Xem mẫu
- Học trực tuyến tiếp tay cho viết luận
thuê?
Ngày nay, sinh viên có thể thuê các công ty trực tuyến làm giúp tất cả
bài tập của họ, từ bài luận tới các kỳ thi cuối kỳ. Tình trạng này liệu có
liên quan đến vấn đề đạo đức hay thậm chí là pháp lý?
Một đồng nghiệp kể cho tôi câu chuyên như sau. Một sinh viên năm cuối
gần đây đã gửi cho cô một bài luận thực sự xuất sắc. Về hình thức, nó được
trình bày rất đẹp, vượt xa so với một sinh viên năm cuối bình thường. Về nội
dung, nó đạt mức độ tuyệt vời trong việc phân tích văn bản và đưa ra nhiều
hiểu biết sắc bén. Rõ ràng bài luận này thừa đạt điểm A. Chỉ duy nhất có
một vấn đề: Rõ ràng là bài luận này vượt xa về chất lượng so với những bài
luận khác mà sinh viên này đã nộp trong những học kỳ trước.
Người chấm đã nghi ngờ có uẩn khúc gì đó ở đây. Cô đã sử dụng một số
chương trình phát hiện đạo văn để xác định xem liệu có phải sinh viên này
đã cắt dán văn bản từ một nguồn khác hay không, tuy nhiên các công cụ tìm
kiếm đều không tìm được gì. Vì thế, cô quyết định nói chuyện trực tiếp với
sinh viên. Cô hỏi thẳng: “Em viết bài luận này hay nhờ người khác giúp?”
Sinh viên này ngay lập tức thú nhận. Cậu ta đã mua bài luận từ một dịch vụ
viết luận thuê trực tuyến.
Người giáo viên tin rằng hành vi này phản ánh sự vi phạm nghiệm trọng về
đạo đức học thuật. Cậu sinh viên đã nộp một bài luận được người khác viết
hộ. Giáo viên đã nghiêm khắc phê bình và cho cậu một điểm F.
- Thế nhưng, nguồn gốc của vấn đề này không ở một trường hợp cá biệt như
thế này. Viết luận trở thành một ngành công nghiệp đang nổi với tiền đề là
sự phô trương mang tính hệ thống trong những mục tiêu cơ bản nhất của
giáo dục đại học. Thực tế, việc những dịch vụ như thế này tồn tại phản ánh
một sự hiểu nhầm sâu sắc và phổ biến về lý do tại sao các trường đại học,
cao đẳng yêu cầu sinh viên viết luận ngay từ đầu.
Những dịch vụ này có tên là WriteMyEssay.com, College-paper.org, và
Essayontime.com. Bestessays.com khẳng định rằng “70% sinh viên sử dụng
dịch vụ viết luận thuê ít nhất một lần”. Trang này còn tự hào nói rằng tất cả
những người viết luận của họ đều có bằng Thạc sĩ và Tiến sĩ. Một số trang
web còn cung cấp giấy tờ chứng minh sự hài lòng của khách hàng. Một sinh
viên mừng rỡ khi được nhận điểm B+ cho bài luận lịch sử mà cậu đã nộp ở
một trường danh tiếng thuộc khối Ivy. Một sinh viên khác thì lấy làm ngạc
nhiên về tiêu chuẩn học thuật và sự cống hiến của những người viết luận.
Một khách hàng khác thì cam kết: “Tôi sẽ sử dụng lại dịch vụ viết luận này”.
Những lời khẳng định đặt ra một vài câu hỏi.
Đầu tiên là việc sử dụng những dịch vụ này có phải là một hình thức đạo văn
hay không? Không hoàn toàn đúng, bởi vì đạo văn là ăn cắp sản phẩm của
người khác và coi nó là của riêng mình. Trong trường hợp này, giả sử các
dịch vụ viết luận thuê thực sự cung cấp những bài luận mới hoàn toàn, thì
tác phẩm của một ai đó đang bị đánh cắp mà không được sự đồng ý. Nó
đang được mua bán. Tuy nhiên, tác phẩm này lại đang được sử dụng mà
không được giao quyền và các sinh viên đang khẳng định công sức của mình
cho cái mà họ chưa bao giờ làm. Tóm lại, sinh viên đang gian lận.
- Hầu hết các dịch vụ viết luận thuê đều không có hoặc rất ít cam kết giúp
khách hàng hiểu chủ đề bài luận hoặc rèn luyện các kĩ năng tư duy và viết.
Họ không yêu cầu sinh viên ghi lại những ý sơ lược hay gửi dàn ý để họ
chỉnh sửa và phê bình. Thậm chí, họ cũng không khuyến khích sinh viên đặt
câu hỏi về chủ đề của bài luận. Thay vào đó, họ làm giúp sinh viên tất cả
mọi việc và chỉ yêu cầu 3 thứ: chủ đề, hạn cuối và thanh toán.
Câu hỏi thứ hai được đặt ra là làm thế nào để những bài luận này không bị
người hướng dẫn phát hiện ra? Nếu như hầu hết các trường đều biết sinh
viên của họ đang sử dụng dịch vụ viết luận thì họ phải đưa ra những biện
pháp kỷ luật. Nhưng việc sử dụng những dịch vụ này có thể rất khó bị phát
hiện, trừ khi người hướng dẫn cố gắng so sánh nội dung và chất lượng mỗi
bài luận với những bài viết khác mà sinh viên đã nộp trước đó. Nhưng điều
gì sẽ xảy ra nếu tất cả bài luận của học kỳ đều được thuê viết?
Còn một câu hỏi đầy trăn trở khác về những người viết luận thuê. Tại sao
những người đã có bằng Thạc sĩ, Tiến sĩ vẫn thực hiện những hành vi thiếu
minh bạch như vậy? Có lẽ câu trả lời là nhiều học giả thấy bản thân đang đi
vào ngõ cụt, những vị trí giảng dạy bán thời gian của họ mang lại thu nhập
quá ít ỏi, họ không thể nuôi sống bản thân và viết luận thuê trở thành một vụ
làm ăn béo bở. Với những sinh viên có thể chờ đợi lên tới 5 ngày, họ sẽ mất
khoảng 20USD/ trang, nhưng với những người cần ngay trong vòng 16 giờ,
mức giá cao gấp 4 lần – 80 USD/ trang. Dịch vụ này cung cấp một nguồn
tham khảo trong một trang, nhưng nếu sinh viên yêu cầu trích dẫn nhiều hơn
thì họ phải trả thêm 1USD/ nguồn trích dẫn. Một số học giả khó khăn có thể
sẽ coi viết luận thuê là một hình thức trả thù hệ thống giáo dục đã khiến họ
- phải gánh một khoản nợ khổng lồ và mang lại rất ít triển vọng cho sự nghiệp
học thuật của họ.
Một câu hỏi sâu xa hơn là: Tại sao những sinh viên sử dụng dịch vụ viết
luận thuê lại không tự mình làm? Một số bài luận chỉ mất rất ít thời gian.
Trong khi chi phí cho việc học đại học đang ngày càng leo thang thì ngày
càng nhiều sinh viên đang cố gắng duy trì những công việc bán thời gian và
toàn thời gian. Một số đang phải cân bằng giữa việc học, hôn nhân, gia đình
và những trách nhiệm khác. Các dịch vụ viết thuê cam kết với sinh viên rằng
họ đang học thứ mà họ cần biết và đơn thuần chỉ là “thiếu thời gian viết nó
ra giấy”.
Nhưng phức tạp hơn khi một số sinh viên có thể đặt câu hỏi về giá trị của
những bài luận viết tay. Họ sẽ đặt câu hỏi liệu có bao nhiêu công việc trong
xã hội hiện đại này đòi hỏi những hình thức viết tay cổ xưa? Và việc nghiên
cứu, đưa ra những cuộc tranh luận để làm gì trong khi hàng tệp thông tin về
bất cứ chủ đề nào đều sẵn có trên Internet chỉ bằng một cú click chuột? Một
số thậm chí còn có thể nghi ngờ sự xác đáng của toàn bộ những trải nghiệm
trong trường đại học.
Vấn đề thực sự nằm ở đây. Ý tưởng về việc trả tiền cho ai đó làm bài tập
giúp bạn đang ngày càng phổ biến trong nền văn hóa cởi mở của chúng ta,
thậm chí là ngay cả trong lĩnh vực viết lách. Việc nhiều diễn viên, vận động
viên, chính trị gia và doanh nhân ký hợp đồng với những người viết thuê để
hoàn thành những cuốn hồi ký của họ là chuyện rất phổ biến. Và không có
điều luật nào ngăn cấm điều này.
- Cùng lúc, giáo dục đại học đang được chuyển đổi thành một ngành công
nghiệp – một lĩnh vực khác của hoạt động kinh tế - nơi mà hàng hóa và các
dịch vụ được mua bán. Theo logic này, một sinh viên trả đúng giá thị trường
cho nó sẽ giành được bất cứ mức điểm nào mà nó mang lại. Trên thực tế,
nhiều trường đang tỏ ra “dễ tính” với những sinh viên bận rộn – những
người phải hoàn thành bài vở giữa một loạt những trách nhiệm hàng ngày
khác. Có vẻ như những người mua sắm khôn ngoan đang đầu tư ít nhất thời
gian và nỗ lực cần thiết để có được hàng hóa.
Nhưng khi sinh viên thuê một bên thứ ba làm bài luận cho mình nghĩa là họ
đang làm giảm giá trị của chương trình mà họ đang theo học. Họ đang lừa
đảo chính những giáo viên hướng dẫn – những người chấm điểm cho bài
luận mà họ nghĩ là tác phẩm thực sự của sinh viên. Họ cũng đang lừa dối
chính những bạn học của mình – những người đang đầu tư thời gian và công
sức của chính mình để nhận được điểm tốt.
nguon tai.lieu . vn