Xem mẫu

  1. Lặng im - Đỗ Thanh Vân Khi chúng ta ngồi sát bên nhau không nói điều gì Có nghĩa là mùa đông đã đến Những con đò muộn chẳng thể về được bến Lời vọng trên sông gửi lại trên sông Những người vợ miên mải đợi chồng Từ đằng sau, đằng sau, đằng sau cơn bão… Tình yêu dại khờ trở thành hư ảo Hình như ai đợi cuối tận con đường Liệu có còn dè sẻn chút yêu thương? Những dòng xe đã đi về cuối trời Chút nắng cuối ngày cũng theo đó mà đi mất Những ngọn nến không cần phải thắp Bây giờ Mắt em đã là ngọn lửa Có thể cháy bừng lên tất cả khát khao Nhưng, khi chúng ta ngồi sát bên nhau không nói điều gì Có nghĩa là Mùa đông đã đến Lặng yên - Lê Hoan Trút gió xuống buổi chiều Cho lặng yên cây lá Trút nắng xuống sông sâu Cho cuồng lên sóng cả Băng qua những góc phố ồn ào Em lặng yên
  2. Thế giới biến đâu mất cả Băng qua những con đường ngang dọc Em lặng yên Những ngã tư không còn ánh đèn xanh đỏ Băng qua đời em Anh là cơn gió Cuốn em đi bằng lốc trút vô tình Em lặng yên.... Xiết chặt trong tay nhau Những run rẩy ban đầu Khi ánh mắt ngời lên hạnh phúc Không phải em ngốc nghếch Khi mềm lòng để gió cuốn đi Trong tim em quá nhiều hy vọng Anh có thấy vậy không anh yêu? Ngày là ngày thật dài Tình là tình khờ dại Anh ra đi Em cũng ra đi Chẳng ai giữ ai lại Chỉ có tình yêu là ... ngơ ngác Không có lối về??? Quay đi cho nước mắt lưng tròng
  3. Nhưng vội ngấm vào trong ... Chất ngất cho tim thành băng giá Em giờ đây vui bao điều lạ Anh giờ đây, biết đã ra sao??? Ngày là ngày thật dài Tình là tình khờ dại Ngày mai là sẽ quên Ta thành hai kẻ lạ ..../ Lịch sự - Phan Huyền Thư Trong quán bia tôi ngồi ăn lạc cúi đầu nghe các bạn đọc thơ đôi khi họ cũng hát lên những bài xuyên tạc và bịa thêm để pha trò (thì tôi cười hoà đồng tán thưởng) Trong hàng phở tôi ngồi góc khuất (vì sợ người đến sau sẽ thiếu chỗ ngồi) ở rạp hát tôi không hút thuốc rạp xem phim tôi tắt máy di động và trong cuộc họp tôi rất ít khi ho khi người ta hôn nhau tôi tảng lờ bị tình phụ tôi rút lui lặng lẽ... (Thì tôi là người lịch sự
  4. Thật mà!) Nhưng thỉnh thoảng đi đôi giày chẳng giống ai tôi mặc áo quần trông thật tức mắt vượt đèn đỏ giữa ngã tư dù chẳng vội khi công an huýt còi ghi giấy phạt tôi ngoan ngoãn nộp tiền và đi chậm Lại lịch sự như mọi khi
nguon tai.lieu . vn