Xem mẫu

PUTIN - SỰ TRỖI DẬY CỦA MỘT CON NGƯỜI
Tác giả: Trương Dự
Dịch giả: Hồng Phượng
Nhà xuất bản: NXB Lao Động
Công ty phát hành: PandaBooks
Năm xuất bản: 2013
Số trang: 440
Làm ebook: Heoconmtv
Nguồn: Waka
Ngày hoàn thành: 08-06-2017
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com
Nếu có điều kiện hãy mua sách để ủng hộ tác giả; dịch giả và nhà xuất bản
nhé!

Chương I
VỊ TỔNG THỐNG LỚN LÊN TRONG
ĐẠI TẠP VIỆN

Sự mở đầu tốt đẹp

M

ột người sau khi đã thành danh, những người hiếu kỳ
thường sẽ lần theo tám đời tổ tiên của anh ta, khảo chứng
tính tất yếu dẫn đến sự thành công của anh ta từ xuất thân
dòng dõi. Pu-tin cũng từng gặp phải chuyện thú vị như vậy.

Đầu năm 2000, khi Pu-tin đang chuẩn bị cho cuộc bầu
cử Tổng thống, tờ báo của nước Cộng hoà Môn-đô-va là “Môn- đô-va
độc lập” đăng một bài viết, tiêu đề là “Pu-tin là người Môn-đô-va
chúng tôi”. Môn-đô-va là một nước nhỏ nằm giữa U-crai-na và Ruma-ni, trong lịch sử từng là một bộ phận của Ru-ma-ni, năm 1940 trở
thành một nước Cộng hoà thuộc liên Xô, tháng 8 năm 1991 độc lập,
diện tích hơn 30 ngàn km2, dân số hơn 4 triệu người, trong đó có tới
60% là người Môn-đô- va. Báo này nói, nhà sử học Môn-đô-va là
Vích-to An-tô-ni đã nghiên cứu tộc phả của gia tộc Pu-tin. Ông ta nói,
tổ tiên của Pu-tin là vệ binh phi-la-đơ Pu-ti-nê của đại công tước
Môn- đô-va. “Pu-ti-nê” trong tiếng Nga có nghĩa là “cái thùng tròn”.
Một lần chủ nhân của Pu-ti-nê đang nói chuyện với pi-tơ đại đế trong
lều bạt, thích khách của Thổ nhĩ Kỳ tới hành thích, Pu-ti-nê nghe tin
đã đánh nhau kịch liệt với thích khách, cuối cùng bắt được sát thủ,
cứu được pi-tơ đại đế và đại công tước Môn-đô-va. pi-tơ đại đế sau
khi biết được tên của Pu-ti-nê đã cười, khuyên ông ta đổi tên thành
Pu-tin, đồng thời giữ lại bên mình người vệ binh này; còn phong cho
ông ta làm thượng úy, thưởng cho một khoảnh đất, mảnh đất này
được gọi là pu-ti-nô. Về sau phi-la-đơ Pu-tin đã cưới và sinh con với
một cô gái Nga, thế hệ sau của ông ta luôn sống ở Xanh pê-téc-bua,
đây chính là gia thế của Pu-tin. Báo “ngày nay” nói: “Tin hay không
tin quãng lịch sử này là việc của bản thân Pu-tin, song đây quả thực là
một gia thế thú vị, đặc biệt là tên của Pu-tin, vì thế mà có mối liên hệ

với pi-tơ đại đế”. đối với đoạn lịch sử gia đình này, bản thân Pu-tin có
tin hay không thì mọi người cũng biết. nhưng, nhớ lại những năm
tuổi thơ của mình, Pu-tin hẳn cũng không quên nhấn mạnh mình là
một đứa trẻ lớn lên trong Đại Tạp Viện.
Quê hương của Pu-tin - Xanh pê-téc-bua là một toà thành cổ nằm
bên bờ sông nê-va. Cuối thế kỷ XVii, trải qua cố gắng và chinh chiến
lâu dài của mấy thế hệ, người Nga cuối cùng đã giành được cửa ra
biển mà họ đã mơ ước từ lâu tại bờ biển Ban- tích. năm 1703, trên
mảnh đất vừa mới chiếm lĩnh được không lâu này, pi-tơ đại đế đích
thân lãnh đạo xây dựng một thành phố mới, đây chính là tiền thân
của Xanh pê-téc-bua - cửa ngõ quan trọng của pi-tơ pôn. năm 1712 pitơ đại đế bất chấp sự phản đối của mọi người, chuyển thủ đô Nga tới
đây, và đặt tên cho nó là Xanh pê-téc-bua. Từ năm đó đến năm 1918,
trong quãng thời gian dài 206 năm, Xanh pê-téc-bua luôn là thủ đô và
trung tâm chính trị, kinh tế, văn hoá của đế quốc đại Nga. Sau cách
mạng tháng 2 năm 1917, Xanh pê-téc-bua đổi tên thành Pi-trô-grát,
sau khi Lê-nin mất vào năm 1924, đổi thành Lê-nin-grát, đến năm
1991 lại đổi thành Xanh pê-téc-bua. Pu-tin sống từ nhỏ và lớn lên ở
đây, vì vậy khi kể lại cuộc sống những năm đầu của Pu-tin, chúng tôi
vẫn dùng tên Lê-nin-grát.
Ông nội của Pu-tin là một đầu bếp nổi tiếng có kỹ thuật cao siêu,
hơn nữa có sự từng trải khác thường. Sau đại chiến Thế giới lần thứ
nhất, ông nhận lời mời tới làm việc tại thị trấn ở ngoại ô Mát-xcơ-va,
nấu nướng cho Lê-nin và người nhà của ông sống ở đó. Sau khi Lênin từ trần, ông lại được điều đến một biệt thự của Xta-lin, làm việc ở
đó một thời gian dài. Sau khi nghỉ hưu, ông lại làm đầu bếp nhiều
năm ở nhà điều dưỡng i-lin-xcốp của Thành ủy Mát-xcơ-va. Trước
khi Pu-tin 12 tuổi, tức trước khi ông nội ông mất, ông đã từng nhiều
lần tới nhà điều dưỡng này chơi, cùng sống với ông nội, bà nội nhiều
năm tháng hạnh phúc.
Ngày 7 tháng 10 năm 1952, Pu-tin chào đời tại một Đại Tạp Viện
trong ngõ Bát-xcốp thuộc trung tâm thành phố Lê-nin-grát, những
năm tháng tuổi thơ của ông chính là sống trong Đại Tạp Viện này. Khi
Pu-tin chào đời, cha ông đã 41 tuổi, đã kết hôn được 24 năm rồi, vì
vậy Pu-tin được gọi là “đứa trẻ đến chậm”. là “con độc” trong nhà,
nên từ nhỏ Pu-tin đã được tất cả mọi người trong nhà vô cùng yêu
thương.

Theo Pu-tin kể lại, sự kết hợp của cha mẹ ông chủ yếu là xuất
phát từ tình yêu. ngoài ra, cha ông sắp sửa phải đi lính, để đôi bên có
sự đảm bảo, vì vậy đã kết hôn rất nhanh. năm thứ tư sau khi kết hôn,
cha mẹ của Pu-tin đã dời đến ở Lê-nin-grát, sống ở ngoại ô. Mẹ vào
nhà máy làm việc, cha thì tiếp tục phục dịch trong bộ đội tàu ngầm.
Khi đại chiến Thế giới lần thứ ii bắt đầu, trong thời gian Pu-tin bố bị
quân đức vây hãm ở Lê-nin-grát, hưởng ứng lời kêu gọi, lại một lần
nữa ra tiền tuyến tham chiến, bị trúng đạn pháo trọng thương. Về sau
chân ông còn mang mảnh vụn của lựu đạn, khi thời tiết xấu, ngay cả
đi lại cũng khó khăn.
Hai người anh trai của Pu-tin đều bị chết trong vây khốn. Pu-tin
tuy chưa từng gặp họ, nhưng từ nhỏ đã in đậm vào trong đầu những
cảnh bi tráng của cuộc chiến bảo vệ thành phố Lê-nin-grát mà người
lớn kể, mặc dù chiến tranh chỉ là chuyện mười mấy năm trước khi
ông ra đời. Cả việc bố mẹ nhớ thương hai người con trai chết yểu
trong thời chiến cũng khiến cho Pu-tin cả đời khó quên. Quan niệm
được hình thành bởi cảm nhận về sự hy sinh của các thành viên trong
gia đình và vết thương của thành phố, hiệu quả của nó là cái mà giáo
dục chính trị trừu tượng, khô khan không thể nào có được. Bối cảnh
gia đình như vậy, khiến cho Pu-tin tiếp nhận nền giáo dục xã hội chủ
nghĩa của liên Xô một cách rất tự nhiên, lòng yêu nước chính là một
trong những tinh thần Nga mà một người làm Tổng thống như ông
đề xướng.
Thời kỳ niên thiếu, Pu-tin sống trong một ngôi nhà năm tầng, do
nhà máy ôtô nơi cha ông làm phân cho họ. ngôi nhà này rất tồi tàn,
không có nước nóng, không có nhà tắm, bếp rất nhỏ, lại là bếp công
cộng nữa. Một phía cầu thang có lan can sắt đã gỉ lỗ chỗ. Trên hành
lang thường có rất nhiều chuột ra vào. Pu-tin và các bạn nhỏ của ông
thường dùng gậy đuổi chuột. Một “trận chiến người chuột” đã diễn ra
trên cầu thang này, đến nay còn khắc vào trong đáy sâu ký ức của Putin. Một lần, Pu-tin trông thấy một con chuột rất to, bèn đuổi kỳ cùng
nó, mãi cho tới khi ép nó vào góc tường. Con chuột này không còn
đường chạy nữa, cuống cuồng, quay ngoắt người lại, dốc hết sức xông
thẳng về phía Pu-tin. Tất cả những cái đó đều rất đột ngột, Pu-tin vô
cùng sợ hãi. Tiếp đến, con chuột đuổi theo sát Pu-tin. Chỉ thấy nó
nhảy như bay từng bậc thang một, trong nháy mắt đã đuổi đến hành
lang tầng nhà của Pu-tin. rốt cuộc Pu-tin vẫn chạy nhanh hơn con
chuột đó, ông mở cửa nhà với tốc độ nhanh nhất, rồi đóng sập cửa
vào, ngăn con chuột ở bên ngoài cửa.

nguon tai.lieu . vn