Xem mẫu

  1. Những ước mơ tuổi xanh VN Times - Cô bạn thân của tôi bây giờ đã ra nước ngoài sinh sống, vậy mà mỗi lần có dịp nói chuyện với nhau, cô lại nhắc đến ước mơ bé bỏng của tôi ngày nào với một vẻ rất thú vị. Ước mơ năm mới Hồi ấy, tôi có ước mơ chẳng giống ai. Đó là thay vì ước mình có xe máy đời này đời nọ, phóng vi vu ngoài đường cho thiên hạ lác mắt chơi, tôi lại ước mình được
  2. hằng ngày đi làm bởi một… chú ngựa. Tôi nghĩ đơn giản thôi. Trước hết là tôi thích ngựa, loài vật đẹp, duyên dáng, nhanh nhẹn và thủy chung. Sau nữa, ở cơ quan có một bãi cỏ, tháng nào họ cũng phải nhờ người đến cắt cỏ. Nếu tôi đi làm bằng một chú ngựa, mỗi ngày chú ngựa của tôi có thể ăn cỏ thỏa thuê. Tôi thật sự ước mơ như thế, và khi tôi nói điều này, chẳng có ai ủng hộ tôi hết, họ cười và cho rằng tôi nói thế cho vui thôi. Chỉ có cô bạn của tôi là nhìn nhận nghiêm túc. Cô nói đó là một ước mơ hơi ngớ ngẩn, nhưng chân thành và đáng yêu. Vì nhiều lý do, cho đến giờ tôi vẫn không thực hiện được ước mơ ấy. Hơn nữa, chỗ bãi cỏ ở cơ quan ngày trước, bây giờ đã mọc lên một tòa nhà to, chẳng còn đâu cho một ngọn cỏ xanh nhú mầm, chứ đừng nói một bãi cỏ tươi non. Hôm nay, bỗng nhiên ngồi nhớ lại chuyện này, tôi vẫn không cho là mình ấu trĩ. Tôi chỉ tự hỏi, tại sao tôi đã có những ước mơ rất chân thành, mà không chịu cố gắng để ước mơ trở thành hiện thực. Ví như ngày còn nhỏ, tôi và Hùng - một cậu bạn hàng xóm - thường cùng nhau trồng hoa cúc và thược dược ở mảnh đất nhỏ như cái bàn uống nước bên bờ ao. Ước mơ sau này lớn lên, tôi sẽ trồng thật nhiều hoa và có một cánh đồng hoa thật lớn. Nhưng khi tôi lớn lên, mải đuổi theo những ước mơ mới, tôi không còn trồng hoa nữa. Ngày còn nhỏ, tôi vẽ những bức tranh của mình lên bất cứ nơi nào có thể. Ước mơ sau này sẽ trở thành họa sĩ. Nhưng khi lớn lên, tôi không trở thành họa sĩ, cũng không làm gì để trở thành họa sĩ.
  3. Tôi lại nhớ chị hàng xóm của tôi, khi còn là trẻ con, mỗi lần bị mẹ mắng, chị lại bảo tôi: “Chị chỉ mong mau lớn thành người lớn thôi. Lớn thật nhanh. Thật nhanh”. “Sao vậy chị?”. “Vì lớn rồi thì không bị mẹ mắng nữa, thích làm gì được làm cái ấy”. Thế mà khi mười tám tuổi, chị mang về một đống sổ lưu bút để viết cho bạn bè. Tôi được đọc, thấy chị viết cho ai cũng toàn là: “Ước gì trở lại thời thơ dại”. Nhưng viết cho anh Dũng, người yêu chị, chị lại viết: “Ước gì chúng ta mãi mãi mười tám tuổi, để sống bên nhau trẻ mãi không già”. Có những ước mơ không trở thành hiện thực là thế đấy. Rất nhiều khi tôi mơ về thời thơ ấu. Hóa ra, tuổi thơ là mảnh đất tuyệt vời nhất để những ước mơ đẹp nảy lộc đâm chồi. Khi người ta còn nhỏ, người ta có thể thỏa sức ước mơ mà không cần quan tâm ước mơ đó có trở thành hiện thực hay không. Rồi khi đã trở thành người lớn, người ta mới hiểu ra rằng: Không phải ước mơ nào người ta cũng cố gắng để biến nó thành hiện thực.
  4. Đời người ta làm sao đếm được những ước mơ. Có những ước mơ thật cao xa. Có những ước mơ thật giản dị. Có những ước mơ người ta vươn tới, nhưng cũng có những ước mơ chỉ để ước mơ mà thôi. Khi các bạn còn là trẻ con, ước mơ lớn nhất của các bạn là mau chóng trở thành người lớn. Còn khi các bạn đã trở thành người lớn, ước mơ lớn nhất của bạn là trở về thời trẻ con. Tôi nói “ước mơ lớn nhất”, là vì chưa có ai trên đời có thể biến điều đó trở thành hiện thực. Hôm nay, tôi ngồi nhớ lại những chuyện này, ngoài kia một năm mới đang gõ cửa. Có biết bao ước mơ đầu năm được gửi tới thiên đường. Nhưng bạn có biết: Ước mơ thôi chưa đủ. Bạn còn phải học cách để nuôi dưỡng ước mơ nữa. Ngay cả khi những ước mơ của bạn không thành hiện thực, bạn cũng đừng buồn, bởi bạn vẫn còn có thể ước mơ.
nguon tai.lieu . vn