Xem mẫu
- Chữ P thứ 5 (People)
trong quản trị nhân sự
(Quản Trị) Mô hình 4P trong marketing được mở rộng thành 7P, trong
đó chữ P thứ năm có ý nghĩa là bao bì, đóng gói (package).
- Những ấn tượng về hình thức bên ngoài của sản phẩm có ảnh hưởng quan
trọng đối với phản ứng của người mua. Người ta có khuynh hướng tin cậy
những sản phẩm có mẫu mã đẹp hơn những sản phẩm được đựng trong bao bì
kém phẩm chất. Trong quản trị nhân sự, nhà quản trị cũng là khách hàng của
người lao động và là đối tượng của ảnh hưởng marketing thương hiệu con
người.
Đôi lúc, đấy là sự marketing vô thức, cụ thể là có khi một người nào đó lỡ gây
ra một sai sót nhỏ nhưng bị người khác có ấn tượng và “gán nhãn” dựa trên
những ấn tượng đó.
Ví dụ, một nhân viên mới nếu ăn mặc thiếu tề chỉnh trong ngày đầu tiên đi
làm thì rất dễ bị đánh giá là người xuềnh xoàng. Rất có thể ngay từ ấn tượng
đầu tiên không đẹp mà các cộng sự sẽ tỏ ra thiếu tôn trọng và không đánh giá
cao năng lực chuyên môn của người ấy và sự ngộ nhận đó có ảnh hưởng đến
công việc lâu dài của “lính mới”.
Tại không ít doanh nghiệp đã xảy ra vô số trường hợp mà chỉ thông qua đôi
ba sự kiện nhỏ nhưng có ấn tượng, các nhà quản trị đánh giá thiên lệch một
nhân viên và đánh giá ấy có khi theo suốt quá trình hợp tác giữa hai phía, tác
động mạnh đến cách cư xử và quyết định của nhà quản trị đối với nhân viên
đó.
Trong truyện Tam quốc diễn nghĩa, mãnh tướng Lữ Bố chỉ vì bị “gán nhãn”
bất trung (giết hai nghĩa phụ Đinh Nguyên và Đổng Trác) mà phải bước vào
cửa tử. Tào Tháo định tha chết cho Lữ Bố vì đó là một tướng uy dũng kiệt
xuất, nhưng cuối cùng đã treo cổ Lữ Bố chỉ vì câu “chọc gậy bánh xe” của
Lưu Bị là “Ngài quên Đinh Nguyên và Đổng Trác rồi ư?”.
Chính Tào Tháo từng hành thích Đổng Trác nhưng lại sợ gặp phải kết cục
như Đổng Trác. Người người đều biết Đổng Trác đáng chết, nhưng mấy ai đủ
- tự tin rằng mình không đáng chết như Đổng Trác trong mắt một ai khác?
Trong xã hội học, lý thuyết gán nhãn hiệu (tiếng Anh: labeling theory) giải
thích về chuyện một hành vi ở người này bị xem là không tốt (lệch lạc), trong
khi hành vi tương tự ở người khác thì lại không có vấn đề gì.
Qua đó, lý thuyết này nhấn mạnh đến tính tương đối trong việc đánh giá hành
vi của con người.
Cũng một hành vi, người ta có thể hiểu khác nhau trong các tình huống khác
nhau, chẳng hạn một vị lãnh đạo say rượu trong một bữa tiệc cùng đồng
nghiệp có thể đ ược xem là hòa đ ồng hết mình với nhân viên, nhưng cũng có
thể bị chê là rượu chè bê tha, thiếu khả năng kiểm soát hành động.
Trong quản trị nhân sự, dùng “đúng người đúng việc” là một yêu cầu quan
trọng. Tuy nhiên, đó lại là một điều không dễ dàng đối với cả những nhà quản
trị sáng suốt nhất.
Trong Tam quốc diễn nghĩa, khi danh tướng Trương Phi vì say rượu mà đ ể
mất Từ Châu vào tay Lữ Bố thì nhiều người đọc lập tức đổ hết lỗi cho Trương
Phi, nhưng nếu xét cho kỹ thì đó chính là một thất bại trong việc dùng người
của Lưu Bị.
- Là anh em kết nghĩa, lẽ ra Lưu Bị phải hiểu rõ năng lực và phẩm chất của
người em kết nghĩa và nói theo cách của giới doanh nhân hiện đại thì vị chủ
tịch hội đồng quản trị ấy đã chủ quan giao cho Trương Phi chức giám đốc
điều hành (CEO), toàn quyền cai quản và quyết định “Công ty Từ Châu”
trong thời gian chủ tịch đi công tác.
Do quyền lực được giao quá lớn so với kinh nghiệm quản lý, tân giám đốc
Trương Phi đã phạm sai lầm, khiến công ty làm ăn thất bát và sau đó bị thâu
tóm. Đó là một hệ quả tất yếu.
- Nguyên nhân cơ bản là Lưu Bị đã “gán nhãn” cho Trương Phi là người được
tín nhiệm, phù hợp nhất cho vị trí giám đốc điều hành Từ Châu. Vì thế, chữ P
cuối cùng của mô hình 7P trong marketing là con người (People).
Dù được xếp cuối nhưng đó lại là nhân tố quyết định sự thành bại của các
chiến lược hoạt động, từ Product (sản phẩm), Price (giá cả), Promotion (xúc
tiến, khuyến mãi), Place (địa điểm), Packaging (đóng gói, b ao bì) đến
Positioning (định vị).
N ếu chỉ nhìn nhãn hiệu (Packaging) mà bỏ quên yếu tố con người (People)
vốn phức tạp, đa diện thì nhà quản lý khó có được cái nhìn khách quan để ra
những quyết định đúng đắn.
nguon tai.lieu . vn