Xem mẫu
- XUÂN QUÊ HƯƠNG -Trần Thị Hồng
Xuân đã về e ấp trên nhành mai,
Vài hoa điểm,vì đông dài lạnh giá
Thoảng trong gió bếp nhà ai thơm quá!
Hương mức gần ngọt ấm cả trời xuân.
Mẹ ra ngồi gội tóc ở trước sân,
Mùi bò kết thơm lừng ngày thơ dại,
Thương mẹ lắm những ngày còn lại.
Con đi rồi mẹ sẽ sống với ai?!?
Xuân đã về e ấp trên nhành mai,
Cánh cổng khóa không bao giờ mờ nữa,
Người lại đến lại đi lần lửa…
Đón xuân về sao vời vợi niềm đau!.
Gió giao mùa thổn thức suốt canh thâu,
Như lưu luyến mùa đông qua chậm quá,
Chớm xuân rồi,lòng rối bời trăm ngã,
Tết quê nhà vẫn không hiểu mình ở đâu?
Có mong gì một cuộc sống sang giàu,
- Chỉ ao ước thoáng bình yên,đoàn tụ,
Nhưng bão tố cớ sao vần vũ,
Lốc thời gian còn xoáy đến bao giờ?!?
Hiện hữu rồi vẫn ngỡ một giấc mơ,
Không còn nữa những tháng ngày xưa cũ,
Thêm một Tết…biết bao giờ đầy đủ,
Trong tiếng cười còn nghẹn lại nỗi đau…
NHỚ TRƯỜNG XƯA -Trần Thị Hồng
Có con đường tôi đã đi qua ,
Cả cuộc đời vẫn còn nhớ lại
Những kỷ niệm vẫn còn đọng mãi
Môt góc nào sâu thẳm trong tim
Trong giấc mơ tôi vẫn đi tìm
Những người bạn tôi thương yêu nhất
Nhớ người thầy dạy tôi đã khuất
Lớp chuyên văn ngày đó đâu rồi
Cơn gió ngược mùa tìm về nỗi đau
Tôi ngược thời gian trở về quá khứ
Như đứa con lạc loài xa xứ
Được trở về quê mẹ thân thương
Nhớ làm sao con đường nhỏ đến trường
- Dẫn tôi đi qua vườn hoa tím
Và hoàng hôn nắng chiều bịn rịn
GIa Hội buồn vương vấn lối người qua
Tôi lặng hồn khi nghe vẳng khúc ca
''Hôm nay tôi trở về thăm trường cũ ''
Những ân tình ngày xưa ấp ủ
Sợ chạnh lòng một phút xót xa
Tôi nhớ hoài những bạn học cấp ba
Nhớ cô Nghĩa dạy văn ,thầy Ngoạn dạy toán
Nhớ giờ chào cờ sân trường buổi sáng
Áo trắng đầu tuần nắng rực vàng ươm
Nỗi nhớ đi về nghe thoảng mùi thơm
Mùi sách vở,phấn,bàn,giấy,bút
Những tình cảm thầy cô chăm chút
Khi xa trường rất nhớ ...nhớ lắm thầy ơi!
nguon tai.lieu . vn