Xem mẫu

  1. BÀI THƠ QUÊ HƯƠNG NGUYỄN MINH QUANG Quê tôi có một dòng sông có con đường nhỏ nối vòng nhân duyên Có rượu Bầu Đá môi mềm Cửa Đông Bình Định nối liền xưa nay! Đường về Nhơn Hội mưa bay Qua cầu Thị Nại đã say biển nồng Rạng ngời thành phố Qui Nhơn Người về tìm lại cội nguồn ngày xưa Bài thơ mảnh đất rừng dừa Hiền như tiếng nẫu cho vừa lòng quê Ai còn nhớ đến Bình Khê Dấu chân của Bác xa nghe bồi hồi Tiếng ru trên những vành môi Từ Bình Đê đến khoảng trời Cù Mông ! NÓI VỚI EM Nguyễn Minh Quang Anh nói với em về Bình Định Đất anh hùng áo vải Quang Trung Mùa xuân mới trên đường đổi mới Vạn tấm lòng hướng về Nhơn Hội Kỳ vọng nhiều lứa tuổi đôi mươi Cửa Đông Bình Định sáng góc trời Ngàn xưa hỡi rạng ngời ngàn sau. Anh nói với em về Bình Định Rừng dừa xanh quật khởi anh hùng Trong kháng chiến núi rừng vây giặc Hồng Lĩnh ơi, chi bộ đầu tiên Bao liệt sĩ, anh hùng đã mất Những nghĩa trang nối dài nước mắt Cho hôm nay, nhìn lại tự hào ! Anh nói với em về Bình Định Đất thơ ca, văn vật hoàng thành Điệu bài chòi, hát bộ chân quê Sao lắng đọng mọi nẻo đi về Hồn dân tộc, mùa xuân Đinh Hợi Chào Bình Định vươn tầm cao mới Để ngàn năm tiếp nối ngàn năm ! CẦU THỊ NẠI Cầu Thị Nại qua vùng biển cả Nối tình người bè bạn năm châu Ôi, chiếc cầu để lại nghìn sau Cho con cháu muôn đời bỡ ngỡ Muối biển mặn cho lòng ai nhớ Giữa tình quê đất nước con người Qui Nhơn ơi ! Thành phố rạng ngời Xuân Đinh Hợi tầm cao thế kỷ !
nguon tai.lieu . vn