Xem mẫu

  1. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 S 02 - Năm 2009 T p chí Toán H c dành cho H c sinh - Sinh viên Vi t Nam
  2. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 M cl c Câu chuy n Toán h c • Gi thuy t Riemann Phan Thành Nam 03 Bài vi t chuyên đ • V đ p c a phân s Farey Nguy n M nh Dũng 09 • Câu chuy n nh v m t đ nh lý l n Hoàng Qu c Khánh 20 • B t đ ng th c Turkevici và m t s d ng m r ng Võ Qu c Bá C n 39 • Các phương pháp tính tích phân Nguy n Văn Vinh 48 • Lý thuy t các quân xe Nguy n Tu n Minh 58 Cu c thi gi i Toán MathVn • Đ Toán dành cho H c sinh 72 • Đ Toán dành cho Sinh viên 74 • Các v n đ m 74 Olympic H c sinh – Sinh viên • Olympic Sinh viên toàn Belarus 2009 75 • Olympic Sinh viên khoa Toán Đ i h c Sofia 2009 76 • VMO 2009 – Đ thi, l i gi i và bình lu n Tr n Nam Dũng 77 Góc L p trình tính toán • Đ th trong Mathematica 85 Tin t c Toán h c • Tin Th gi i 89 • Tin trong nư c 92
  3. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Câu chuy n Toán h c Gi Thuy t Riemann D a theo J. Brian Conrey, American Institute of Mathematics Phan Thành Nam, Khoa Toán - Đ i h c Copenhagen, Đan M ch L i gi i thi u. Bài vi t này c a J. Brian Conrey, Director of the American Institute of Mathe- matics, đăng trên Notices of the AMS (Match 2003). Bài báo v a đư c nh n gi i thư ng 2008 AMS Levi L. Conant cho các bài vi t hay nh t trên các t Notices of the AMS và Bulletin of the AMS (http://www.ams.org/ams/press/conant-conrey-2008.html). Bài vi t cho m t cái nhìn t ng quan v gi thuy t Riemann, t l ch s bài toán đ n nh ng bư c ti n g n đây. Chúng tôi xin lư c trích n a đ u c a bài báo, và b n đ c quan tâm đư c khuy n khích đ c nguyên b n bài báo này t i đ a ch http://www.ams.org/notices/200303/fea-conrey-web.pdf. Hilbert, t i đ i h i Toán h c Th gi i năm 1990 Paris, đã đưa Gi Thuy t Riemann vào danh sách 23 bài toán dành cho nh ng nhà Toán h c c a th k 20. Bây gi thì nó đang ti p t c thách th c nh ng nhà Toán h c th k 21. Gi thuy t Riemann (RH−Riemann Hypothesis) đã t n t i hơn 140 năm, và hi n t i cũng chưa h n là th i kỳ h p d n nh t trong l ch s bài toán. Tuy nhiên nh ng năm g n đây đã ch ng ki n m t s bùng n trong nghiên c u b t ngu n t s k t h p gi a m t s lĩnh v c trong Toán h c và V t lý. Trong 6 năm qua, Vi n Toán h c M (AIM−American Institute of Mathematics) đã tài tr cho 3 đ án t p trung vào RH. Nơi đ u tiên (RHI) là Seattle vào tháng 8 năm 1996 t i đ i h c Washington (University of Washington). Nơi th hai (RHII) là Vienna vào tháng 10 năm 1998 t i .. .. Vi n Schrodinger (Erwin Schrodinger Institute), và nơi th ba (RHIII) là New York vào tháng 5 năm 2002 t i Vi n Toán Courant (Courant Institute of Mathematical Sciences). M c tiêu c a 3 đ án này là đ khích l nghiên c u và th o lu n v m t trong nh ng thách th c l n nh t c a Toán h c và đ xem xét nh ng hư ng ti p c n khác nhau. Li u chúng ta có ti n g n hơn t i l i gi i cho Gi thuy t Riemann sau các n l c đó? Li u có ph i chúng ta đã h c đư c nhi u đi u v hàm zeta (zeta-function) t các đ án đó? Đi u đó là ch c ch n! M t s thành viên trong các đ án này đang ti p t c c ng tác v i nhau trên trang web (http://www.aimath.org/WWN/rh/), nơi cung c p m t cái nhìn t ng quan cho ch đ này. đây tôi hi v ng phác th o m t s hư ng ti p c n t i RH và k nh ng đi u thú v khi làm vi c trong lĩnh v c này t i th i đi m hi n t i. Tôi b t đ u v i b n thân Gi thuy t Riemann. Năm 1859 .. trong m t báo cáo seminar "Ueber die Anzahl der Primzahlen unter eine gegebener Grosse", G. B. F. Riemann đã ch ra m t s tính ch t gi i tích căn b n c a hàm zeta ∞ 1 1 1 ζ(s) := 1 + + s + ... = . 2s 3 n=1 ns Chu i này h i t n u ph n th c c a s l n hơn 1. Riemann ch ng minh r ng ζ(s) có th m r ng b i s liên t c thành m t hàm gi i tích trên c m t ph ng ph c ngo i tr t i đi m s = 1 (simple pole). Hơn n a ông ch ng minh r ng ζ(s) th a mãn m t phương trình hàm thú v mà d ng đ i x ng c a nó là s s ξ(s) := s(s − 1)π − 2 Γ ζ(s) = ξ(1 − s) 2 trong đó Γ(s) là hàm Gamma (Gamma-function).
  4. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Hình 1: ζ( 1 + it) v i 0 < t < 50 2 Th t ra hàm zeta đã đư c nghiên c u trư c đó b i Euler và m t s ngư i khác, nhưng ch như m t hàm v i bi n s th c. Nói riêng, Euler ch ra r ng 1 1 1 1 1 1 ζ(s) = 1+ + s + s + ... . 1 + s + s + ... . 1 + s + ... 2s 4 8 3 9 5 −1 1 = 1− , p ps trong đó tích vô h n (g i là tích Euler) l y trên t t c các s nguyên t . Tích này h i t khi ph n th c c a s l n hơn 1. Đây là m t phiên b n gi i tích cho đ nh lý cơ b n c a s h c, r ng m i s nguyên có th phân tích m t cách duy nh t thành các th a s nguyên t . Euler đã dùng tích này đ ch ng minh r ng t ng ngh ch đ o c a các s nguyên t là không b ch n. Chính tích Euler đã thu hút s quan tâm c a Riemann t i hàm zeta: khi đó ông đang c g ng ch ng minh m t gi thuy t c a Legendre, và trong m t d ng chính xác hơn phát bi u b i Gauss: x dt π(x) := (s các s nguyên t nh hơn x) ∼ . log(t) 2 Riemann đã t o ra m t bư c ti n l n t i gi thuy t c a Gauss. Ông nh n ra r ng s phân b các s nguyên t ph thu c vào s phân b các không đi m c a hàm zeta. Tích Euler ch ng t không có không đi m nào c a ζ(s) có ph n th c l n hơn 1; và phương trình hàm ch ra không có không đi m nào có ph n th c nh hơn 0 [Ngư i d ch: do s đ i x ng] ngoài các không đi m t m thư ng t i s = −2, −4, −6, ... Do đó m i không đi m ph c ph i n m trong d i 0 ≤ Re(z) ≤ 1. Riemann đưa ra m t công th c tư ng minh cho π(x) ph thu c vào các không đi m ph c ρ = β + iγ c a ζ(s). M t d ng đơn gi n c a công th c nói r ng xρ 1 1 Ψ(x) := Λ(n) = x − − log 2π − log 1 − 2 ρ ρ 2 x n≤x đúng n u x không ph i là lũy th a c a m t s nguyên t , trong đó hàm von Mangoldt Λ(n) = log p n u n = pk v i m t s nguyên k nào đó và Λ(n) = log 0 n u ngư c l i. Chú ý r ng t ng này không h i t tuy t đ i (n u v y thì Λ(n) ph i liên t c theo x nhưng đi u này rõ ràng không đúng). n≤x Do đó ph i có nhi u vô h n các không đi m ρ. đây t ng tính trên ρ v i s b i và đư c hi u là lim . Chú ý r ng |xρ | = |x|β ; do đó c n ch ra β < 1 đ ch ng minh r ng Λ(n) ∼ x, m t T →∞ |ρ|≤T n≤x
  5. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 cách phát bi u khác c a gi thuy t Gauss. Hình 2: Bi u đ vi n Re(ζ(s)), đư ng Re(ζ(s)) = 0 (đ m), Im(ζ(s)) (ch m), bi u đ vi n Im(ζ(s)) Hình 3: Bi u đ 3D c a |Re(ζ(s))|, đư ng Im(ζ(s)) (đư ng ch m) Phương trình hàm ta nói ban đ u ch ra r ng các không đi m ph c ph i đ i x ng v i đư ng th ng Re(s) = 1 . Riemann đã tính m t s không đi m ph c đ u tiên: 2 + i14.134..., 1 + i21.022... 2 1 2 và ch ng t r ng N (T ), s các không đi m v i ph n o n m gi a 0 và T , là T T 7 N (T ) = log + + S(T ) + O(1/T ) 2π 2πe 8 1 trong đó S(T ) = π arg ζ(1/2 + iT ) đư c tính b i bi n phân liên t c b t đ u t arg ζ(2) = 0 d c theo các đư ng th ng t i arg ζ(2 + iT ) = 0 r i arg ζ(1/2 + iT ) = 0. Riemann cũng ch ng minh r ng S(T ) = O(log T ). Chú ý: ta s th y sau này r ng bư c nh y gi a các không đi m là ∼ 2π/ log T . Riemann cũng d đoán r ng s N0 (T ) các không đi m c a ζ(1/2 + it) v i 0 ≤ t ≤ T là kho ng T T log và sau đó nêu ra gi thuy t r ng m i không đi m c a ζ th c s đ u n m trên đư ng 2π 2πe th ng Im(z) = 1/2; đó chính là gi thuy t Riemann.
  6. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Các n l c c a Riemann đã ti n g n đ n vi c ch ng minh gi thuy t c a Gauss. Bư c cu i cùng đư c hoàn t t b i Hadamard và de la Vallée Poussin, hai ngư i đã ch ng minh đ c l p nhau trong năm 1896 r ng ζ(s) khác không khi ph n th c c a s b ng 1, và t đó d n t i k t lu n kh ng đ nh cho gi thuy t c a Gauss, bây gi đư c g i là đ nh lý s nguyên t (Prime Number Theorem). Hình 4: Bi n đ i Fourier c a ph n sai s trong Đ nh lý s nguyên t và − xρ v i |ρ| < 100 Các ý tư ng đ u tiên Không m y khó khăn đ ch ng t RH (Riemann Hypothesis) tương đương v i kh ng đ nh r ng v im iε>0 x dt π(x) = + O(x1/2+ε ). log t 2 Tuy nhiên khó khăn n m ch tìm ra m t cách ti p c n khác v i π(x) và thu các thông tin v các không đi m. M t tương đương d th y khác c a RH là kh ng đ nh M (x) = O(x1/2+ε ) v i m i ε > 0, trong đó M (x) = µ(n) n≤x và µ(n) là hàm Mobius đư c đ nh nghĩa t chu i Dirichlet sinh 1/ζ ∞ 1 µ(n) 1 = = 1− . ζ(s) n=0 ns p ps V y n u p1 , ..., pk là các s nguyên t phân bi t thì µ(p1 ...pk ) = (−1)k ; và µ(n) = 0 n u n chia h t cho p2 v i m t s nguyên t p nào đó. Chu i này h i t tuy t đ i khi Re(s) > 1. N u ư c lư ng M (x) = O(x1/2+ε ) đúng v i m i ε > 0 thì b ng cách l y các t ng riêng phân ta th y chu i h i t v i m i s có ph n th c l n hơn 1/2; nói riêng không có không đi m nào c a ζ(s) n m trên n a m t ph ng m này, b i vì không đi m c a ζ(s) là đi m kỳ d (poles) c a 1/ζ(s) [Ngư i d ch: và do tính đ i x ng nên cũng d n đ n không có không đi m nào n m trên n a m t ph ng m Re(s) < 1/2, và do đó m i không đi m đ u ch n m trên đư ng th ng Re(s) = 1/2]. Ngư c l i, RH suy ra ư c lư ng này cho M (x), đi u này cũng không khó đ ch ng minh. Thay vì phân tích tr c ti p π(s), có v s d dàng hơn khi làm vi c v i M (x) và ch ng minh ư c lư ng trên. Th t ra, Stieltjes đã thông báo r ng ông có m t ch ng minh như v y. Hadamard, trong ch ng minh n i ti ng năm 1896 v Prime Number Theorem, đã d n ra tuyên b c a Stieltjes.
  7. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Hình 5: 1/|ζ(x + iy) v i 0 < x < 1 và 16502.4 < y < 16505 Hadarmard nói r ng đ nh lý c a ông y u hơn nhi u, và ch ch ng minh ζ(s) khác 0 trên đư ng th ng Re(s) = 1, nhưng hi v ng tính đơn gi n c a ch ng minh s có ích. Stieltjes, tuy nhiên, sau đó không bao gi công b ch ng minh c a mình. Mertens d đoán m t gi thuy t m nh hơn r ng √ M (x) ≤ x, Đi u rõ ràng d n đ n RH. Tuy nhiên gi √thuy t c a Mertens đã b ch ng minh là sai b i Odlyzko và te Riele năm 1985. Ư c lư ng M (x) = O( x) th m chí đã dùng RH như m t lá ch n: ông t ng g i bưu thi p t i đ ng nghi p Harald Bohr trư c khi qua English Channel trong m t đêm bão t , tuyên b là ông đã ch ng minh xong RH. Th m chí Hardy là m t ngư i vô th n, ông cũng tin m t cách tương đ i v Chúa, r ng n u Chúa t n t i, cũng ch ng đ thành t u t i trong m t hoàn c nh như v y! Hilbert có v hơi mâu thu n khi nhìn nh n v đ khó c a RH. M t l n ông so sánh ba bài toán √ m : tính siêu vi t c a 2 2 , đ nh lý l n Fermat, và gi thuy t Riemann. Theo quan đi m c a ông, RH có th s đư c gi i trong vài năm, đ nh lý l n Fermat có th đư c gi i khi ông còn s ng, và câu h i v s siêu vi t có th s không bao gi đư c tr l i. Đáng ng c nhiên là câu h i v s siêu vi t đư c gi i trong vài năm sau đó b i Gelfond và Schneider, và, dĩ nhiên, Andrew Wiles g n đây đã ch ng minh đ nh lý l n Fermat [Ngư i d ch: v y n u đ o ngư c d đoán c a Hilbert thì có th RH s không bao gi đư c gi i]. Tuy nhiên trong m t d p khác Hilbert l i nói r ng n u ông ta s ng l i sau m t gi c ng 500 năm thì câu h i đ u tiên s là: RH có đư c gi i hay chưa. Khi g n k t thúc s nghi p, Hans Rademacher, ngư i đư c bi t b i công th c chính xác cho s các cách phân ho ch m t s nguyên, nghĩ r ng ông đã có m t ph n ch ng minh cho RH. Siegel đã ki m tra k t qu này, công vi c d a trên k t lu n r ng m t hàm nh t đ nh s có m t n i r ng gi i tích b i liên t c n u RH đúng. C ng đ ng Toán h c đã c g ng làm cho T p chí Time (Time magazine) quan tâm câu chuy n. Time đã thích thú và đăng m t bài báo sau khi ngư i ta tìm ra l i sai trong ch ng minh c a Rademacher.
  8. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Các ch ng c c a gi thuy t Riemann Hình 6: Công th c chính xác c a Ψ(x) s d ng 100 c p không đi m đ u tiên Sau đây là m t s lý do đ tin vào RH. • Hàng t không đi m không th sai. G n đây, van de Lune đã ch ra 10 t không đi m đ u tiên n m trên đư ng th ng Re(s) = 1/2. Ngoài ra, m t d án v i s chung s c nhi u máy tính t ch c b i Sebastian Wedeniwski, chương trình đã đư c nhi u ngư i hư ng ng, đã kh ng đ nh r ng h đã ki m tra 100 t không đi m đ u tiên n m trên đư ng th ng đó. Andrew Odlyzko đã tính hàng tri u không đi m g n các không đi m th 1020 , 1021 và 1022 (có th xem trên website c a ông). • H u h t t t c các không đi m đ u n m r t g n đư ng th ng Re(s) = 1/2. Th t s ngư i ta đã ch ng minh r ng có hơn 99 ph n trăm các không đi m ρ = β + iγ th a mãn |β − 1/2| ≤ 8/ log(γ). • Ngư i ta đã ch ng minh có r t nhi u không đi m n m trên đư ng th ng Re(s) = 1/2. Selberg đ t đư c m t t l dương, và N. Levinson ch ra ít nh t là 1/3; t l này sau đó đư c c i thi n lên 40 ph n trăm. Ngoài ra RH cũng ng ý r ng m i không đi m c a m i đ o hàm c a ζ(s) n m trên đư ng th ng Re(s) = 1/2. Ngư i ta đã ch ng minh đư c r ng có nhi u hơn 99 ph n trăm các không đi m c a đ o hàm b c ba ζ (s) n m trên đư ng th ng Re(s) = 1/2. Lúc g n cu i đ i Levinson nghĩ r ng ông có m t phương pháp cho phép đ o ngư c đ nh lý Rolle trong trư ng h p này, t c là n u ζ (s) có ít nh t m t t l dương các không đi m n m trên đư ng th ng đó thì đi u này cũng đúng v i ζ(s), và tương t v i ζ (s), ζ (s) ... Tuy nhiên chưa ai có th hi n th c hóa ý tư ng c a ông. • Phương pháp th ng kê. V i ít h u h t các dãy ng u nhiên g m −1 và +1, hàm t ng tương ng c a x b ch n b i x1/2+ε . Dãy Mobius có v khá ng u nhiên. • S đ i x ng c a các s nguyên t . RH nói r ng các s nguyên t phân b theo cách đ p nh t có th . N u RH sai thì s có nh ng đi u b t thư ng trong s phân b các s nguyên t ; không đi m đ u tiên có ph n th c khác 1/2 ch c ch n s là m t h ng s toán h c r t quan tr ng. Tuy nhiên, có v t nhiên không kh c nghi t t i như v y!
  9. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 V đ p c a phân s Farey Nguy n M nh Dũng, H c sinh l p 12A2 Toán, Trư ng ĐHKHTN-ĐHQG Hà N i A-M đ u Trong l ch s c a toán h c, nhi u khi nh ng l i gi i, nh ng đ nh lí m i đư c tìm ra b i nh ng ngư i nghi p dư, nh ng ngư i lĩnh v c khác. Chính đi u này đã góp ph n làm cho các khía c nh c a toán h c đa d ng hơn, thú v hơn. Trong bài vi t này, tôi xin đư c trao đ i v i các b n v phân s Farey, g n li n v i tên tu i c a nhà đ a lí h c John Farey (1766-1826) khi ông công b nh ng tính ch t thú v c a phân s Farey trên m t t p chí Tri t h c dư i d ng ph ng đoán. Đ nh nghĩa. T p h p Fn các phân s Farey b c n, g i là chu i Farey b c n, là t p h p c a các phân s t i gi n thu c kho ng [0, 1] v i m u s không vư t quá n và đư c s p x p theo th t tăng d n. Do đó h thu c Fn n u k 0 ≤ h ≤ k ≤ n, (h, k) = 1 0 1 Các s 0, 1 g i là các ph n t cơ s c a m i t p h p phân s Farey vì vi t đư c dư i d ng 1 và 1 . Ta có th bi u di n phân s Farey như sau: Ho c dư i d ng cây Stern:
  10. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 B - Tính ch t Chúng ta hãy cùng xét các tính ch t thú v c a phân s Farey h h Đ nh lí 1. N u k và k là hai ph n t liên ti p c a Fn thì (k + k ) > n Ch ng minh h+h h h Xét phân s k+k (phân s này đư c g i là trung bình c a và ). Khi đó k k h+h h kh − hk − = >0 k+k k k(k + k ) Và h h+h kh − hk − = >0 k k+k k (k + k ) Do đó h+h h h ∈ , k+k k k h+h h h Nên n u k + k ≤ n thì ∈ Fn . Đi u này là vô lí vì và là hai ph n t liên ti p. Đ nh k+k k k lí đư c ch ng minh. Chúng ta s quay l i tính ch t này ph n sau. Đ nh lí 2. Không có hai ph n t liên ti p nào c a Fn có m u s gi ng nhau. Ch ng minh h h N u k > 1 và , là hai ph n t liên ti p trong Fn , khi đó h + 1 ≤ h < k. M t khác k k h h h+1 h < < ≤ k k−1 k k h h h Do dó là m t ph n t n m gi a 2 ph n t liên ti p , , vô lí. Ta có đi u ph i ch ng k−1 k k minh. h h Đ nh lí 3. N u và là hai ph n t liên ti p c a Fn thì k k hh − kk = 1 Ch ng minh Đ u tiên ta c n ch ng minh m t b đ B đ 1. N u (h, k) là các s nguyên dương nguyên t cùng nhau thì khi đó t n t i các s nguyên dương (x, y) sao cho kx − hy = 1 Ch ng minh. Xét các s nguyên k, 2k, 3k, · · · , (h − 1)k
  11. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 và s dư c a chúng khi chia cho h. Các s dư này đ u khác nhau. Th t v y, n u k1 k = q1 h + r, k2 k = q2 h + r v i k1 , k2 ∈ {1, 2, · · · , (h − 1)} thì (k1 − k2 )k = (q1 − q2 )h ≡ 0 (mod h) Mà k1 , k2 ∈ {1, 2, · · · , (h − 1)} nên k1 − k2 < h. Do đó k1 − k2 = 0. D th y r ng kk ≡ 0 (mod h) v i m i k ∈ {1, 2, · · · , (h − 1)}. Do đó ít nh t m t s trong các s 1.k, 2.k, · · · , (h − 1)k có s dư là 1 khi chia cho h, suy ra t n t i x ∈ {1, 2, · · · , (h − 1)} và y ∈ Z+ . Quay l i đ nh lí c n ch ng minh, n u (x0 , y0 ) là m t nghi m c a phương trình trên, khi đó (x0 + rh, y0 + rh) cũng là m t nghi m v i m i s nguyên r. Chúng ta có th ch n r sao cho n − k < y0 + rk ≤ n Đ t x = x0 + rk, y = y0 + rk, khi đó (x, y) là m t nghi m c a phương trình trên và th a mãn (x, y) = 1, 0 ≤ n − k < y ≤ n x x Do đó t i gi n và y ≤ n nên là m t ph n t c a Fn . Ta cũng có y y x h 1 h = + > y k ky k x h x h x h Suy ra n m sau trong Fn . N u = thì cũng n m sau , khi đó y k y k y k x h k x−hy 1 − = ≥ y k ky ky mà h h kh − hk 1 − = ≥ k k kk kk Vì v y 1 kx − hy x h 1 1 k+y n 1 = = − ≥ + = > ≥ ky ky y k k y kk kk y kk y ky (theo Đ nh lí 1) x h Vô lí, v y = do đó kh − hk = 1. y k h h h Đ nh lí 4. N u , và là ba ph n t liên ti p c a Fn thì k k k h h+h = k k+k Ch ng minh. T Đ nh lí 3 ta thu đư c kh − hk = 1, k h −h k =1 (3.1)
  12. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Gi i h phương trình trên theo n h và k ta có h+h k+k h = , k = kh − hk kh − hk Hay h h+h = k k+k Đây chính là Đ nh lí 4. Nh n xét. Chú ý r ng Đ nh lí 3 và Đ nh lí 4 là tương đương, ta có th suy ra Đ nh lí 3 t Đ nh lí 4 b ng phép quy n p như sau: Gi s r ng Đ nh lí 4 đúng v i m i Fn và Đ nh lí 3 đúng t i Fn−1 , ta s ch ng minh nó cũng đúng v i Fn . Hi n nhiên r ng nó tương đương v i vi c ch ng minh phương trình (3.1) th a mãn khi h thu c Fn nhưng không thu c Fn−1 , do đó k = n. Trong trư ng h p này, theo Đ nh lí 4, k k, k < k và h , h là hai ph n t liên ti p trong Fn−1 . T Đ nh lí 4 và gi thi t h t i gi n, ta đ t k k k h + h = λh , k + k = λk v i λ là m t s nguyên. Do k, k < k , nên λ = 1. Do đó h = h + h , k = k + k kh − hk = kh − hk = 1 Tương t k h −h k =1 Phép ch ng minh này g i ý cho ta m t l i gi i khác cho Đ nh lí 3: Đ nh lí đúng v i n = 1, gi s nó đúng t i Fn−1 ta c n ch ng minh minh nó cũng đúng v i Fn . h h h Gi s k và k là hai ph n t liên ti p trong Fn−1 nhưng b chia ra trong Fn b i k .Đ t kh − hk = r > 0, k h − h k = s > 0 Gi i h phương trình này theo n h , k v i đi u ki n kh − hk = 1 ta thu đư c h = sh + rh , k = sk + rk T đó k t h p v i (h , k ) = 1 nên (r, s) = 1. Xét t p h p S bao g m t t c các phân s có d ng p γh + λh = q γk + λk v i γ, λ là các s nguyên dương có (γ, λ) = 1. Do đó h ∈ S, M i ph n t c a t p h p S đ u n m k gi a h và h do m i ư c chung c a p và q đ u chia h t cho k k k(γh + λh ) − h(γk + λk ) = λ, h (γh + λh ) − k (γk + λk ) = γ Do đó m i ph n t c a S đ u là ph n t c a m t s chu i Farey nào đó, khi đó phân s đ u tiên xu t hi n ph i có q nh nh t. Suy ra γ = λ = 1, V y phân s này ph i là h . Nên k h = h + h ,k = k + k Đ nh lí đư c ch ng minh.
  13. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Hai phép ch ng minh trên cho Đ nh lí 3 không ph i là duy nh t, các b n có th tham kh o cách ch ng minh b ng hình h c khá hay c a G.H.Hardy ho c dùng đ nh lí Pick, chi ti t các b n có th tham kh o [1]. Đ nh lí 5. T ng c a các t s b ng m t n a t ng các m u s trong chu i Farey b c n. Ch ng minh Đ u tiên ta ch ng minh m t b đ . h k−h B đ 2. N u là m t ph n t c a chu i Fn thì cũng là m t ph n t c a chu i. k k Ch ng minh h h Do (h, k) = 1 và 0 ≤ ≤ 1 nên (k − h, k) = 1 và 0 ≤ 1 − ≤ 1. Ta có đpcm. k k Quay l i bài toán, kí hi u là t ng c a t t c các ph n t c a chu i Fn . Áp d ng B đ 2, ta có h= (k − h) nên 2 h= k. Đây là chính là k t qu c a Đ nh lí 5. n Đ nh lí 6. T ng c a các ph n t c a chu i Farey Fn b ng 2 Ch ng minh h h Theo B đ 2, ta có k = 1− k nên h 2 = 1=n k Đây là đi u ph i ch ng minh. 1 Đ nh lí 7. Trong chu i Farey b c n Fn , m u s c a phân s li n trư c và li n sau phân s 2 b ng s nguyên l l n nh t không vư t quá n. Ch ng minh h 1 G i là phân s li n trư c trong Fn , khi đó k − 2h = 1 nên k l . Theo Đ nh lí 3, ta có k 2 k + 2 > n nên k ≥ n − 1, mà k ≤ n nên k là s nguyên l lơn nh t không vư t quá n. C-M r ng Phân s Farey và Phi hàm Euler Trong ph n trư c, ta đã làm quen v i m t s tính ch t cơ b n c a phân s Farey, v n đ đ t ra đây là có bao nhiêu phân s Farey trong m t chu i Farey b c n? Chúng ta xu t phát t m t nh n xét đơn gi n: Do t t c các phân s Farey đ u d ng t i gi n, nên v i m t m u s b cho trư c, s t s nh hơn b và nguyên t cùng nhau v i b là φ(b), g i là Phi-hàm Euler. (Chi ti t v các tính ch t cũng như các phép ch ng minh c a Phi-hàm Euler, các b n có th tham kh o [3].) Ta có th s d ng tính ch t này cho m i nguyên t 2 đ n n. Do đó ta có th tính đư c s phân s có trong 0 1 Fn (k c hai phân s cơ s 1 và 1 ) là N = 2 + φ(2) + φ(3) + · · · + φ(n)
  14. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Ta có th tính đư c φ(n) v i n > 1 qua công th c 1 φ(n) = n 1− p p|n Ví d khi n = 7 ta có N = 2 + φ(2) + φ(3) + · · · + φ(7) = 2 + 1 + 2 + 2 + 4 + 2 + 6 = 19 Đúng v i k t qu trong b ng ph n Đ nh nghĩa. Ví d ta có th tính khi n = 100 thì N = 3045. Do φ(x) luôn là s ch n ngo i tr trư ng h p x = 1, 2 nên ta có N = 2 + φ(2) + φ(3) + · · · + φ(n) 1 luôn là m t s l . Do đó s phân s cách đ u 2 luôn b ng nhau. Đây là m t cách ch ng minh khác cho B đ 2. V i n r t l n thì vi c tính N tr nên khó khăn hơn r t nhi u. Nhưng nh m t tính ch t c a Phi hàm Euler ta có th tính toán d dàng hơn: 3n2 φ(1) + φ(2) + · · · + φ(n) ≈ π2 Do đó 3n2 N ≈1+ π2 Giá tr x p x này s ngày càng chính xác hơn khi giá tr c a n tăng. Ví d v i n = 100, theo 2 công th c trên ta tính đư c N = 1 + 3.100 ≈ 3040, 635... trong khi giá tr chính xác c a N là 3045. π2 Ta có th l p b ng tính như sau: S PH N T C A CHU I FAREY n φ(n) N = 1 + φ(n) 1 + 3n2 /π 2 1 1 2 1,30 2 1 3 2,22 3 2 5 3,74 4 2 7 5,86 5 4 11 8,60 6 2 13 11,94 7 6 19 15,90 8 4 23 20.46 9 6 29 25,62 10 4 33 30,40 15 8 73 69,39 25 20 201 190,98 50 20 775 760,91 100 40 3045 3040,63 200 80 12233 12159,54 300 80 27399 27357,72 400 160 48679 48635,17 500 200 76115 75991,89
  15. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Phân s Farey và đư ng tròn Ford M t trong nh ng m r ng liên quan đ n hình h c c a phân s Farey là đư ng tròn Ford. p Đ nh nghĩa. Xét h tr c t a đ Oxy. V i m i phân s t i gi n q n m trên tr c Ox, ta d ng p 1 các đư ng tròn ti p xúc v i Ox t i đi m đó, tâm có t a d là q , 2q 2 , đư c g i là đư ng tròn Ford, kí hi u C(p, q). M t s hình nh đ p c a đư ng tròn Ford sau khi đư c cách đi u
  16. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Ta có m t r t cơ b n sau c a đư ng tròn Ford: Tính ch t 1. Hai đư ng tròn Ford C(h, k) và C(h , k ) ho c ti p xúc v i nhau, ho c n m ngoài nhau. Đi u ki n đ hai đư ng tròn này ti p xúc là |hk − h k| = 1. Ch ng minh G i D là kho ng cách gi a tâm c a 2 đư ng tròn. r, R tương ng là bán kính c a đư ng tròn C(h, k), C(h , k ). Khi đó ta có 2 1 1 (r + R)2 = + 2k 2 2k 2 Xét hi u s D2 − (r + R)2 : 2 2 2 h h 1 1 1 1 (hk − h k)2 − 1 D2 − (r + R)2 = − + 2 − − + = ≥0 k k 2k 2k 2 2k 2 2k 2 k2 k 2 D u đ ng th c x y ra khi và ch khi |hk − h k| = 1. T tính ch t này ta d dàng th y đư c b t c hai phân s Farey liên ti p nào đư c bi u di n trên h tr c t a đ cũng có hai đư ng tròn Ford ti p xúc v i nhau. Ta có m t ví d minh h a sau v i chu i Farey b c 7. Tính ch t 2. Gi s h < k h k < h k là ba ph n t liên ti p c a Fn . Khi đó C(h, k) và C(h , k ) ti p xúc v i nhau t i đi m h k 1 A1 = − , 2 + k 2 ) k2 + k 2 k k (k
  17. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 và C(h , k ) và C(h , k ) ti p xúc v i nhau t i đi m h k 1 A2 = + , 2 + k 2) k 2 + k 2 k k (k Ch ng minh Kí hi u đ dài các đư ng như trong hình v . Áp d ng đ nh lí Thales ta có 1 a 2k2 b h = 1 1 = 1 1 k −hk 2k 2 − 2k2 2k 2 − 2k2 Do đó k k2−k 2 a= ,b = k (k 2 +k 2) 2k 2 (k 2 + k 2 ) T a đ đi m A1 = (x1 , y1 ), trong đó h h k h 1 1 1 x1 = −a= − 2 + k 2) , y1 = + 2 − 2 −b= 2 2 k k k (k k 2k 2k k +k Tương t ta cũng tính đư c to đ c a A2 . K t thúc bài vi t, tôi xin nêu ra m t s bài t p đ các b n luy n t p thêm. Bài t p 1. Hai phân s a và d đư c g i là đ ng b c n u (c − a)(d − b) ≥ 0. Ch ng minh r ng b c b t kì hai ph n t liên ti p nào c a chu i Farey b c n cũng đ ng b c. a c Bài t p 2. Cho a, b, c, d là các s nguyên dương th a mãn b < d và λ, γ là các s nguyên dương. Ch ng minh r ng λa + γc θ= λb + γd a c n m gi a hai phân s b, d và (c − dθ)(θb − a) = λ . Khi λ = γ, θ chính là trung bình c a γ a c b , d. a Bài t p 3. (Hurwitz) Cho m t s vô t θ, khi đó t n t i vô s phân s h u t b sao cho a 1 θ−
  18. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Tài li u tham kh o [1] G. H. Hardy and E. M. Wright, An Introduction to the Theory of Numbers, Fifth Edition, Oxford Science Publications, 1996. [2] J. H. Conway and R. K. Guy, The Book of Numbers, Springer-Verlag, NY, 1996. [3] David M, Burton, Elementary number theory, 6th Edition, Mc Graw Hill, 2007. [4] A. H. Beiler, Recreations in the Theory of Numbers, Dover, 1966 [5] Apostol, T. M. , Modular Functions and Dirichlet Series in Number Theory, 2nd ed. New York: Springer-Verlag, 1997. [6] Ford, L. R, Fractions, Amer. Math. Monthly 45, 586-601, 1938. [7] Weisstein, Eric W, Ford Circle, From MathWorld–A Wolfram Web Resource. http://mathworld.wolfram.com/FordCircle.html
  19. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 Bài vi t Chuyên đ MathVn Câu chuy n nh v m t đ nh lý l n Hoàng Qu c Khánh - L p 12A10 THPT Chuyên Vĩnh Phúc, T nh Vĩnh Phúc A - Sơ lư c v đ nh lí Pascal và phép ch ng minh M t đ nh lí đư c Descartes kh ng đ nh là bao hàm đư c c b n cu n sách đ u c a Apolonius, t t nhiên là m t đ nh lí l n, đó chính là đ nh lí Pascal. Đ nh lí Pascal ch c không còn quá xa l v i nh ng b n yêu toán và đ c bi t là yêu thích hình h c và bài vi t này ch là m t tìm tòi nh c a tác gi đ c p đ n nh ng ng d ng c a đ nh lí tuy t mĩ y trong toán ph thông. Đ nh lí Pascal t ng quát đư c phát bi u cho các đư ng cônic trong m t ph ng x nh nhưng đây chúng ta s ch đ c p đ n m t trư ng h p đ c bi t c a nó, đó là v i đư ng tròn trong m t ph ng, c th như sau: Đ nh lí. Cho sáu đi m b t kì A, B, C, A , B , C cùng thu c m t đư ng tròn (O). Khi đó giao đi m n u có c a t ng c p đư ng th ng (AB , A B), (BC , B C), (CA , C A) s th ng hàng. Ch ng minh (Jan van Yzeren) Đây là m t đ nh lí đ p và cũng có r t nhi u ch ng minh đ p cho nó (Các b n có th xem thêm [1], [2], [3], [4]) đây tác gi s ch trình bày m t ch ng minh khá thú v và ít quen bi t, ch ng minh này có s d ng m t b đ sau: B đ . Cho hai đư ng tròn phân bi t c t nhau A và B. Hai đi m C, E thu c đư ng tròn th nh t, hai đi m D, F thu c đư ng tròn th hai sao cho C, A, D th ng hàng; E, B, F th ng hàng. Th thì: CE//DF . Ch ng minh b đ Nh n th y: (CE, CA) ≡ (BE, BA) ≡ (BF, BA) ≡ (DF, DA) (modπ) Suy ra CE//DF . Tr l i ch ng minh đ nh lí:
  20. T p chí Toán h c MathVn S 02-2009 G i giao đi m c a t ng c p đư ng th ng (AB , A B), (BC , B C), (CA , C A) l n lư t là M, N, P . G i (O ) là đư ng tròn đi qua C, P, C . B C và BC c t l i (O ) tương ng Q, T . S d ng b đ trên ta có: AB //QP nên M B //QP (1); BB //T Q (2); BA //P T nên BM//P T (3). T (1), (2) và (3) suy ra t n t i m t phép v t bi n tam giác BM B thành tam giác T P Q Do đó: BT, M P, B Q đ ng quy t i tâm v t y. Nói cách khác BC , B C và M P đ ng quy. T đây suy ra đi u c n ch ng minh. B-M ts ng d ng c a đ nh lí Pascal trong hình h c sơ c p I. ng d ng c a đ nh lí Pascal v i sáu đi m phân bi t Chúng ta cùng b t đ u v i m t bài toán khá quen thu c: Bài toán 1. Cho tam giác ABC n i ti p đư ng tròn (O). G i A , B , C l n lư t là các đi m chính gi a c a các cung BC, CA, AB không ch a A, B, C c a (O). Các c nh BC, CA, AB c t các c p đo n th ng C A và A B ; A B và B C ; B C và C A l n lư t các c p đi m M và N ; P và Q; R và S. Ch ng minh r ng M Q, N R, P S đ ng quy. L i gi i
nguon tai.lieu . vn