Xem mẫu

  1. Đôi cánh thiên thần
  2. Bài tập của ngày hôm nay. Mỗi ngày một oneshot. Không vừa ý với đoạn kết, hơi gượng. Tuy nhiên, vẫn rất thích nó, đơn giản vì nó là "con đẻ" của tôi. - Em chia tay với Ngọc rồi. Minh nói vậy với tôi. Chia tay rồi. - Tại sao? - Vì chị đấy. Nó đóng sập cửa phòng trước mặt tôi đang-mọc-rễ. Minh là em trai tôi. Ngọc là người yêu của em trai tôi . Và là người tôi yêu. Họ chia tay, vì tôi?
  3. *** Buổi sáng hôm ấy, trời trong xanh, cao vút như nốt nhạc cuối cùng thường được dùng để kết thúc. Nắng đỏng đảnh, đẹp đẽ và dễ vỡ, lởm chởm tựa hồ những mảnh sành cắm trên cổng chống trộm. Ngọc trong nắng thủy tinh, dưới ánh mắt của tôi, còn sáng hơn cả mặt trời. Nếu có thể so sánh, em có lẽ giống như mặt trăng, phản chiếu lại ánh sáng, nhưng huyền hoặc gấp mấy lần quả cầu lửa chói lọi trên kia. Mái tóc dài, đôi mắt trong, dáng vẻ mảnh khảnh, tóm lại, Ngọc mang vẻ đẹp thuần chất Á Đông, vô cùng mẫu mực. Đẹp tựa hồ như thiên thần giáng thế. Thiên thần ngơ ngác hỏi đường tới ... nhà tôi. Là em, ra mắt, với tư cách bạn gái của em trai tôi. Qua một năm ba tháng mười hai ngày. Tôi vẫn tôn sùng người-có-thể-sẽ-là-em-dâu mình như lần đầu tiên gặp mặt. Tôn thờ ánh mắt, nụ cười, giọng nói trong suốt xa xôi, và tôn thờ cả những phút giây gần em với tư cách chị-của-người-yêu-em.
  4. Người con gái duy nhất tồn tại, đẹp và thánh thiện như một thiên thần. Ngày thứ nhất, tôi viết vào nhật kí, tôi yêu em. Ngày thứ hai, tôi viết vào nhật kí, tôi yêu em. Ngày thứ ba, tôi viết vào nhật kí, tôi yêu em. Ngày thứ n, tôi vẫn viết vào nhật kí, tôi yêu em. ... Ngày thứ n+1, em trai tôi viết vào nhật kí, "em hiểu rồi". ... Ngày thứ n+2, là ngày hôm nay, Ngọc và em trai tôi chia tay. ***
  5. Tôi vẫn đến đón Ngọc thay em trai tôi, như tất cả mọi ngày. Em mở tròn đôi mắt, đỏ, không phải đôi mắt trong suốt tôi vẫn yêu, hôm nay, em đến gần tôi bằng đôi mắt đỏ của một đêm đẫm nước mắt. - Chị đến à... Yên lặng. Tôi ra hiệu cho em lên xe. Ừ, tôi biết nói gì đây? Tôi phải nói gì với em đây? Và tôi đến đây làm gì, với quyền gì bây giờ? Ngọc ngồi sau xe tôi, không nói gì nữa. Chiếc xe lăn trên con đường rát bỏng nắng trưa, bánh xe quay đều, quay đều, quay về kí ức một ngày nào đó, cả 3 người cùng đi, cũng trên con đường này. Không khí im lặng não nề hơn bao giờ hết. - Chia tay rồi? - Vâng. Em đáp lời tôi bằng giọng nói nhẹ như không khí, xa xôi như vang tới từ một không gian nào đó khác. Rồi lại là yên lặng. Em khóc.
  6. Em thân yêu của tôi, khóc có ý nghĩa gì với em không? Tôi không biết. Thiên thần của tôi, yêu đương xa xôi ... Tôi phải làm gì cho em? Gió vẫn thổi trên mặt đường rát bỏng. Thiên thần của tôi, đã vẩn đục rồi ... Nỗi đau đớn chia ly đã làm em vẩn đục rồi ... Này em, trong trắng. Này em, trong trắng như thuở ban đầu. Này em, đừng làm đau mình như thế. Này em, trong trắng lại như xưa ... Gió vẫn thổi, rụng đôi cánh em tôi ... Này em, đừng làm người bình thường. Tôi yêu em, yêu em, thiên thần. Này em, đừng trở thành người phàm trần. Tôi yêu em, và chỉ yêu em, thiên thần ... Gió vẫn thổi. Bay, bay, bay... Tôi bẻ gãy đôi cánh của thiên thần. Máu đào ứa trên y phục trắng tinh khôi. Đôi mắt thiên thần nhìn tôi, ai oán. Tôi đã bẻ gãy đôi cánh thiên thần. Em xinh đẹp như một đóa hoa quỳnh, rụng rơi từng cánh. Em của tôi, đẹp hơn tất thảy mọi thứ trên đời.
  7. Tôi chôn em dưới đất sâu. Quỳnh hoa sớm nở tối tàn. Em vĩnh viễn không trở thành người phàm, thiên thần hãy trở về với Chúa. Còn tôi, tôi ở lại địa ngục trần gian. Cho em bay lên, bay lên ...
nguon tai.lieu . vn