Xem mẫu

  1. Ứng xử với “Bà cô” nơi công sở Ngoài 30 tuổi, chưa chồng, ở cơ quan chị đã lên chức trưởng phòng, quân trên dưới 10 người, phòng chị làm việc hiệu quả, thường được sếp khen. Vì thành tích đó, chị thường ép mình và nhân viên làm việc đến độ căng thẳng. Công ty quy định nhân viên không được đi muộn quá 15’, nhưng ở phòng chị giới hạn mức là 10’, từ phút thứ 11 trở đi là phải nộp phạt 100 ngàn vào quỹ, cuối tháng cứ thế trừ vào lương. Chỉ khổ những chị có con nhỏ, bị muộn thường xuyên, có tháng đóng gần 1 triệu trong khi thu nhập mới chỉ ở mức ngấp nghé phải đóng thuế thu nhập. Tai nạn,
  2. hỏng xe, tắc đường, mẹ già bệnh đi viện đột xuất, vợ bụng mang dạ chửa đưa đi làm rồi về không kịp, tất cả các lý do với chị đều là hão huyền và mức phạt cứ thế mà thi hành. Tiền quỹ thành ra nhiều hơn cả tiền thưởng quý cho một nhân viên, lâu lâu mới được trích ra để đi thăm hỏi nhân viên ốm đau và mua quà sinh nhật. Còn làm việc, chẳng ai bắt phải gồng mình lên nhận nhiều vịêc quá sức để phải ở lại làm khuya, nhưng chị có lẽ mắc bệnh thành tích nên lượng công việc nhận phải gấp rưỡi phòng khác, ép nhân viên làm việc cun cút không ngẩng mặt lên lúc nào từ sáng đến trưa, từ trưa đến chiều. Mỗi câu chữ trong văn bản phải chính xác và rõ ràng, sửa lên sửa xuống không dưới 10 lần mới được chị ký. Trong khi thực tế đâu cần phải quá cẩn thận và tỉ mỉ như vậy, mà nhân viên thì ức chế, ai cũng lấm lét mỗi lần phải đưa tài liệu cho chị duyệt qua. Chỉ cần xem phòng bên cạnh, có sếp tâm lý, mỗi lần lên kế hoạch là xét tình hình phòng mình có ai có gia đình, có ai sắp nghỉ đẻ, có ai cần đi học thêm chuyên tu nghiệp vụ mà phân bố công việc cho từng người
  3. và có cách khắc phục để hoàn thành công việc phòng được giao. Công việc vẫn trôi chảy và tiến triển tốt mà nhân viên thì tình cảm, đoàn kết. Làm việc đã khó tính và tỉ mỉ, trong cuộc sống chị cũng không cởi mở với ai. Nhân viên xin nghỉ phép, chị mặt nặng mày nhẹ, nghĩ họ không chịu chăm chỉ làm ăn, chỉ biết đi chơi hay đi du lịch. Mọi người bàn tán vui vẻ trong giờ ăn trưa, thấy bóng dáng chị là im bặt, sợ chị mắng là mất trật tự. Mua cái gì mới cũng chả ai muốn khoe với chị vì chị ít khi khen. Nói chuyện chồng con chị càng không hưởng ứng vì chị chạnh lòng. Chị giống như bà mẹ chồng già khó tính. Phòng chị vì thế hay có người xin chuyển đi. Nhân viên có người thông cảm thì nói đùa: “Chắc phải kiếm cho chị một ông chồng thôi”. Nhưng chớ có để lời đùa đó lọt đến tai chị… Uyên Nhi
nguon tai.lieu . vn