Xem mẫu
- Thiên Nga Đen
Ngày xưa, có hai chị em nhà nọ ở
nhà đùa chơi với nhau, trong khi cha
mẹ chúng ra đồng làm việc. Người
em trai đang chơi ngoài sân. Còn cô
chị đã ra khỏi nhà tìm thêm bạn nhỏ
tới cùng chơi. Bỗng một con Thiên
nga xà xuống, cắp mất người em
trai bay đi...
Ngày xưa, có hai chị em nhà nọ ở nhà đùa chơi với nhau,
trong khi cha mẹ chúng ra đồng làm việc. Người em trai
đang chơi ngoài sân. Còn cô chị đã ra khỏi nhà tìm thêm
bạn nhỏ tới cùng chơi. Bỗng một con Thiên nga xà
xuống, cắp mất người em trai bay đi. Người chị về tới
nhà, không tìm thấy em đâu, nháo nhác đi tìm.
Ðang chạy tìm thì người chị gặp một lò nướng bánh.
Bánh đang xèo xèo... phát ra tiếng kêu:
- Cô bé ơi, bánh sắp cháy mất rồi! Giúp tôi với!- chiếc
lò kêu lên, cầu cứu cô bé
- Xin lỗi, tôi đang rất bận. Tôi đang đi tìm em trai tôi!.
Cô bé vừa nói, vừa chạy đi, nhưng chạy được vài bước,
- nghe tiếng xèo xèo dữ dội, lại quay lại nhấc khay bánh
ra khỏi lò, rồi mới chạy tiếp.
Cô bé cố chạy nhanh đi tìm em trai thì thấy cây táo trĩu
trịt quả, oằn cả cành xuống
- Cô bé ơi, dừng lại một chút!. Ôi nặng quá bởi các quả
táo là con tôi!. Giúp tôi một chút đi!- Cây táo van nài cô
bé
- Xin lỗi, tôi đang rất bận. Tôi đang đi tìm em trai tôi.
Cô bé vừa nói vừa chạy tiếp về phía trước. Nhưng nghe
tiếng cây táo thở dài, lại quay lại, hái bớt ít quả táo đặt
xuống đất cho cành cây đỡ oằn xuống, rồi mới vội chạy
đi.
Cô bé chạy về phía trước thì gặp một dòng sông nhỏ bị
một tảng đá chắn mất dòng chảy ở giữa
- Cô bé ơi, dừng một chút, giúp tôi nhích tảng đá chắn
dòng chảy ra!- dòng sông nhỏ nài nỉ.
- Xin lỗi, tôi đang rất bận. Tôi đang đi tìm em trai tôi.
Cô bé vừa chạy đi thì nghe tiếng dòng sông khóc hu hu
lên, nên quay lại cố sức bẫy hòn đá sang bên cho dòng
nước chảy qua, rồi mới lại chạy tiếp.
Cô bé lại chạy đi, chạy mãi vào trong rừng, tìm mọi nơi
mà chẳng thấy em trai đâu cả. Mặt trời đã sắp lặn, cô
bé lo quá. Bỗng thấy một con Nhím, cô bé bèn hỏi:
- Nhím ơi, anh có nhìn thấy em trai tôi đâu không?
- Cô bé tốt bụng ơi, em trai cô bị mụ yêu quái nhốt trong
căn nhà gỗ kia kìa. Con Thiên Nga quắp em trai cô mang
tới cho mụ ta. Mụ ta đang nhóm lò, chuẩn bị nướng em
trai cô để ăn tối đó!
- Cô bé nghe thế muốn phát khóc lên, nhờ Nhím dẫn
đường, tìm tới nhà mụ yêu quái. Mụ yêu quái đang sốt
ruột nhóm lò. Cậu em trai bị nhốt ở căn buồng nhỏ bên
cạnh. Cô bé trèo qua cửa sổ bế em trai ra và cả hai cố
sức mà chạy trốn thật nhanh.
Câu Chuyện Về Cái Bóng
Thuở trước, có một con Dê con có
tính hay tò mò, thường nghĩ tới
những việc khá lạ. Ví như, "tại sao
lại gọi mình là Dê con?" Mình sinh
ra từ đâu?
Thuở trước, có một con Dê con có tính
hay tò mò, thường nghĩ tới những việc khá lạ. Ví như,
"tại sao lại gọi mình là Dê con?" Mình sinh ra từ đâu?.
Trước khi có Dê con thì hình dáng ra sao nhỉ?". Làm rõ
cho được căn nguyên, gốc rễ của những chuyện đó, có
khi chính Dê mẹ cũng bối rối, không biết trả lời thế nào
nữa!.
- Một buổi chiều, Mặt Trời đã sắp khuất sau núi, Dê con
đi tìm Dê mẹ về nhà. Ðột nhiên, Dê con phát hiện ra
một chuyện lạ: có một "cái gì đó" vừa dài, vừa bé luôn
theo Dê con không rời. Dê con đi đâu là nó theo Dê con
đến đấy. Dê con thử ngoẹo đầu, nó cũng nghẹo đầu.
Làm thế nào để "thoát" khỏi nó đây. Dê con thấy mỏi
mệt, phiền muộn trong lòng.
Mẹ Dê chạy lại bên Dê con bảo:
- Mặt trời sắp lặn rồi, chúng ta về thôi!
Dê con bực tức đáp:
- Không, con không về đâu!
Dê mẹ thất kinh, hỏi:
- Con không sợ Sói à?
- Không sợ Sói. Con chỉ sợ cái thứ này!- Dê con chỉ vào
cái thứ lạ, trả lời
Dê mẹ nhìn thấy thế bật cười:
- Ðó là cái bóng của con!. Thôi, chúng ta mau về nhà,
kẻo tối mất!
Nói xong, Dê mẹ dắt Dê con về nhà.
Lúc đó, có một con Sói nấp sau một tảng đá lớn, định
vồ Dê con. Nó đã nghe hết chuyện Dê con nói với Dê
mẹ. Nó nghĩ: "Thật may, không nhào ra. Nếu không sẽ
gặp phải cái bóng. Nhưng "cái bóng" suy cho cùng có
hình dáng ra sao nhỉ, ta chưa hề thấy". Sói định bụng để
xem xem "cái bóng" ra sao, rồi sẽ ăn thịt Dê con cũng
không muộn.
Ngày hôm sau, cũng vào lúc Mặt Trời sắp lặn sau núi.
Sói bắt gặp Dê con trên đường đi tìm Dê mẹ:
- - Ðứng lại, Dê con!- Sói hét
Sói đứng cản ngay giữa đường, thè cái lưỡi dài đỏ hỏn
nhòn nhọn. "Không biết nó cần cái gì?"- Dê con sợ hết
cả hồn, nghĩ vậy.
- Mi đừng sợ. Sói già ta hôm nay không bắt mi. Chỉ
muốn xem cho biết "cái bóng" ở đâu là ta thả cho mi đi.
Dê con nghe vậy, trống ngực đập thình thịch, song cố
trấn tĩnh, nói:
- Ngươi muốn xem cái bóng à?. Nó so với ngươi hung
bạo, cao to hơn, lại biết ăn thịt ngươi đấy. Khi đó
ngươi đừng trách ta!
Nghe Dê con nói, Sói nổi máu "yêng hùng". Nó xì một
tiếng:
- Ở chốn sơn lâm, lão sói ta đây chưa hề gặp một đối
thủ đáng mặt, mi khỏi phí lời. Hãy mau nói cho ta biết
"cái bóng" ở đâu?
Dê con nói nhỏ:
- Ðó, quay đầu lại đi. "cái bóng" đứng ngay sau ngươi
đó.
Sói quay đầu nhìn lại thì quả nhiên "có cái gì đó" đen,
dài, ở trên mặt đất. Nó xông lại ngoạm, cắn, chiếc bóng
bèn chạy về phía trước mặt nó. Nó chồm lên, cái bóng
cũng chồm lên. Sói cứ đuổi cái bóng của chính nó cho
tới khi rơi tõm xuống vực núi mà chết.
Dê con? Nó cất tiếng hát và tìm Dê mẹ để cùng về nhà.
nguon tai.lieu . vn