Xem mẫu
- Đèo Hải Vân – “Thiên hạ đệ nhất hùng quan”
Trên con đường xuyên Việt ra Bắc vào Nam, Hải Vân
luôn luôn là một địa danh ấn tượng. Đây là đèo cao nhất
trong các đèo ở Việt Nam (khoảng 500m so với mực
nước biển), đầy hiểm trở và cũng là đỉnh núi cuối cùng
của một mạch Trường Sơn đâm ngang
ra biển. Trong Phủ Biên tạp lục, Lê Quý
Đôn từng nhận xét: Hải Vân dưới sát bờ
biển, trên chọc từng mây là giới hạn
của hai xứ Thuận Hóa và Quảng Nam.
Hơn 6 thế kỷ trước, vùng đất này thuộc về 2 châu Ô, Rí
của vương quốc Chămpa, được vua Chămpa là Chế Mân
cắt làm sính lễ cầu hôn công chúa Huyền Trân đời Trần.
Hiện nay, đèo Hải Vân là ranh giới giữa tỉnh Thừa Thiên -
Huế và thành phố Đà Nẵng.
Ngay trên đỉnh dèo, dấu vết tiền nhân vẫn còn để lại:
những cửa đèo và thành lũy đắp ngang. Cửa trông về
phủ Thừa Thiên đề ba chữ: Hải Vân Quan, cửa trông
xuống Quảng Nam đề Thiên hạ đệ nhất hùng quan (đây
là từ đề tặng của vua Lê Thánh Tôn khi dừng chân
ngắm cảnh nơi này). Thật vậy, từ Nam chí Bắc, không
- có nơi nào đèo cao chênh vênh, cảnh đẹp lung linh,
huyền ảo như Hải Vân. Đường đèo quanh co, khúc
khuỷu men theo triền núi, uốn lượn như dãi lụa vắt
ngang giữa trời mây. Chỉ căn cứ vào tên gọi, cũng đủ
hình dung Hải Vân là thế giới của gió và mây. Gió như
đàn ngựa giong ruổi dặm trường, mây như từ trên trời
tuôn xuống. Bước chân người đến đây như lạc vào cõi
nào khác lạ, huyền ảo khói sương. Cao Bá Quát, một
nhà thơ một đời chỉ biết lạy hoa mai (Nhất sinh đê thủ
bái hoa mai) cũng đã phải sững sờ: Nhất bích ngưng vi
giới, Trùng vân nhiễu tác thành (Biếc một dãi làm mốc,
Mây muôn trùng dựng thành). Cũng từ đây, vào những
ngày đẹp trời, du khách có thể thấy rõ toàn cảnh thành
phố Đà Nẵng, Cảng Tiên Sa - Bán đảo Sơn Trà, Cù Lao
Chàm... và những bãi cát vàng chạy dài ôm lấy mặt
nước bao la trong xanh của biển.
Những gì thiên nhiên ban tặng, qua thời gian và qua bàn
tay con người, sẽ trở thành những giá trị nhân văn. Đến
Hải Vân là đến với nơi giao thoa giữa hai vùng đất, là
thỏa mãn tâm lý chiếm lĩnh đỉnh cao, hòa mình trong âm
vọng sử thi của bao dấu chân người Việt xưa đi mở cõi,
- bồi hồi thương nhớ quá khứ thẳm sâu của một khúc
ruột miền Trung.
Đèo Hải Vân - nơi thưởng ngoạn lý tưởng của du
khách
Trên con đường xuyên Việt qua dải đất miền Trung đầy
nắng gió, đèo Hải Vân lâu nay đã trở thành nơi thưởng
ngoạn lý tưởng của lữ khách vào Nam, ra Bắc. Từ Đà
Nẵng theo quốc lộ 1A về phía Bắc, sau khi qua vùng
Nam Ô, du khách bắt đầu lên đèo
Hải Vân. Con đường đèo quanh co,
ẩn hiện giữa mây, cây rừng và đá
núi. Hải Vân là bức tranh thiên nhiên
hoành tráng do kỳ công của tạo hoá
và bàn tay của con người tạo ra đến mức hài hoà. Du
khách không khỏi ngỡ ngàng trước cảnh vật hùng vĩ,
đèo dốc hiểm trở, địa hình núi cao, vực sâu, rừng cây
ngút ngàn, suối khe róc rách, khí hậu trong lành. Khen ai
đã khéo đặt tên cho nơi này: Hải Vân (Mây biển).
Có những lúc mây nhiều che phủ cả khúc đèo mây
quấn quýt như níu lấy chân du khách. Ở độ cao gần
- 500m so với mặt nước biển, đèo Hải Vân là ngừng nghỉ
tuyệt vời.
Du khách cảm thấy ngất ngây trước trời mây non nước,
tận hưởng hết vẻ đẹp vô cùng ngoạn mục của cảnh núi
cao, biển rộng có một không hai này. Tại đây du khách
phóng tầm mắt để bao quát một vùng non nước bao la:
nhìn về phía Bắc có thể thấy biển Lăng Cô, xa hơn là
dãy Bạch Mã đẹp như tên gọi; nhìn về phương Nam là
vịnh Đà Nẵng, thành phố Đà Nẵng, bán đảo Sơn Trà và
Ngũ Hành Sơn huyền thoại…
Sau khi nghỉ ngơi ở đèo, du khách xuống đèo xuôi về
phía Bắc. Du khách sẽ có cảm giác tuyệt vời khi vừa đổ
xuống chân đèo Hải Vân Bắc, gặp làng chài Lăng Cô
quyến rũ, đẹp như tranh giữa một vùng đèo cao và biển
sâu. Lăng Cô được ví là chốn “Bồng lai tiên cảnh”, được
xếp và cụm du lịch liên hoàn: Lăng Cô - Bạch Mã -
Cảnh Dương - Hải Vân - Non Nước, là trọng điểm của
du lịch miền Trung. Dừng chân nơi đây du khách được
hít thở không khí trong lành, ngắm cảnh đẹp và thưởng
- thức các món ăn ngon ngọt được nấu từ sò huyết, ghẹ,
mực, tôm hùm, cua bể, lươn, cá chình…
Đến Hải Vân được uống trà, ngồi chõng tre, ở lều tranh,
nghe hò Huế, hò Quảng và được tham dự các buổi
ngâm thơ, bình văn… có gì thú vị bằng! Ở đây có gió
mát của biển Đông, một ít vị mặn của biển và rất nhiều
hơi ấm tình người, du khách sẽ nhớ mãi.
nguon tai.lieu . vn