Xem mẫu
- Chương 12: Thảo luận về thuật toán
Ví dụ tái cấu hình và thuật toán trình bày ở trên chủ yếu tập
trung vào tìm kiếm một đường đi ngắn nhất khi tầng trên MPLS
không thể định tuyến một LSP mới thông qua mô hình đường đi
ngắn nhất hiện có.
Thực tế, tái cấu hình có thể theo một xu hướng khác nghĩa là
nối hai đường đi ngắn nhất. Giả sử một LSP đa đường chỉ là LSP
sử dụng các đường đi ngắn nhất đó. Các đường đi ngắn nhất đó có
khả năng tái cấu hình lại bằng cách loại bỏ các node trung gian
bằng cách móc nối các đường đi ngắn nhất đó lại.
Việc quyết định xem có móc nối hai đường đi ngắn nhất tại
node tiếp xúc hay không là một quyết định cục bộ dễ dàng tại node
đó. Đối với một node tiếp xúc, nếu tất cả các LSP trong đường đi
ngắn nhất đến L_in tiếp tục trên cùng đường đi ngắn nhất ra L_out
và tất cả các LSP trong L_out là mở rộng của các LSP đến từ L_in,
nghĩa là không có LSP nào bị loại bỏ khỏi L_in và/hoặc bổ sung
vào L_out tại node đó, thì cặp đường đi ngắn nhất L_in và L_out
này có thể móc nối với nhau.
Trong thực tế, có thể có nhiều trường hợp khác có thể kết hợp
trong việc xem xét liệu có nên móc nối hai đường đi ngắn nhất như
vậy hay không. Ví dụ như, quá trình bổ sung/loại bỏ của LSP trong
các đường đi ngắn nhất đó trong quá khứ gần, cấp tải của các
đường đi ngắn nhất đó…
- Tái cấu hình theo kiểu nào cũng đòi hỏi điều khiển dịch
chuyển nhất định sao cho các dịch vụ được hỗ trợ bởi các LSP
quan tâm vẫn được đảm bảo trong quá trình tái cấu hình. Phần
dưới đây sẽ xem xét dịch chuyển tái cấu hình.
3.2.6 Dịch chuyển tái cấu hình đường đi ngắn nhất.
Trong mạng IP/WDM có khả năng tái cấu hình, dịch chuyển
tái cấu hình chính là dịch chuyển mô hình IP từ một mô hình ảo cũ
sang mô hình ảo mới.
Như đã được đề cập trong thuật toán cho thiết lập mô hình ảo,
giả thiết là thuật toán thiết lập mô hình bắt đầu từ một mạng ‘tối’
và kết quả là một mô hình đường đi ngắn nhất tối ưu hoặc gần tối
ưu.
Ngược lại, trong mạng WDM chuyển mạch gói, dịch chuyển
tái cấu hình qua tâm tới cấu hình/tái cấu hình đường đi ngắn nhất
riêng lẻ.
Mục đích của điều khiển dịch chuyển trong dịch chuyển tái
cấu hình là giảm thiểu các ảnh hưởng của tái cấu hình lên các ứng
dụng. Tuy nhiên với sự xuất hiện của MPLS, điều khiển dịch
chuyển đạt được tương đối dễ dàng.
- Chuyển mạch A Chuyển mạch B Chuyển mạch C
Các LSP
Sợi quang Sợi quang
Nhãn đầu vào Nhãn đầu ra
Trước khi tái cấu hình Cam 1 Cam 1
Cam 2 Cam 2
. .
. .
Chuyển mạch A Chuyển mạch B Chuyển mạch C
Đường đi ngắn nhất
Sợi quang Sợi quang
Nhãn đầu vào Nhãn đầu ra Nhãn đầu vào Nhãn đầu ra
Cam a Cam 1 Cam 1 Cam x
Sau khi tái cấu hình Cam b Cam 2 Cam 2 Cam y
. . . .
. . . .
Hình 3.5 Sửa LSP sau khi xảy ra sự cố trên đường đi ngắn nhất
Trong trường hợp tạo ra một đường đi ngắn nhất, có thể không
có hoặc có một hay nhiều hơn LSP được thiết lập cho mỗi đường
đi ngắn nhất. Giả thiết tất cả các LSP được thiết lập nằm trên các
đường hiện tại nghĩa là không cần phải tái định tuyến để tìm ra
đường tốt hơn. Khi đó vần đề dịch chuyển sẽ trở thành làm cách
nào thiết lập các thực thể phù hợp trong việc chuyển tiếp bảng
nhãn tại điểm gián đoạn. Giả thiết đường màu cam giữa node A và
node C là bị gián đoạn tại node B (xem hình 3.5). Đường đi ngắn
nhất này hiện đang mang hai LSP. Trước khi phá vỡ đường đi ngắn
nhất, hai LSP này coi node A và node C là các node liền kề mặc dù
- nó đi qua node B. Các bảng nhãn chuyển tiếp tại node A và node C
đã được thiết lập tương ứng như vậy. Để các LSP này làm việc
bình thường sau khi đường đi ngắn nhất bị cắt đứt, node B phải
thiết lập các thực thể phù hợp trong bảng nhãn chuyển tiếp của
chính nó. Nếu ý nghĩa nhãn là cục bộ cho mỗi cổng đường đi ngắn
nhất, một phương pháp hiệu quả để lựa chọn các nhãn cho các LSP
này tại node B là tái sử dụng cùng các nhãn như đã được gán bởi
node A. Khi làm được như vậy, node C sẽ không cần thực hiện các
thay đổi cho bảng nhãn của nó khi tái cấu hình được thực hiện.
Khi móc nối hai đường đi ngắn nhất tại một node, hoạt động
căn bản là cho phép node dòng biết việc ánh xạ nhãn LSP đó tại
node tiếp xúc. Hình 3.5 có thể được dùng như một kiểu đặt trước.
Giả thiết rằng, ban đầu, một đường đi ngắn nhất màu cam tồn tại từ
node A tới node B, và một đường đi ngắn nhất khác từ node B tới
node C. Chúng là hai đường đi ngắn nhất riêng rẽ nhưng ngẫu
nhiên lại cùng màu. Chúng là hai LSP chuyển tiếp đi vào từ đường
đi ngắn nhất màu cam AB và tiếp tục trên đường đi ngắn nhất màu
cam BC. Bây giờ node B quyết định móc nối hai đường đi ngắn
nhất này lại với nhau. Khi các đường đi ngắn nhất này được móc
nối mà không có sự trợ giúp của dịch chuyển cấu hình, node C sẽ
không hiểu các nhãn mà các gói tin đến từ đường đi ngắn nhất màu
cam từ node A đang mang. Điều này là bởi vì ý nghĩa của nhãn chỉ
là một sự đồng thuận tại thời điểm thiết lập LSP giữa hai node liền
kề. Do đó, node B phải cho node C biết ánh xạ của nó từ một nhãn
của node A tới nhãn của nó cho các LSP như vậy. Trong ví dụ
này, hai đường đi ngắn nhất trên móc nối ngẫu nhiên có cùng màu.
Nhưng điều này là không nhất thiết khi lập kế hoạch để móc nối
- hai đường đi ngắn nhất miễn là node đó có khả năng chuyển đổi
bước sóng hoàn toàn.
nguon tai.lieu . vn