Xem mẫu
- ÁM SƯ THẦN THOẠI
Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu
QUYỂN 1 : ÁM SƯ XUẤT THẾ
CHƯƠNG 8 : ĐẾ THÚ KINH HIỆN THẾ
Người dịch: Cô Long
Nguồn: Kiếm Giới
Như vậy cũng không được sao? Lẽ nào phải chết dưới tay con thú này.
Đột nhiên Tử Long cảm giác một loại khí thế áp bách hướng hắn kéo
tới, thân ảnh bay nhanh của quái thú trong nháy mắt đã tới, hắn nhanh
chóng hướng sang bên lắc mình đi, lập tức phản xạ vận khởi nguyên
linh, một cỗ sát khí ôn nhu phá thể ra, Vạn Vật Linh Không Phá lập tức
thi triển, một đạo thủy kiếm dựng lên trên bầu trời, rất nhanh quay về
chém tới quái thú.
Khi quái thú tiếp xúc tới sát khí của Tử Long, nguyên bản biểu tình
điên cuồng đột nhiên lỏng xuống tới, phảng phất như chìm đắm trong
sự vật tốt đẹp, nhưng bởi tốc độ quá nhanh, thân thể quái thú đã không
dừng được nữa, vẫn dùng tốc độ cao hướng Tử Long vọt tới.
Nguyên linh của Tử Long bạo dũng, chiêu tuyệt sát thi triển hướng quái
thú đánh tới, đột nhiên Tử Long nhìn thấy biểu tình của quái thú làm
hắn thương tiếc, trong mắt nó lóe ra giọt nước mắt trong suốt, như một
hài tử chịu ủy khuất, trong lòng Tử Long chợt rùng mình, một tình cảm
nảy sinh trong lòng, kỳ thật quái thú này cũng không ghê tởm như
trong truyền thuyết, hình như chỉ là nó muốn thủ hộ vật của nó, nếu giết
nó quả thật là rất không công bình! Để cho nó mất đi lực lượng, tự do
mà sinh tồn thôi!
Chiêu thức trong tay đột biến, đón nhận thân thể quái thú, một cỗ
nguyên linh chạy ào vào trong cơ thể quái thú, nhưng Tử Long cũng bị
chấn động, một cỗ lực mạnh bắn trúng ngực, nhất thời sự đau đớn
truyền khắp toàn thân, “ phốc, phốc” hai khẩu máu tươi phun ra, sắc
mặt tái nhợt không chút huyết sắc.
Đúng lúc này, sắc mặt quái thú đột nhiên phảng phất như ngẩn ra, Tử
Long cảm giác được nguyên linh vừa kích nhập vào cơ thể quái thú
trong nháy mắt chuyển hóa thành năng lượng bản thân nó, “ Hống”
- một tiếng rống thông thiên triệt địa, núi đá bị chấn đến lăn lóc, mặt đất
hơi rung động, Tử Long thị lực kinh người, chỉ thấy tuyết đọng trên
đỉnh U Lãnh sơn đều đang chảy xuống, giống như là thác nước tuyết,
cực kỳ đồ sộ, chính là tiếng rống làm cho tuyết lở, lúc này toàn thân
quái thú tản mát ra quang mang kim hoàng sắc, thập phần chói mắt,
bầu trời cũng tùy theo biến sắc, nguyên bản tinh không vạn lý, lúc này
đã có mây đen hiện lên, “ ầm ầm oanh long” trong mây đen lại hòa lẫn
tiếng sấm cuồn cuộn.
Bên trong Hán Võ học viện, chỉ thấy lưng một bóng người đang đứng
trên chỗ cao, hướng U Lãnh sơn quan sát, chau mày, nhẹ giọng nói nhỏ:
“ Di? Thiên ngoại hàng lôi( trời giáng thiên lôi), không ngờ có dị thú
xuất hiện.”
Trong một ngõ ngách của Hoa Nạp Thành, một thủy tinh cầu phát ra
quang mang chói mắt, một bói toán sư nhắm lại hai mắt, thì thào nói: “
Không ngờ bói toán không được lai lịch của con thú này, sao lại quái dị
như vậy.”
…
Lúc này Tử Long chỉ thấy quái thú trước mắt toàn thân tỏa ra quang
mang kim hoàng sắc, rồi thu nhỏ lại, quang mang kim hoàng sắc cũng
càng ngày càng thịnh, chậm rãi đã không còn nhìn thấy rõ thân hình
của quái thú, khi quang mang màu kim hoàng sắc chỉ còn cỡ hai nắm
tay, kim quang đột nhiên lóe lên, đã toàn bộ bị quái thú thu nhập vào
trong cơ thể.
“ Ca sát”một đạo thiểm điện từ phía chân trời bay tới, đánh về phía
quái thú đã thu nhỏ lại, tiểu quái thú trải qua biến hóa hình dáng năng
lượng hình như càng trở nên cường đại hơn, thân thể chợt lóe, với tốc
độ của Tử Long không ngờ cũng chỉ có thể nhìn thấy được một đạo tàn
ảnh, thiểm điện kích xuống mặt đất, đánh ra một cái hố to sâu chừng
năm thước, xem ra cũng không chỉ là lôi điện bình thường, nếu như
quái thú bị đánh trúng chắc chắn sẽ tan thành mây khói, ngay sau đó lại
đánh xuống đạo thứ hai, đạo thứ ba. Toàn bộ bị quái thú tránh thoát,
cho đến khi chín đạo thiểm điện qua đi, mây đen trên bầu trời dần dần
tán đi, trên mặt đất đã bị lôi điện đánh ra chín cái hố to, nhìn giống như
chín cái miệng rộng tối om, nhìn qua thật kinh khủng, trong phương
viên một dặm đã trở thành một mảnh đất hoang.
- Tiểu quái thú lại hướng Tử Long phóng tới, lúc này toàn thân hắn đau
nhức, suy yếu không gì sánh được, nhìn thấy tiểu quái thú hướng hắn
xông tới, miễn cưỡng vận khởi chút nguyên linh không còn nhiều lắm,
giơ lên hai tay làm ra phòng ngự, trong lòng cứ nghĩ ngày hôm nay coi
như sẽ mất mạng. Lúc này tiểu quái thú lại ngừng lại ngay trước người
hắn, lúc này hắn mới thấy rõ quái thú sau khi biến hóa, toàn thân thoạt
nhìn tròn vo, phía sau một cái đuôi dài lóe điện quang, con mắt thật to
nháy mạnh, cái miệng nhỏ nhắn hình chữ V, chiếc đầu tròn tròn có hai
lỗ tai tinh tế, lớp da lông huyết hồng toàn thân đã biến thành kim hoàng
sắc, đuôi nhọn cùng lỗ tai nhọn biến thành màu tím, hoàn toàn khác hẳn
vừa rồi, nhìn qua cực kỳ khả ái, nhưng hắn cảm giác được trong thân
thể nó ẩn chứa lực lượng kinh khủng.
Tiểu quái thú đứng ngay trước mặt hắn, đôi mắt to nháy nháy nhìn hắn,
trong miệng còn phát ra thanh âm “ ca ki, ca ki”, trong ánh mắt sáng
sủa phảng phất lóe ra vẻ khả ái làm người yêu thương, xem dáng dấp dễ
thương của nó không giống như là có mang địch ý, Tử Long buông lỏng
sự đề phòng, chậm rãi buông hai tay xuống, tiểu quái thú thấy hắn đã
không còn cảnh giác, biểu tình rất hài lòng, hai chân nhỏ ngắn ngủn
tròn tròn nhảy đi tới trước mặt hắn, cái đầu nhỏ không ngừng cọ lên
đùi hắn, nhìn giống như là tiểu hài tử đang làm nũng. Nhìn thấy động
tác của tiểu quái thú, Tử Long cảm giác nó càng dễ thương, giơ tay nhẹ
nhàng vuốt lên đầu nhỏ của nó, tiểu quái thú lại phát ra thanh âm “ ca
ki, ca ki”, vẻ mặt như vô cùng hưởng thụ.
Đột nhiên, tiểu quái thú hướng hang động phía sau chạy đi thật nhanh,
chỉ còn lại một mình Tử Long đứng ngây ra nơi đó không biết làm sao,
một lát sau, chỉ thấy tiểu quái thú từ trong động chạy ra, đi tới trước
mặt hắn, một tiểu móng vuốt giống như tay người linh hoạt mở rộng ra
trước mặt hắn, hiện ra một quả cây màu hồng vừa hái xuống, hồng quả
tản ra hồng quang nhàn nhạt. Nguyên lai quái thú đang thủ hộ Chu
Linh Quả, thảo nào nó không chịu rời khỏi động ngoài năm mươi
thước.
Tiểu quái thú ý bảo Tử Long ăn linh quả màu hồng, Tử Long thầm nghĩ
nếu tiểu quái thú muốn đưa hắn vào chỗ chết cũng không cần phí nhiều
sức, không cần phải lao lực như thế, muốn hắn ăn quả cây này chắc là
có dụng ý, cho nên hắn không chút do dự nuốt vào quả nhỏ màu hồng.
- Hồng quả vào bụng lập tức tan ra, Tử Long chỉ cảm thấy sự đau nhức
truyền khắp toàn thân, lúc Ám Ảnh Cuồng Sát đề thăng là lúc linh lực
túy luyện thân thể cũng giống như vậy, nhưng rõ ràng linh lực trong cơ
thể không còn đủ khả năng đạt tới yêu cầu tầng thứ sáu, đây chính là
dược hiểu của hồng quả, mồ hôi hột toát ra trên người Tử Long, đau
đớn kịch liệt làm cho hắn không còn khả năng suy nghĩ.
Dưới dược lực của hồng quả trùng kích, kinh mạch Tử Long bởi vì ngay
từ đầu đã hấp thu dược lực, co dãn có sức sống, đã bắt đầu chậm rãi mở
rộng, thế nhưng mở rộng có hạn độ, chỉ hấp thu dược lực thời gian ngắn
như vậy, căn bản không có khả năng làm nó mạnh hơn, cho nên…kinh
mạch bắt đầu tổn hại.
Chịu không nổi trùng kích, kinh mạch bắt đầu chậm rãi có vết rách,
dược lực của hồng quả lập tức bang trợ kinh mạch khôi phục lần thứ
hai, mà xung lượng của bản thân hồng quả cũng làm kinh mạch tiếp tục
nứt ra, cùng với dược lực hồng quả lại lần thứ hai chữa trị…
Nứt…chữa trị…
Nứt…chữa trị…
Cùng lúc đó, ở mỗi một bộ vị trên thân thể Tử Long, bao quát cơ thể,
gân cốt…đều bắt đầu hấp thu dược lực hồng quả, cơ thể càng thêm có
sức sống, tiềm lực cũng càng thêm lớn, sức sống của gân cốt cũng đề
cao…
Rốt cuộc dược lực hồng quả trong cơ thể hắn chậm rãi hòa hoãn xuống,
rất nhiều dược lực đã bị kinh mạch trong cơ thể hắn hấp thu, kinh
mạch toàn thân hắn hoàn toàn lột xác, giống như lúc đầu chỉ là khe
nước nhỏ khô cạn biến thành con sông rộng lớn, do đó hút lấy thu nạp
nguyên linh cũng càng nhanh càng nhiều. Tử Long hôm nay đã khác
hẳn với những Ám Sư như hắn, kinh mạch của hắn càng cứng cỏi rộng
lớn, đã hoàn toàn thoát thai hoán cốt!
Nhưng vào lúc này, thiên địa linh khí bên ngoài cơ thể nhanh chóng
hướng hắn bay vọt tới, mà nguyên linh trong cơ thể hắn đang từng chút
một hướng linh hạch vừa hình thành có hình dáng như hồng quả hội tụ,
nguyên linh hình khí ngưng tụ thành hình dáng như giọt nước mưa hội
tụ bên trong linh hạch, lúc này linh hạch trong cơ thể hắn giống như
- một chiếc cốc rượu chân dài, mà nguyên linh do thiên địa linh khí
chuyển hóa mà thành lại giống như là rượu ngon đổ vào trong chiếc cốc,
khi linh hạch tràn ngập nguồn nguyên linh khổng lồ, hắn đã bình ổn
được Ám Ảnh Cuồng Sát công pháp, không hề tiếp tục hấp thu thiên địa
linh khí, tuy rằng linh hạch đã tràn ngập nguyên linh, nhưng thân thể
hắn đã hoàn toàn thoát thai hoán cốt, đủ để dung nạp nguyên linh gấp
nhiều lần, nhưng hắn sợ Ám Ảnh Cuồng Sát lại đề thăng, nên không
dám tiếp tục hấp thu thiên địa linh khí.
Tử Long cảm thụ được linh hạch trong cơ thể, tuy rằng không mang
đến đề thăng cho Ám Ảnh Cuồng Sát, nhưng nguyên linh ẩn chứa trong
linh hạch dĩ nhiên đủ để đạt được Ám Ảnh Cuồng Sát tầng thứ sáu, hơn
nữa cũng có thể thu phóng như thường. Tử Long vui mừng, có linh
hạch sẽ không cần cố sức áp chế nguyên linh nữa, hơn nữa với hiện
trạng này, không đề thăng cấp thứ sáu nhưng lại có được thực lực
tương đương tầng thứ sáu, nhưng hắn lại biết, thân thể kinh qua sự túy
luyện của hồng quả cũng đã đạt được tu vi tầng thứ sáu, nếu như toàn
thân kinh mạch ẩn chứa nguyên linh cùng với nguyên linh nằm trong
linh hạch, nhất định sẽ bị buộc đột phá tầng thứ sáu đạt luôn tới tầng
thứ bảy, nhưng hắn hoàn toàn không muốn như vậy.
Nhìn xuống vùng ngực có một con tử sắc cự long chiếm giữ, mỗi một nét
đều thật rõ ràng, phảng phất như là do rồng thật biến thành, tuy rằng
hai mắt vẫn nhắm chặt, nhưng càng tăng thêm không ít sinh khí.
nguon tai.lieu . vn