Xem mẫu

Table of Contents
Chương I: Những lời không được nói với con cái
Chương II: Nên ít nói "Không" với con trẻ
Chương III: Những đứa trẻ bất hạnh
Chương IV: Bình tĩnh nhìn nhận thất bại
Chương V: Thuận lòng thì mới thuận tai
Chương VI: Những thông tin hiểu nhầm
Chương VII: Phát triển ưu điểm sẽ giảm bớt khuyết điểm
Chương VIII: Nghiêm khắc đúng mực
Chương IX: Hãy để con trẻ được tự do hơn
Chương X: Học tập quan trọng hơn điểm số
Chương XI: Những lời phê bình khó hiểu
Chương XII: Con trẻ phát triển toàn diện

Chương I: Những lời không được nói với con cái
1. Đánh chết mày
"Con trẻ vốn dĩ khi sinh ra vô cùng lương thiện, nhưng sau đó lại bị "vấy bẩn" bởi môi
trường xung quanh và bố mẹ".
Thật đáng buồn là hiện nay vẫn còn có quá nhiều các bậc phụ huynh nuôi dạy con cái bằng
cách đánh chửi. Khi đánh chửi con trẻ, bố mẹ lúc ấy vốn rất tức giận sẽ nói: "Đánh chết
mày!"
Câu nói sáo rỗng "Đánh chết mày!" sẽ làm giảm mất cái uy của bố mẹ, sẽ chẳng đem lại bất
cứ hiệu quả thực tế nào. Vì khi nói câu này thì tức là bố mẹ không có cách nào hay hơn nữa.
Câu nói này thực chất chỉ là một câu nói "doạ dẫm", chẳng hề thực hiện được (Bố mẹ cũng
đâu có chuẩn bị thực hiện điều đó), con trẻ chắc chắn sẽ không chấm dứt các hoạt động của
mình.
Nhiều khi chúng ta thấy là con cái càng làm cho chúng ta tức giận hơn, đến khi chúng ta
không thể không trừng phạt chúng. Mọi hành vi của chúng thực sự khiến cho chúng ta
muốn đánh chúng. Hành vi khiêu khích của con trẻ chính là mục đích mà chúng muốn đạt
được. Nếu chúng ta thực sự muốn đánh chúng thì như vậy đã trúng kế của chúng mất rồi.
Đồng thời cũng là cách giúp con trẻ đạt được mục đích trả thù. Trong lòng con trẻ sẽ thầm
nghĩ, bố mẹ đã đánh con đau như vậy nhưng kiểu gì bố mẹ cũng rất tức giận rồi, như vậy là
con hài lòng lắm rồi. Những ông bố, bà mẹ đánh chửi con cái là những ông bố, bà mẹ vô
dụng nhất. Nếu bạn không thích đánh con mình, nhưng trong lúc tức giận khó có thể nhẫn
nại chịu đựng, thì đánh chửi con cái tức là đã thông báo sự thất bại của bạn. Nếu bạn thích
đánh con trẻ đến như vậy thì bạn chính là một người bệnh cần phải được điều trị.
2. Con trẻ mắc tật đái dầm
"Những đối tượng mà con trẻ yêu thương thường là người lớn. Chúng có được sự giúp đỡ
về vật chất cần thiết từ những người lớn, chúng mong muốn người lớn thực sự dành cho
mình những thứ để mình tự phát triển. Đối với con trẻ, người lớn là những người rất đáng
tôn trọng. Miệng của người lớn giống như một suối nước không bao giờ cạn để con trẻ có
thể học được rất nhiều từ cần phải học".
Bà mẹ đang nói chuyện này nọ thì chợt nhớ nhắc đến chuyện con mình "con mình mắc tật
đái dầm..." Vừa nói dứt lời thì cậu bé đứng bên đỏ bừng cả mặt, tỏ vẻ tức giận, oán hận.

Đái dầm là một khiếm khuyết về mặt sinh lý của con người. "Đó là một nỗi đau khó nói" nên
con trẻ rất nhạy cảm với vấn đề này. Do vậy mà bố mẹ không nên tuỳ tiện nhắc đến việc này
của con trẻ. Bà mẹ này có thể là đã vô tình nhắc đến chuyện đái dầm của con trẻ, nhưng con
trẻ lại hiểu nhầm rằng mẹ đang cố tình bêu xấu mình trước mặt mọi người.
Trẻ mắc tật đái dầm là do dây thần kinh chịu trách nhiệm kiểm soát đường tiểu ra chưa
phát triển hoàn thiện. Thường thì tật này của con trẻ sẽ hết dần theo độ tuổi lớn lên của
chúng. Tuy là tật này chẳng có gì to tát nhưng tâm lý của con trẻ lại cảm thấy rất nặng nề.
Chúng cho rằng mình kém cỏi hơn người khác, mình là kẻ bỏ đi và dần dần nảy sinh tâm lý
tự ty, không có dũng cảm chơi đùa, kết bạn với mọi người. Nếu con bạn bị tật đái dầm thì
bạn cũng không nên lấy làm lạ, chỉ cần chăm chỉ lau chùi nhà, giặt ga giường là đủ rồi. Bạn
cũng cần phải nhớ rằng không nên có bất cứ lời trách móc, than thở nào về tật này của con
trẻ, càng không nên rêu rao chuyện ấy ở chỗ đông người. Bạn cần phải giữ tính tự ái của con
trẻ thì con trẻ sẽ cám ơn bạn suốt đời.
3. Con dốt quá
"Trong xã hội này, không phải ai ai cũng được nhìn nhận có giá trị, không phải ai ai cũng
được chấp nhận. Sự khen ngợi và chiêm ngưỡng của chúng ta luôn luôn chỉ dành cho một số
người mà thôi. Những người này từ khi mới sinh ra đã có được những tính chất được mọi
người chú ý. Trong thể chế không được tốt đẹp ấy thì những người làm bố, làm mẹ như
chúng ta cần phải biết cân bằng những ảnh hưởng mà thể chế này gây ra".
Thế nào gọi là dốt? Học cái gì cũng chậm chạp thì gọi là dốt. Học cái biết ngay thì được gọi là
thông minh, còn không thông minh thì tức là dốt rồi. Về động tác mà nói thì không nhanh
nhẹn tức là dốt, chậm chạp tức là dốt. Cứ suy luận như vậy thì đứa trẻ mới sinh ra là đứa trẻ
ngu dốt nhất. Nó chẳng biết cái gì cả, ngay cả ăn cũng chẳng biết nữa là, và cũng chẳng biết
nói, không biết đi. Thế thì tại sao chúng ta không nói là chúng ngu dốt nhỉ?
Ngu dốt là một khái niệm được con người quy định khi so sánh người này với người khác.
Người ta biết đi còn bạn thì chẳng biết đi, đó là do bạn chậm chạp, chân tay lóng ngóng.
Người ta biết nói mà bạn thì chẳng biết nói, đó là do bạn chậm ăn nói. Tại sao các bạn khác
thi đều làm đúng cả còn mình thì làm bài toàn sai nhỉ?
Thì vẫn là bạn dốt đấy thôi!
Những đứa trẻ khôn rất sợ bị người nói là mình ngu ngốc. Chúng không hiểu tại sao mình
thường mắc sai lầm, mặc dù học cái gì cũng rất cố gắng. Có lẽ bao nhiêu năm sau chúng sẽ

nguon tai.lieu . vn