quái thú, không khỏi nhớ tới vị sư phụ cùng
sống chung suốt mười sáu năm, sự vui sướng lúc còn nhỏ, lại được sư
phụ cẩn thận quan tâm, tuy rằng yêu cầu đối với hắn rất nghiêm ngặt,
nhưng Tử Long biết, đây đều là muốn tốt cho hắn.
Bầu trời đã sáng rõ, Tử Long bỗng nhiên nghĩ đến thời gian buổi chiều
hôm nay còn phải tiến hành thi tuyển nhập học, tuy rằng bởi vì nguyên
nhân có Hoa Nạp Đức, hắn khẳng định không cần thi cũng trúng tuyển,
nhưng hắn muốn nhìn một chút học viện Hán Võ nổi tiếng làm sao
chiêu sinh, vì vậy hắn thả tiểu quái thú xuống đất.
“ Ta phải đi, có rảnh ta sẽ đến thăm ngươi.” Tử Long sờ sờ lên cái đầu
nhỏ của tiểu quái thú lưu luyến nói.
Không ngờ tiểu quái thú thoáng qua lại nhảy lên trên vai Tử Long, cái
đầu nhỏ liên tục cọ lên gương mặt Tử Long, không chịu rời đi, Tử Long
biết tiểu quái thú từ khi sinh ra đến nay khả năng cũng chỉ là một mình
cô linh linh, tựa như chính mình, không có bằng hữu gì, trong lòng
không khỏi nổi lên tình thương cảm, hắn linh quang chợt lóe nói: “
Không bằng ngươi theo ta.”
Không nghĩ tới chính là tiểu quái thú rất hài lòng gật đầu một cái, hắn
- nghĩ rồi lại nghĩ, đây chính là một đế cấp thú a, tương đương với việc
bên người mình có thêm một đế cấp cao thủ, nếu như còn gặp phải Tư
Mã Tương, có nó bên cạnh thì đâu còn sợ gì a. Tử Long cười nói: “ Tốt
lắm, chúng ta đi mau, bằng không thì không kịp dự cuộc thi tuyển đó.”
Hán Võ học viện, trong biệt thự, Hoa Nạp Đức lẳng lặng ngồi trên sô
pha, phía sau lưng hắn có bốn người đang đứng, nếu như Tử Long có
mặt ở đây hắn nhất định sẽ nhận thức, bốn người này chính là bốn thị
vệ do Hoa Nạp Đức mang đến.
“ Công tử, chúng ta không tra được thân phận của Tử Long, hắn hình
như trống rỗng xuất hiện ở trên đại lục, những tin tức đều tra tìm
không được.” Một thị vệ tên là Thanh Huy khom người nói với Hoa
Nạp Đức.
“ Vậy thì thế nào, ai cho các ngươi đi điều tra Tử Long vậy, ta nói rồi
khi ta không cho việc để các ngươi làm, các ngươi hay nhất là không
nên tự chủ trương.” Hoa Nạp Đức vẻ mặt tức giận nhìn bốn thị vệ hô.
“ Thế nhưng…Công tử, một người có lai lịch không rõ ở lại bên người
ngài, thật sự làm cho lo lắng a!” Thanh Huy cúi đầu cẩn thận nói.
“ Có cái gì đáng lo lắng, lẽ nào các ngươi còn hoài nghi ánh mắt của ta,
Tử Long sẽ không hại ta đâu, các ngươi cũng không nên xen vào việc
của người khác nữa, các ngươi lui xuống phía dưới đi.” Hoa Nạp Đức có
chút không nhịn được nói.
“ Công tử, ngày hôm qua…Ngày hôm qua ban đêm Tử Long gặp mặt
một hắc y nhân tại Lạc Tinh Hồ trong học viện, sau đó hắn ra khỏi học
viện, ta và Bạch Diệu, Chu Nhân, Huyền Vũ phân công nhau theo dõi
hai người, thế nhưng…” Thanh Huy nhỏ giọng nói với Hoa Nạp Đức.
“ Cái gì? Ai cho các ngươi đi theo dõi Tử Long hả!” Vẻ mặt Hoa Nạp
Đức phẫn nộ cắt đứt lời của Thanh Huy.
“ Xác thực mà nói, chúng ta theo không kịp Tử Long, đồng dạng, hắc y
nhân kia chúng ta cũng đã mất dấu.” Thanh Huy sắc mặt có chút âm u
nói.
“ Theo không kịp? Đã mất dấu?” Hoa Nạp Đức thập phần kinh ngạc
- nói, sự đả kích làm cho trong đầu óc của hắn có chút loạn, hắn biết bốn
thị vệ là được huấn luyện đặc biệt, thực lực phi phàm, nếu như bọn họ
lại không theo kịp người khác, như vậy thực lực người này chỉ có khả
năng không dưới vương cấp cao thủ.
“ Tốc độ của Tử Long thực sự quá nhanh, thậm chí có khả năng đã siêu
việt tốc độ của vương cấp cao thủ, với nhãn lực của chúng ta, không ngờ
không nhìn rõ thân ảnh của hắn, đừng nói là đuổi kịp.” Chu Nhân ở
một bên nói.
“ Công tử, có cần phái thêm người âm thầm bảo hộ ngài không?”
Thanh Huy lo lắng nhìn Hoa Nạp Đức nói.
Hoa Nạp Đức đăm chiêu, trong ánh mắt chợt lóe tinh quang, đạm nhiên
cười nói với bốn người: “ Không cần, mặc kệ thực lực của Tử Long thế
nào, khi ta và hắn tiếp xúc, hắn sẽ không thương tổn ta đâu, các ngươi
lui xuống, sau này ngàn vạn lần không nên âm thầm điều tra Tử Long
nữa, làm như vậy rất nguy hiểm.”
“ Thế nhưng…Công tử, ngài ở chung một chỗ với hắn thật sự là quá
nguy hiểm, này…” Thanh Huy vẻ mặt lo lắng nói.
“ Theo như lời của Chu Nhân, tốc độ của hắn nhanh hơn cả vương cấp
cao thủ, rất có khả năng đã đạt tới đế cấp tiêu chuẩn, dù là có tìm
vương cấp cao thủ bảo hộ ta, hắn nếu muốn giết ta, ta nghĩ ngoại trừ Tư
Mã Tương thì không ai ngăn cản được, huống chi Tư Mã Tương vẫn
không hợp với chúng ta, được rồi, các ngươi cũng không cần nhiều lời
nữa, ta không có việc gì đâu, lui xuống đi.” Hoa Nạp Đức vẻ mặt nghiêm
túc, hình như đang suy nghĩ.
“ Dạ, công tử, ngài nhất định phải cẩn thận, chúng ta sẽ âm thầm bảo
hộ ngài.” Thanh Huy nói xong thì cùng ba người khác xoay người rời
khỏi.
Lúc buổi trưa, Tử Long về tới biệt thự, thấy Hoa Nạp Đức ngồi một
mình trong phòng khách lầu một, có hình dáng như đang đăm chiêu,
nhìn thấy Tử Long trở về, chẳng biết thế nào, khẩn trương đứng lên,
nhìn chằm chằm Tử Long, trong ánh mắt có loại thần sắc dị dạng.
“ Làm sao vậy?” Tử Long đi tới trong góc sảnh, tiện tay rót một chén
- rượu, nhìn Hoa Nạp Đức hỏi.
“ Sao bây giờ ngươi mới về, buổi chiều sẽ kiểm tra, ta sợ ngươi muộn.”
Hoa Nạp Đức muốn nói lại thôi, hỏi.
“ Không có gì, đi ra ngoài chơi thôi.” Tử Long mỉm cười, nhìn vị bằng
hữu chỉ mới quen biết vài ngày lại quan tâm mình như vậy, trong lòng
tuôn ra một cỗ tình cảm ấm áp.
“ Di? Vật nhỏ này thật khả ái a, đây từ đâu tới, sao ta chưa bao giờ thấy
qua ngươi có nuôi động vật nhỏ như vậy.” Hoa Nạp Đức đang nói
chuyện, đột nhiên tiểu quái thú từ trong lòng Tử Long chui ra, Hoa Nạp
Đức vừa nhìn thấy hình dạng khả ái của tiểu quái thú thì không khỏi
muốn bước tới vuốt ve.
“ Ka ki, ka ki.” Tiểu quái thú nghe được Hoa Nạp Đức gọi hắn là vật
nhỏ có chút mất hứng kêu lên, thấy bàn tay Hoa Nạp Đức đưa tới, tiểu
quái thú chán ghét nhảy lên trên vai Tử Long, hướng Hoa Nạp Đức làm
ra mặt quỷ.
“ Con vật nhỏ này kêu là gì a?” Nhìn thấy tiểu quái thú thông linh như
vậy, Hoa Nạp Đức hiếu kỳ nhìn Tử Long hỏi.
“ Ân, vậy gọi là Ba Ba đi, được hay không?” Tử Long cũng không nghĩ
cấp một cái tên cho tiểu quái thú, nhưng nghe Hoa Nạp Đức hỏi liền suy
nghĩ một chút, lại hỏi tiểu quái thú, tiểu quái thú nghe được Tử Long
cấp cho nó cái tên hình như là rất vui vẻ, gật đầu.
“ Ba ba, đi tới ca ca bế nào, để ca ca nhìn chút.” Hoa Nạp Đức vẻ mặt
như lang bà ngoại đùa với Ba Ba, Ba Ba còn giống như vẫn tức giận vì
vừa rồi Hoa Nạp Đức gọi nó là vật nhỏ, xoay người lại không để ý tới
hắn, nhưng đôi mắt to vừa chuyển không biết lại nghĩ ra chủ ý quỷ gì, dĩ
nhiên vừa nhảy, đã nhảy tới trong lòng Hoa Nạp Đức.
“ A!” Chỉ nghe Hoa Nạp Đức hét thảm một tiếng, Tử Long nhìn tới, chỉ
thấy Hoa Nạp Đức toàn thân cháy đen, tóc dựng thẳng lên, trong miệng
còn có một luồng khói toát ra. Nhìn lại Ba Ba, vẻ mặt đang đắc ý đứng
trước mặt Hoa Nạp Đức, nguyên lai khi nó nhảy tới trong lòng Hoa Nạp
Đức thì cái đuôi nhỏ “ không cẩn thận” phát sinh ra một cỗ điện lưu, đã
biến Hoa Nạp Đức thành hình dạng này.
- “ Ha ha ha ha…” Tử Long nhìn hình dạng Hoa Nạp Đức cũng nhịn
không được bật cười ha hả.
“ Ngươi này vật nhỏ, ta…ta., Tử Long, ngươi…ngươi còn cười.” Hoa
Nạp Đức tức giận đến nói không hết câu, vừa định muốn đi giáo huấn
Ba Ba một chút, ai ngờ nó thật nhanh nhảy lên trên vai Tử Long, còn
làm ra mặt quỷ, lại nhìn thì Tử Long đã cười lăn lộn, Hoa Nạp Đức
càng tức giận, “ hanh” một tiếng, chạy lên phòng ngủ trên lầu hai.
“ Vật nhỏ, ngươi chờ coi, sẽ cho ngươi biết tay, còn có Tử Long, nhất
định là thông đồng với vật nhỏ kia, có cừu không báo phi quân tử!” Hoa
Nạp Đức vừa tắm vừa lầm bầm trong miệng. Bỗng nhiên Hoa Nạp Đức
chớp mắt, trong miệng lộ ra một tia cười xấu xa.
“ Hắc hắc, đã như vậy, Tử Long ngươi cũng không nên trách ta a! Chủ
ý tuyệt diệu như thế ta cũng có thể nghĩ ra, nhưng ta chỉ là muốn tốt cho
ngươi thôi! Ha ha…Ta thật đúng là một thiên tài!” Hoa Nạp Đức quay
cái gương lẩm bẩm cười to nói.
…..
“ Tử Long, ta có việc, đi trước một bước, chờ ngươi tại vũ kỹ tràng.”
Hoa Nạp Đức đã thay xong y phục, xuống lầu nói với Tử Long một câu
rồi vội vàng chạy đi ra ngoài.
Tử Long cũng không chấp nhất, một mình đi ra biệt thự, hướng địa
điểm kiểm tra ngày hôm nay đi tới.
Vừa đến vũ kỹ tràng hắn bị dọa nhảy lên, quả thật là quá đồ sộ, hơn
vạn người tụ tập trong vũ kỹ tràng vốn rất lớn nhưng bây giờ lại có
chút chật chội, không nghĩ tới Hán Võ học viện đúng là tiếng lưu hậu
thế, phải biết rằng hàng năm Hán Võ học viện chỉ bất quá tiếp thu
cường giả có thực lực, nhiều nhất cũng chỉ khoảng ngàn người, cũng
không biết hơn vạn người làm sao tiến hành thi tuyển.
“ An tĩnh một chút, đầu tiên ta giới thiệu, ta là phó viện trưởng Hán Võ
học viện La Trường Phong, Hán Võ học viện chúng ta từ ngàn năm
trước thành lập tới nay, ở Tường Vân đại lục dần dần có chút danh
tiếng, các ngươi cũng là mộ danh mà đến, đương nhiên ta rất vui mừng
- đối với việc các ngươi khao khát cầu tri thức, nhưng dựa theo ngàn năm
quy củ của học viện, các ngươi phải qua được ba lần kiểm tra mới chính
thức trở thành học sinh của chúng ta, ở trong quá trình kiểm tra là phải
có nguy hiểm, mong muốn những người không đạt cấp bậc hiện tại mời
rời khỏi ngay.” Thân ảnh phó viện trưởng xuất hiện trên màn hình lớn
trên vũ kỹ tràng, thanh âm vang xa mà nghiêm túc truyền đến từng ngõ
ngách trên vũ kỹ tràng.
nguon tai.lieu . vn