Xem mẫu

Maëc Giang

Queâ höông nguoàn coäi

MỤC LỤC

Trang

Lời giới thiệu
Nào có ra đi
Biểu hiện tinh thần khí chất
Lời giao cảm

Mộng Bình Sơn
Kiên Giang

01.

05.

10.

15.

20.

Hồ Bảo Quốc

Tác giả

Xin nguyện làm người Nước Việt Nam
Việt Nam non nước tôi
Miền Bắc quê hương tôi
Miền Trung quê hương tôi
Miền Nam quê hương tôi
Cao Nguyên quê hương tôi
Trung Du quê hương tôi
Đảo Hòn quê hương tôi
Sắc thân tam thể Việt Nam
Việt Nam quê hương tôi
Ba chị em
Ba anh em
Quê hương tồn sinh bất diệt
Tiếng hát Việt Nam muôn đời
Quê hương nguồn cội
Tình ca muôn thuở của người Việt Nam
Việt Nam còn đó muôn đời
Dòng thơ gọi tình người
Trọn chưa nửa kiếp con người
Ta đi trên nước non mình
1

Maëc Giang

25.

30.

35.

40.

45.

Queâ höông nguoàn coäi

Ta còn Việt Nam sông núi hồn thiêng
Tiếng gọi quê hương
Bài ca sỏi đá
Con chim nho nhỏ bay quanh lối về
Reo bình minh thức dậy
Bước đi rơi rụng mây ngàn
Vương hình cát bụi lang thang
Con người phiêu bạt
Nghe rừng khua gió núi
Đi đâu cũng nhớ quê mình người ơi
Đỡ nét mây ngàn
Ta đưa nhau đi trên quê huơng ta đó
Đường lên viễn xứ
Em bé mồ côi
Đi đâu cũng nhớ trở về
Không biết ngày mai tôi trở về
Tôi gọi tên tôi
Mái tranh nghèo xa xưa ấy
Nhớ thương về Mẹ
Mỉm cười tôi vẫn là tôi
Mơ màng ôm vũ trụ
Một ngày mai sẽ mới
Nắng đổ ngày về
Người về, tôi đi
Nhắc những em tôi
Nhớ thương ngày về
Ta nhủ mình nghe
2

Maëc Giang

Queâ höông nguoàn coäi

Ta xin góp mặt cuộc đời
Thuyền về bến cũ
50
Bên bờ lau biển động
Tình núi nghĩa rừng
Tình thương của Mẹ đong đầy trần gian
Tình Cha còn đó đẹp thay
Bóng hình Cha muôn thuở
55. Tình Mẹ muôn đời
Trẻ thơ bên cạnh cuộc đời
Tôi là một con tàu
Những em bé cơ cùng
Một cành hoa dâng Mẹ
60
Công đức sinh thành
Đừng có mãi hoàng hôn và đêm tối
Ta đây, hiện hữu vô cùng !
Xin chắp đôi bàn tay
Từ ly ngày tàn
65. Những đứa em ôi
Tuổi thơ em học đánh vần
Tình quê hong giọt nắng
Đã đến ngày mai
Hoa nở giữa rừng hoang
70. Là của Việt Nam
*****

Lời Giới Thiệu
3

Maëc Giang

Queâ höông nguoàn coäi

Qua năm mƣơi năm, tiếp bƣớc tiền nhân tôi trót vào
con đƣờng khảo cứu lịch sử văn học dân tộc. Tôi đã
đọc rất nhiều thơ và cũng làm đƣợc một số việc cho
các thế hệ thơ ca.
Nhƣng khi may mắn đƣợc đọc tập thơ Quê Hƣơng
Nguồn Cội (và khoảng 650 bài khác nữa) của nhà thơ
Mặc Giang, một tập thơ chan chứa tình quê hƣơng dân
tộc, với tâm hồn bao la, sâu rộng bằng trái tim và dòng
máu của ngƣời Việt Nam, tập thơ đã làm cho tôi hòa
đồng trong tác phẩm không còn phân biệt đƣợc tâm tƣ
và cảm giác của mình và chỉ còn là một con tim, một
dòng máu chung của dân tộc trộn lẫn vào sự cấu tạo
chung trải qua mấy ngàn năm lịch sử của núi sông.
Hỡi các thế hệ con cháu Lạc Hồng ! Đã bao ngƣời ví
quê hƣơng nhƣ một chiếc nôi nuôi dƣỡng những dòng
máu của Tổ Tiên sinh ra để lớn lên dù sống nơi đâu, dù
làm gì nơi đâu cũng không thể quên nổi chiếc nôi ấy.
Đọc thơ Mặc Giang, tôi tự cảm giác nhƣ cùng nhà thơ
đang nằm chung trong chiếc nôi muôn thuở đó, mà reo
lên tình tự quê hƣơng, rung lên tình ca dân tộc, và bƣớc
đi theo dòng lịch sử của tổ quốc.

4

nguon tai.lieu . vn