Xem mẫu

  1. Rùng rợn ma trong kí túc xá Chuyện này là chuyện của mình xảy ra vào năm đầu tiên mình đi học xa nhà. Mình sống trong kí túc xá cùng với 6 người nữa. Đêm hôm đó cũng như mọi đêm khác, mình thức muộn để học bài. Lúc đó đã khuya, khoảng 1h, mọi người trong phòng đã ngủ hết, chỉ còn mỗi mình. Giường ngủ của mình ở ngay cửa ra vào. Cửa không cài, chỉ khép hờ vì lúc đó là trời mùa cũng ko lạnh lắm. Đột nhiên mình nghe tiếng dép chạy lẹt quẹt. Lúc đầu mình không để ý vì nghĩ rằng chắc có ai đó đi WC. Một lúc sau cánh cửa sau lưng mình đột nhiên kêu kẽo kẹt và từ từ mở hé 1 cánh ra mặc dù lúc đó không hề có một chút gió nào. Thực sự mình không hề có một ý nghĩ sợ hãi nào vào lúc đó, vì mình là người rất bạo dạn và chưa bao giờ tin rằng có ma. Rồi đột nhiên mình lai thấy tiếng dép chạy loẹt quẹt và tiếng cười đùa của con gái. Mình đoán chắc là có đám sinh nhật nào đây nên các cô mới về muộn. Nhưng mình bắt đầu ngờ ngợ vì lúc đó trời rất khuya và đây là KTX nam nên chắc chắn con gái sẽ không dám đi vào tầm này. Hơn nữa cổng KTX đóng từ lúc 11h, muốn ra chỉ có trèo tường. Tiếng cười đùa dường như mỗi lúc một gần, nghe rõ ràng và tiếng dép mỗi lúc gần hơn mình, có cảm giác như nó đang tiến sát đến cửa phòng. Mình đứng bật dậy và rón rén thò đầu qua cánh cửa vừa hé nhưng thật kinh hoàng : Cả dãy hành lang trống trơn, không có một bóng người và tiếng cười cũng vụt tắt. Đến lúc này thì thật sự là mình hoảng sợ, tắt vội đèn và lao một phát lên giường, nằm nép vào một goc và không dám thở mạnh. Dường như lại có tiếng cười và càng lúc càng xa dần. Đây là khu KTX nam của trường Trung cấp Điện Sóc Sơn.
  2. Truyện ma ký túc xá 2 Vào khoảng những năm 90, tại ký túc xá nữ cũa một trường đại học nọ từng xảy ra một chuyện như sau… Có một sinh viên tên Nữ không biết vì chuyện gì mà bỗng nhiên nhảy lầu tự tử. Nhưng điều đáng nói là cách tự tử này không giống ai, vì đầu của cô gái này đập xuống đất trước. Từ đó ở hành lang ký túc xá ngay trước phòng cô Nữ người ta thường nghe thấy âm thanh” cốp… cốp…cốp… “giống như tiếng đầu đập xuống đất từ tít đấu kia của hành lang từ từ… từ từ tiến tới, gần dần…gần dần…rồi bỗng dưng… cái âm thanh đó dừng lại, không nhảy nữa mà dừng lại ngay trước căn phòng mà trước đây cô gái ở. Cô gái nói với một giọng lạnh lẽo: “có Nữ đấy không ? “. Các bạn cùng phòng của cô gái biết rõ đó chính là cô gái ấy và cô đã quay lại…Nhưng không ai dám ra mở cửa phòng… Cứ như vậy chuyện này cứ kéo dài suốt nhiều tuần sau đó. Nhưng lâu dần theo thời gian chuyện này ngày càng ít đi… Sau đó không bao lâu, kỳ nghỉ hè đến. Càng gần đến kỳ nghĩ hè sinh viên trong ký túc xá lũ lượt kéo nhau về quê càng nhiều, mà cái chuyện đáng sợ ấy thì không ngừng lại hẳn… Một buổi tối nọ, người quản lý ký túc xá nữ đang làm vệ sinh ký túc xá (Vì mọi người lo hối hả về quê sớm, không ai dọn dẹp, sắp xếp lại ký túc xá cả nên người quản lý tội nghiệp này đành phải dọn từng phòng… từng phòng một). Dọn đến căn phòng có nhiều chuyện đồn thổi đáng sợ này anh ta bỗng cảm thấy nổi da gà.” Nhưng tin đồn thì cũng chỉ là tin đồn thôi, toàn là chuyện không có căn cứ… Ôi dào, đừng có mà nghĩ đến nó nữa” – Người quản lý nghĩ bụng. Thế là anh to gan tiến đến mở cửa phòng, chỉ cảm thấy một bầu không khí âm u, lạnh lẽo…
  3. Anh ta chú ý quan sát khắp phòng, thì ra cửa sổ phía Bắc căn phòng chưa đóng, lúc ấy anh ta mới thấy bình tâm trở lại.Thế là anh ta ra đóng cửa sổ lại. Khi anh ta đóng cái cửa sổ thì thình lình nghe thấy 1 tiếng “Pâng”. Anh ta giật bắn người quay đầu lại nhìn thì cánh cửa phòng đã tự động đóng lại từ bao giờ… Lúc ấy trong lòng anh ta có một cảm giác mơ hồ là muốn bỏ chạy. Trong lúc anh ta đang hoang mang sợ hãi đến tê dại cả người thì cái âm thanh “pâng… pâng…pâng…pâng… “đáng sợ ấy từ phía tít xa đầu hành lang kia cứ từ từ tiến lại, gần dần… gần dần .” Lúc này dù chuyện đó có thật hay không th cũng không còn ý nghĩa gì nữa” – anh ta nghĩ thầm… Anh ta vô cùng hoảng sợ, nhưng bây giờ có thể làm được gì đây ? Chắc chắn là không thể ngồi im chờ chết được rồi, thế là anh ta nghĩ tạm thời trốn ở dưới gầm bàn học của giường số 2, đợi cho cô ta đi qua rồi hãy chui ra, may ra có thể thoát được… Nhưng đúng là trời không chiều lòng người, mười phần chỉ được 8,9 phần. Câu này rõ ràng đang ứng vào tình trạng anh ta bây giờ. Cô gái dừng ngay trước cửa phòng, không nhảy “pâng…pâng…pâng… ” nửa mà từ từ nói với một giọng lạnh lẽo :” Anh… không… cần… phải… trốn… nữa… đâu…Tôi… đã… trông… thấy… anh… rồi… “Người quản lý nghĩ : “Tôi đã trốn dưới gầm bàn rồi, mà cô vẫn chưa có mở cửa, sao có thể trông thấy tôi được chứ ?” Thế là người quản lý đi đến bên cửa phòng, cúi người xuống và áp sát mặt xuống đất, anh ta muốn nhìn con ma nữ ấy. Khi anh ta nhìn ra khe cửa thì thấy đôi mắt máu chảy ròng ròng nhìn anh với ánh mắt ai oán. Và nó nói… Anh trốn cũng chẳng có ích gì đâu…
nguon tai.lieu . vn