Xem mẫu

  1. Cấu trúc luận văn Các luận văn không nhất thiết phải tuân theo một cấu trúc hay hình thức tổ chức nào thật sự "cứng". Tuy thế, để đảm bảo tính chất toàn vẹn, và chặt chẽ của các lập luận khoa học, cho tới khi kết luận được các vấn đề nghiên cứu, một cấu trúc tốt sẽ hỗ trợ các bạn rất nhiều. Chúng ta đang giới hạn trong phạm vi các luận kinh tế, vật lý hay toán học, chẳng hạn có thể khác đi, nhưng lô-gíc không thay đổi. Các thành phần cơ bản của luận văn nên bao gồm (không nhất thiết theo trình tự này). Dẫn dắt- Front Matters Phần này chứa các phụ kiện của Luận văn, như tóm tắt ngắn gọn, lời cảm ơn, C.V. của người viết,v.v.. 1. Mở đầu- Introduction Thường nói lý do khởi đầu của nghiên cứu. Các nghiên cứu đều có gốc rễ liênquan tới quan sát của người tiến hành nghiên cứu, hoặc băn khoăn, hoặc tò mò. Một dẫn dắt tốt sẽ giúp người đọc, phản biện hiểu rõ xuất xứ vấn đề bạn đang tiến hành, loại bỏ cảm giác bạn làm chỉ để làm. Người bình thường, sẽ không làm một việc chỉ vì mình muốn làm, mà có mục đích rõ ràng. Điều này càng đúng với khoa học, khi mà quá trình nghiên cứu có thể kéo dài nhiều năm. 2. Xác định vấn đề và hướng nghiên cứu- Defining Problem Set and Research Direction Bạn có chút ít ý đồ nghiên cứu, và phải formulate nó ở dạng problem set tương đối thô sơ. Thô sơ vì lý do, ngay vào lúc này, bạn chưa thể nói chính xác đó là vấn đề bạn SẼ nghiên cứu, mà chỉ có thể biết, khoảng mở các vấn đề đó bạn sẽ có thể làm được gì.
  2. Vấn đề chỉ được thu hẹp thật sự, và biến thành TƯ TƯỞNG (khác so với ý đồ ban đầu đó!) sau khi bạn đã xông vào Tổng quan lý thuyết (Literature review), và có quyết định cụ thể. 3. Tổng quan lý thuyết- Literature Review, còn gọi là literature survey hay related theoretical aspects Đây là phần quan trọng, sẽ trình bày chi tiết trong một bài viết riêng. Phần này tổng hợp các kết quả nghiên cứu (lý thuyết và ứng dụng) với đề tài đang theo đuổi. So sánh các công trình để tìm ra hướng đi phù hợp với điều kiện cụ thể của tác giả luận văn. 4. Phương pháp nghiên cứu- Research methodology Phần này mô tả các công cụ nghiên cứu bạn cần đến, và sẽ sử dụng trong quá trình tìm kiếm kết quả. Nó giúp bạn đi đến đích, và giúp người thẩm định biết bạn có biết cách dùng công cụ khoa học không, hoặc có ý thức sử dụng đúng công cụ không. Rõ ràng bạn không thể bay vào vũ trụ, mà chỉ cần đi sắm mỗi một đôi giày được. Nói chung phần này không thấy xuất hiện trong các nghiên cứu kinh tế trong nước ta, do chính các thầy hướng dẫn cũng thiếu. Tuy nhiên, ở nước ngoài thì nó quá quan trọng, và tốn nhiều giấy mực. 5. Tổ chức dữ liệu và tập dữ liệu- Data organization & data set Nếu phải sử dụng dữ liệu thì các vấn đề liên quan đến dữ liệu nằm ở đây. 6. Kết quả nghiên cứu- Research results Các kết quả nghiêncứu nằm ở đấy. Tuỳ vào mức độ phức tạp và chiều sâu của công trình, phần này có thể được tổ chức thành một hay một vài chương (nếu nhiều kết quả, có thể đăng thành các công trình riêng biệt.)
  3. 7. Kết luận- Final/Concluding remarks Tóm lược các kết quả để dễ communicate với người đọc không nhất thiết phải có technical background. Đề xuất hướng nghiên cứu trong tương lai. Mô tả các hạn chế và các sai lầm có thể của chính nghiên cứu của bạn, dựa trên các giả định. 8. Các Phụ lục tính toán, hình vẽ, bảng biểu, các chứng minh định lý, tính chất,bổ đề nếu có. Giải thích các thuật ngữ, v.v.. 9. Tài liệu tham khảo- References hoặc Bibliography Liệt kê các tài liệu chính có dẫn chiếu, sử dụng trong quá trình viết, nghiên cứu. Nói qua mấy chữ về tính "cân đối" Thông thường, học sinh, sinh viên thường bị đỏi hỏi phải đảm bảo tính cân đối. Một trong những xuất phát điểm của loại đòi hỏi này là do trong quá trình ngồi hội đồng, bàn thảo, tranh luận, góp ý kiến, các vị giáo sư nhà ta tiếng là "học thuật", quay ra vặc nhau về câu chữ, và làm phát sinh vấn đề cân đối: "phần này phải dài hơn, phần kia phải ngắn đi!" Nhiều đòi hỏi như thế là thậm vô lý, vì dài ngắn chẳng phát biểu nên định luật gì cả, mà cái hồn, mức chặt chẽ, và sự uyên bác, kết quả khả quan mới là quyết định.
  4. Tôi mạo muộn đưa ra nguyên tắc về tính cân đối, hay nói chính xác hơn là tính "đẹp" của kết quả nghiên cứu. Nó chẳng phải bảo bối, nhưng chí ít thì cũng có thể định hướng phần nào. Nguyên tắc: "Độ dài của các phần của luận văn là do 2 yếu tố quyết định: (i) Tầm quan trọng của vấn đề đang xét; và (ii) Số lượng kết quả không tầm thường thu được trong quá trình nghiên cứu." Như vậy, khái niệm cân đối của luận văn không phải là khúc đầu dài bằng khúc giữa dài bằng khúc đuôi. Tức là không phải phụ nữ đẹp là vòng 1, vòng 2, vòng 3 đều bằng nhau. Kỹ thuật viết cho hay, và cách viết thế nào là dài, thế nào là ngắn thì được đúc kết bởi câu nói nổi tiếng của Kennedy như sau: "Độ dài của văn viết giống như váy của phụ nữ vậy. Đủ dài để che. Nhưng đủ ngắn để thú vị." Hiện nay, cách phổ biến của cái loại luận văn KT dởm trong nước là phải thật nhiều kết luận; thật nhiều kiến nghị; kiến nghị chuyện càng to càng tốt; kiến nghị thay đổi cả ngành, cả cấu trúc lãnh đạo, cả luật pháp cũng tốt... Tóm lại, kiến nghị là đưa ra các đề xuất KHÔNG TƯỞNG! Để biết cái quan niệm này sai lầm đến thế nào thì ta so sánh một chút với cách mà các nhà nghiên cứu xuất sắc của thế giới, ở những nền học thuật đi trước chúng ta hàng thế kỷ vẫn hay làm (cái gì họ hay ho hơn thì ta phải học thôi): 1. Phần kiến nghị cực ngắn, thậm chí có bài không có kết luận luôn. 2. Chỉ kiến nghị những cái bé, li ti như vi trùng, chuyện một kết quả quan trọng, lớn lao được ứng dụng ra sao là việc khác, nhiều người làm. Xem phim "A beautiful mind" có đoạn John Nash được thuyết phục tới nhận GT Nobel, người
  5. đại diện quỹ Nobel có nói ứng dụng cân bằng Nash trong thương mại quốc tế, đàm phán kinh tế, v.v.. ông Nash nghe cứ như vịt nghe sấm vậy, vì ông ta đâu định sinh ra cái định lý đó cho vấn đề đó! 3. Chỉ đặt ra các vấn đề trong feasible settings, tức là cái gì khả thi, môi trường cho phép thì kiến nghị, chớ có lộng ngôn, đại ngôn, ngoạ ngôn, mà chỉ làm cho những người thực sự uyên bác họ cười cho. Một quá trình viết một luận văn, dù là bậc tiến sĩ chăng nữa thì đã là mấy nả so với một sự nghiệp nghiên cứu. Nói chung hãy căn cứ vào mức tin tưởng của chính các bạn về độ quan trọng của kết quả thu được để đặt ra các tiêu chí về cấu trúc, độ dài, v.v... Thỉnh thoảng nếu quên mất, chót ba hoa, thì các bạn nhớ giúp tôi rằng công trình đề xuất phương án đầu tư mean-variance của Harry Markowitz, một công trình tầm cỡ khai sinh ngành tài chính-đầu tư, làm bùng nổ hàng trăm ngàn quỹ đầu tư, hưu trí, ... các loại với số vốn hàng trăm ngàn tỷ đô-la trên thế giới, một công trình giải quyết bài toán đầu tư của loài người hàng ngàn năm lịch sử băn khoăn chỉ có vẻn vẹn 11 trang mà thôi. Nếu tôi nhớ không nhầm thì bài báo lừng danh, sau này đoạt giải thưởng Nobel đó thậm chí còn thấy phần kết luận hết sức lờ mờ, mà còn chẳng kiến nghị cái gì cụ thể cả. Nhìn chung, thì luận văn kinh tế thường thì ở bậc ĐH khoảng 3-4 chương, Master's 4-5 chương, Doctorate 4-7 chương. Chương kết luận thường là tương đối ngắn. Phần Bibliography thường là khá dài. Nếu bạn có khả năng nữa thì tạo Index tra cứu từ cho cuốn sách bằng LaTeX, cái này tuyệt vời đó! Ai đọc cũng phải yêu.
nguon tai.lieu . vn