Xem mẫu

  1. Tôi-một vampire Giới thiệu nhân vật: Hàn Linh Chi (tôi):17t,gia đình cũng bình thường, là học sinh trường Best Dream- một ngôi trường dành cho vampire.Thân phận của cô còn ẩn chứa nhiều bí mật. Lương Gia Huy(hắn)18t gia đình giàu có tiếng trong giới thượng lưu, cũng là học sinh trường BD, hắn mà hotboy của trường, sát gái vô đối là một vampire thuần chủng. Nguyễn Hoàng Linh: 17t bạn "con chí cắn đôi ' của Chi, gia đình rất giàu có , tính tình dễ thương hoà đồng, hotgirl của BD. Trần Bảo Lâm 18t bạn của hắn, gia đình cũng giàu không kém hắn một playboy thực thụ nhưng rất tốt bụng, biết quan tâm tới người khác(đặc biệt là với Chi). CHAP1: Quá khứ... -Đánh chết con nhỏ đó đi!-NS1. -Phải!Cho nó một bài hộc nhớ đời để xem nó còn giám vác mặt đến lớp nữa không.-NS2. -Đúng đấy! Đánh cho nó chết đi-đồng thanh. -Tôi xin các người, tha cho tôi đi!-tôi khấn khoản. -Tha cho mày? Ngây thơ đó con ạ! Làm sao chúng tao có thể một đứa thấp hèn như mày hộc chung với chúng tao!-NS3. Sau đó tất cả lao vào đánh , lúc này đây tôi ước gì ba ở bên cạnh nhưng ba đã đi rất xa, xa khỏi tôi mãi mãi. -Dừng lại!Các bạn đang làm gì đó! -Linh lên tiếng bênh vực. -Con nhỏ kia đừng tưởng lớp trưởng mà lắm chuyện. Khôn hồn thì cút đi. _1 lần nữa tôi yêu cầu các bạn dừng lại.Không tôi sẽ méc thầy giám thị.-Linh đe dọa. -Đừng tưởng lôi thầy giám thị ra mà dọa tụi này!Chúng mày đâu đánh con nhỏ đó luôn đi! -Các em, xuống phòng hiệu trưởng cho tôi!-Thầy giám thịãúât hiện-ôi cứu tin của đời tôi -Ơ.. thầy...thầy ..giám ...thị...-NS1 -Thầy trò gì, xuống phòng hiệu trưởng mau!-thầy quát. Ngay lúc đó Linh chạy tới chỗ tôi -Này!Chi ơi, cậu có sao không? Sao để họ đánh tới mức này vậy? -Không! Tớ không sao.Cậu đừng lo. -Không sao cái gì.Bị đánh đến mức này lại cò bảo không sao à! -Không sao thật mà! -Thôi để tớ dìu cậu xuống phòng y tế. -Ừ.
  2. Linh luôn đứng ra bảo vệ tôi lúc tôi bị bắt nạt-với lí do bố tôi là một con người. Con người tại sao mọi 'người' luôn khinh miệt con người? Chỉ và họ không xinh đẹp, không thông minh như loài vampire chúng ta?Con người cung biết yêu thương biết hi sinh tất cả kể cả tính mạng để cứu lấy những người mà mình yêu thương-như ba tôi .Lẽ ra bây giờ có lẽ chúng tôi đc được sống hạnh phúc bên nhau nếu không tại tôi, tất cả là tại tôi, chỉ vì ông đã cố đẩy tôi tránh xa khỏi chiếc xe đang lao và mình như điên dại và rồi kết quả là ông đã ra đi, ông đã ngã xuống. cho dù xe cứu thương đã tới ngay sau đó nhưng ông đã không qua khỏi.Ông đã chết mà nguyên nhân lại là tôi.Và ông có biết được từ ngày hôm đó-cái ngày mà ông ***** con tôi, tôi đã sống dằn vặt đến mức nào.Cuộc sống của tôi như địa ngục à không còn hơn cả địa ngục vì tôi biết rằng do tôi lên ông mới chết, vì tôi mà mẹ mới sống trong đau khổ.Từ khi ông mất. những trận đánh như thế này thường xuyên xảy ra vì mọi 'ngươi' luôn khinh miệt tôi vì tôi là con lai.Tôi hận ông nhưng tôi còn yêu ông nhiều hơn.Và người duy nhất đứng ra giúp đỡ tôi là Linh. Nhưng mọi chuyện chỉ thực sự xảy ra khi tôi học lớp 9, lúc bị đánh tôi không còn nằm im để người ta đánh đạp nữa thay vào đó tôi chống trả lại.Tuy tôi vẫn còn là một vampire non nhưng tôi thực sự phục mình vì sức mạnh đáng nể mà tôi có. Tôi bắt đầu chống trả, uy hiếp bọn đánh tôi và tất nhiên bọn chúng sợ tôi. Tôi không muốn Linh cứ mãi phải đứng ra bảo vệ vì tôi cũng có lòng tự trọng. Từ đó tôi không còn là con bé hay bị bắt nạt nữa mà trở thành 1 con bé mạnh mẽ.Tôi đã từngtin vào phép màu nhưng h thì tôi biết phép màu sẽ không xảy ra.Cứ mãi tin vào phép màu như 1 con ngốc thì chỉ mình thiệt thòi có khi còn liên lụy đến cả những ' người' mà tôi quí mến.Cha đã nói phép màu sẽ xảy ra nhưng vs tôi sự thật quá phũ phàng...Từ đó con bé Linh Chi yếu đuối ngày nào bây giờ không còn ...không còn nữa....và h tôi sẽ bảo vệ những người mà tôi yêu thương,tôi sẽ không để ai phải hi sinh vì mình một lần nào nữa.... chap2:Mọi chuyện mới chỉ bắt đầu: Đang yên giấc trên chiếc giường thân yêu thì chuông điện thoại reo làm tôi tỉnh giấc. Nhìn đồng hồ ,h mới có 7h tôi thôi mà(chúng tôi hoạt động chủ yếu vào ban đêm mà) -Alo...-tôi nói uể oải vì còn ngái ngủ. -Dậy đi! 10' nữa tớđến đón đấy!-Linh nhẹ nhàng mà tôi cảm thấy lanh sống lưng, tôi thấy điều chẳng lành-đến lúc đómà chưa dậy thì C-ậ-u c-h-ế-t c-h-ắ-c.-ôi thay đổi nhanh như chớp, mình đoán quả không sai. -Tớ dậy rồi.đang ăn sáng nè! -nói xong cúp máy cái rụp, tôi chạy như bay vào phòng tắm làm VSCN. 10'sau: Píp..Píp...Linh nhấn còi gọi -Tớ ra liền!-tôi cố nói trong khi đang chiến đấu với đống đồ ăn mẹ làmvì tôi không muốn bà buồn.Ăn xong tôi cáp tốc chạy ra cổng nhưng không quên chào mẹ: Con
  3. đi nghe mẹ. -Đợi tớ lâu không?-tôi vờ ngây thơ hỏi. -Thôi bỏ cái nét mặt đó đi.Lớp 11 rồi chứ có phải trẻ con lên ba đâu.Lên xe nhanh đi không muộn học rồi!-Linh nhắc nhở -0 -Yes sir-tôi giơ tay kiểu quân ngũ . Trên đường đi chúng tôi buôn đủ thứ trên trời dưới đấtvà đến đoạn cua thì...KKKeet...xe của bọn tui đụng phải 1 chiếc xe đi ngược chiều vậy là cảngười và xe hôn đất. Tôi thì không sao nhưng linh thì bị trầy một mảng khônh nhỏ ở chân. 'Giám làm Linh của ta bị thương à, ngươi chết chắc rùi'tôi thầm nghĩ và' hùng dũng' bước tới kẻ đó và hắn cũng chẳng khác bọn tôi là mấy-cũng hôn đất.Nhìn thì mủi lòng thật nhưng tại hắn mà Linh bị thương nên không thể tha thứ được.Tôi **** hắn: -Này mắt múi để đâu mà đụng phải người ta thế hả? -Con nhỏ này đâm vào người ta mà lại còn la làng.-hắn cũng chẳng vừa. -Tất cả là tại anh. -Tại cô. ... Đốp chát được một lúc thì con gái từ đâu kéo tới đông như trẩy hội. Nào là:Oa! Đẹp trai quá! nào là: Là con nhà ai mà đệp dữ vậy...đúng là một lũ hám trai.Nhưng mà công nhận hắn đẹp trai thật: body khỏi chê,hắn sởhứu 1 làn da trắng không tì vết, mái tóc màu hạt dẻ,đôi mắt màu bạc ánh lên tia nhìn sắc lạnh,tôi gần như bị thu hút bởo ánh mắt đó.Nhưng mặc kệ đẹp thì đẹp nhưng đắc tội vs ta thì đẹp cũng vô dụng.Trong khi đó Linh bước tới: -Thôi bỏ qua đi! -Không được. Dù gì hắn cũng làm cậu bị thương mà.-tôi không phục -Tớ bảo thôi cơ mà. -Nhưng.. -Không nhưng nhị gì hết.Lên xe đi không muộn học bây giờ. -Thôi thì thôi làm gì mà.. -Nhanh lên!-Linh gắtnhẹ -Vầng.-Nhưng đấy chưa phải là hết, bỏ qua như vậy thì tôi đâu còn là Hàn Linh Chi.Trong lúcchờ Linh lắy xe tôi vẫn'đốp' được một câu vs hắn: -Tên kia. May cho ngươi lần này. Lần sau ta mà gặp ngươi thì ngươi chết chắc.-tôi nhìn hắn thách thức rồi bỏ đi. Trong lúc tôi và Linh đang yên vị trên xe thì hắn phải 'đấu tranh' vs 1 đám nữ sinh vây quanh. Đáng đời! 'Nếu chúng ta gặp nhau nữa thì sao. Tôi mong ngày đó đến đấy cô bé ạ'-hắn nghĩ thầm kèm theo là nụ cười đểu cáng nhưng có tính sát thương cực cao vs đám con gái ở đó:
  4. -Oa! Nụ cười mới say đắm lòng người làm sao-G1 -Anh ấy sẽ là bạn trai tao-G2 -ko anh ấy là của tao-G3 -Là của tao-G4 -Của tao -Của tao.. VÀ một cuộc chiến xảy ra mà họ ko bít nhân vật chính đã đi từ lúc nào... Ở lán xe của trường -Đúng là bực mình mà...Sao lại có loại 'người' như thế chứ?-tôi cằn nhằn -Cho tôi xin đi pà. Đây là câu thứ bao nhiêu rồi ?-Linh nói -Nhưng tôi ko phục.Sao lúc đó pà lại kéo tôi đi cứ để tôi cho tên đố một trặn xem nào.-tôi ko phục -Pà cho hắn một trận hay là pà một trận? Nhìn tướg hắn to con vậy pà có dám cho hắn một trận ?-Linh nửa đùa nửa giễu tôi -Ừ ...thì..tôi...-lắp bắp ko nói lên lời(trúng tim đen rồi kìa) -Thôi đi nhanh lên sắp vào học rồi. ... Vừa vào đến lớp tôi đã thấy dân tình bàn tán rôn rả.(mấy bà này có bao h vậy đâu?) Chuyện gì vậy nhỉ? (đúng là dân bà tám) - Mày thấy anh ấy chưa?Cái anh mới chuyển về lớp mình ấy-NS1(ai zậy nhỉ?) -Tất nhiên. Anh ấy đẹp trai thật đấy !Tao thích cái tính lạnh lùng của anh ấy quá - NS2. -Thôi đi bà.Ai mà bà chả thích.-NS3 -Ý bà là sao?-Ns2 -Bà tự hiểu đi-Ns3 nhún vai. -Kệ nó đi.Mà bà có biết gì về anh ấy ko-Ns1 quay sang NS2. -Theo như được biết thì anh ấy là con độc nhất của giámđốc tập đoàn JK, là vam thuần cấp độ bạch kim có sức mạnh điều khiển lửa , ở trường cũ là tay sát gái đỉnh đấy phải cẩn thận-NS3 tỏ vẻ nghiêm trọng. -Ko thể nào đâu . Tao cá vs mày đố chỉ là tin đồn_NS1,2 khẳng định. -Tao cũng vậy.-NS3 tiếp lời. Mấy pà nói về ai vật nhỉ? Nghe từ nãy tới h mà chẳng hiểu gì ? Đang suy nghĩ mông lung tôi thấy nữ sinh của trường hét vang rồi 'cơn bão' nữ sinh 'đổ bộ 'xuống sân trường. Mắy bà tám kia cũng hét lên: -Anh ấy tới rồi đó!(Ai vậy nhỉ hay là cái tên mà họ vừa nhắc tới). Sau đó bọn họ chạy hết tốc lực xuống sân trường.'Hay mình cũng xuống xem thử nhười mà họ nói đến như thế nào nhỉ', 'Ừ xuống xem đi có mất gì đâu', 'Đúng'.Vật là tôi kéo cái Linh xuống.Nó còn ngơ ngác chưa hiểu gì nhưng khi nó nhìn thấy hắn là tôi biết nó bị hắn hớp hồn rồi.Công nhận đẹp trai thật nhưng khoan đã cái dáng này nhìn
  5. quen qu gặp ở đâu rồi thì phải. 1giâ uen, ì ây...2giây...3giây... nh ra rồi là cái tên đá hớ à áng ghét đó sao đi đâu cũng gặp hắn vậy?T u Thôi tốt nh là ko nê ở đây lâu Chồn nh hất ên u. hanh kẻo hắn thấy là toi. Vậy là tô lại kéo c Linh đi nhưng nó có vẻ kom muốn vậy là n ôi cái m y đành tẩu 1 mình nhưng .... u n Rầm...T vấp nga phải cục đá vậy là hôn đất lu nhưng đó ko phả là nghiêm Tôi ay c à uôn ải m trọng nế như tôi ko ngã trư hắn. Đú làoan g ngõ hẹp.(Tg:Tron lúc Chi ếu ước úng gia ng đang ch thì hắn nhìn thấy nó vậy là hắn đuổi th hốn n heo.Ai bảo nó gây th chuốc oá o hù án vs hắn c chứ.Sắp có chuyện hay xem rồi đây.hihi cơ p n m Ui da!Đau quá !Hòn đá chiết tiệt...  ‐Có sao ko cô bé?  ‐Ngã nhhư vậy ko đ đau mới lạạ!‐tôi thật thà.  ‐Vậy à, để tôi đỡ cô lên nhé é!‐nói xongg rồi đưa taay ra đỡ tô ng tốt thôi dù  ôi dậy.Cũn gì cũng chả mất g gì.mà ko biết ai mà tốốt dữ vậy? ??Nhưng chưa kịp vu ui thì... Bịch h!!!  ‐Ôi cô có sao ko?TTôi lỡ tay.  ‐Đỡ ngưười kiểu gì ì vậy??Đauu chết đi đđược!‐tôi ttức tối  ‐Vậy à!‐‐cười đểu.  Mà khoan đã cái g giọng này.. ..Á!Sao lại là hắn ta‐ thảo nào hắn cho mmình ngã đau  như vậy 36 kế chuồn là thượn y. 'Trong 3 ng sách, koo nên chuốốc thù oán chuốc oán n, cứ  coi như ư ko biết hắ ắn !'‐ý tưở ởng quá ha ay, mình ph hục mình q quá .  ‐À!Ko sa ao đâu.Cảm m ơn bạn đã giúp h mình có việc rồi,đi tr rước nhé!‐tôi đưa  khuôn m mặt ngây t thơ(vô số)t ắn.  tội nhìn hắ Nói xon ng tôi chạy nhanh khỏ ỏi chỗ này.Mệt quá!Sao chạy t từ nãy tới h mà chả dịch  chuyển đi tí nào z zậy?Bất chhợt tôi rùng ềm chẳng l g mình‐điề ấy  lành.Quay lại thì thấ hắn đan ng túm lấyy cổ áo tôi.Tức chết mmất!!!Nhịnn ...nhịn nh hục.Vẫn cá ả nai  ái giọng giả tôi nói vvs hắn  ‐Bạn gì ơi!Chúng ta mới gặp p nhau lần n đầu có gì ko phải bạạn cứ nói sao phải ddùng  biện ph háp này!  ‐Lần đầ ầu ư?Cô có ó nhớ lộn kko vậy?‐hắ ắn cười đểểu.  ạn là sao!Tớ ‐Ý ....bạ ớ ko hiểu. ‐giọng nhẹ nhàng th hế thôi nhưưng bên tr rong lửa đã ã  bốc ngù ùn ngụt rồi i.  ‐Vậy à.v vậy mà tớ cứ tưởng cậu là CON NHỎ sáng nay tôn ng vào tớ đđã vậy còn  chạy để ể trốn trán nh trách ngghiệm nữa chứ.Các c cậu thấy CON NHỎ ấ ấy có được c 
  6. ko?‐nói xong hắn cười‐ một nụ cười chết người.Kết quả ai mà chẳng biết :100%  bọn con gái gật đầy lia lịa‐trừ tôi ra.  ‐Chắc bạn nhầm tớ vs ai rùi!cậu bỏ tay ra tớ có chút chuyện rồi!‐nói nhẹ nhàng  như vậy mà hắn ko chụi buông.Rượu mời ko uống muốn uống rượu phạt chưa  gì!Được thôi chị chiều tất.Nhịn nhục thế là quá đủ rồi.  ‐Cậu có buông tay ra ko?‐chốt hạ câu cuối cùng.  ‐Ko buông thì cô làm gì được tôi!  ‐cậu muốn biết sao?Nó như thế này nè...‐nói xong tôi cắn mạnh vào tay hắn thế  là hắn bỏ tay ra.Tận dụng cơ hội tôi chạy nhanh khỏi hắn.Chạy được một đoạn  tối quay lại lè lưỡi trêu hắn cho bõ tức.Để lại hắn vs một đám con gái đứa  thì:Anh có đau ko? đứa thì:Để em băng lại cho anh!...  Tôi chạy lên tầng thượng của trường hóng gió chút rồi xuống lớp học.Nhưng ở  đây có gió hiu hiu, có mây nhè nhẹ...nói chung là một nơi lí tưởng để...ngủ.Tôi  vốn chỉ định đặt lưng một chút thôi ai ngờ ....lúc dậy đã là 7h50'.Trời ơi, muộn  rồi! Hôm nay sao xui dữ vậy trời.Chạy như bay xuống lớp tôi được nghe 'tụng  kinh' miễn phí:  ‐Trò Chi, trò có biết h là mấy h rồi ko?‐cô giáo nhìn tôi đâyg sát khí, phen này trực  tuần 1 tuần là chắc.  ‐Dạ.Xe em bị hỏng nên đi trễ ạ!‐lại giở giọng nai tơ may ra cứu vãn được  nhưng...  ‐Lại lí sự!Tôi phạt em trực lớp một tuần(bít ngay mà)và ra ngoài đứng hết tiết  cho tôi  Đời em vậy là xong.Tất cả cũng chỉ tại cái tên đáng ghét đó nên mình mới ra  nông nỗi này,Trời ơi, người có hiểu cho đữa con bé bỏng của người(tg:lớp 11 rồi  bé cái nỗi gì nữa! Chi:Im mồm ko chết vs ta! Tg: ...chuồn)  Buổi học hôm nay đúng là cơn ác mộng.H lại ở lại trực lớp hazz.Đang tuyệt vộng  thì:  ‐Chi ơi! Để tớ ở lại trực lớp vs cậu nhé!  ‐Ôi!Tớ thề sẽ sống chết vì Linh!‐tôi ôm chầm lấy Linh  ‐Bỏ ra đi ko người ta tưởng cậu điên đấy!  ‐Hihi tại tớ vui quá!  ‐À! Mà Chi này.Sáng nay tớ gọi cho cậu mãi sao ko thấy nhấc máy vậy?  ‐Thế à.Để tớ xem lại máy xem sao. 
  7. 5phút sau:  ‐Ôi điện thoại của tớ đâu rồi!huhu  ‐Cậu thử tìm lại trong cặp xem.  ‐Tớ tìm hết rồi.Chắc là sáng nay tớ quên ko mang đi.  Tít!Tít!...Điện thoại của Linh reo:  ‐Alo!Tôi nghe.  (‐Thưa cô chủ.Ông chủ bị ngất hiện đang được đưa vào bệnh viện.)  ‐Sao?Bệnh viện nào?  (‐dạ! Bệnh viện XX )  ‐Được tôi đến ngay.  cúp máy cái rụp linh quay sang tôi:  ‐Chi ơi! Nhà mình có chút chuyện rồi mình về trước nhé!‐Linh vẻ mặt vô cùng lo  lắng.Tôi đoán nhà Chi đã xảy ra chuyện  ‐Ừ..Ừ. Cậu cứ về trước đi! Tớ trực một chút là xông ấy mà!‐nói vậy mà'lòng  quặn thắt'  ‐Xin lỗi nhé! Đã hứa với cậu rồi mà lại...  ‐Ko sao đâu cậu cứ về trước đi‐an ủi vậy  ‐Ừ! Vậy tớ về trước nhé!Có gì tớ gọi lại sau!  ‐Về cẩn thận đấy!  ‐Ừ!  Hazz. Vậy là chỉ còn ta vs ta.'Thôi! Phấn trấn lên.Trực nhật nào!'‐nói câu tự an ủi,  ai ko biết chắc tưởng mình điên.Mà ko biết nhà Linh có chuyện gì ko nữa?.'Trực  nhanh rồi qua nhà Chi hỏi thăm xem sao'  Đang 'chăm chỉ' quét lớp thì:  ‐Chúng ta quả là có duyên đấy cô bé à!  Cái giọng này....   
nguon tai.lieu . vn