Xem mẫu
- 5 giác quan tình yêu
Con người có 5 giác quan (thị giác, khứu giác, vị giác, xúc giác)
để nhìn, nghe, ngửi, nếm, sờ... mà cảm nhận ánh sáng, bóng
tối, hình ảnh, âm thanh, tiếng động, mùi vị, hương vị, cảm giác
rắn, mềm, nóng lạnh...
Kỳ lạ là: 5 giác quan ấy, từng giác quan một, đều biết cảm nhận
và sinh tình yêu. Giác quan nào xuất hiện trước lên trung tâm não
(thần kinh) làm rung nhịp trái tim yêu.
Đôi mắt (thị giác) do sự phân công của cơ thể con người, luôn là
nơi cảm nhận trước nhất, nhiều nhất các hình ảnh vật thể rồi thông
báo cho các giác quan khác như: Tai thay cho mắt, xúc giác thay
cho thính giác, người có khả năng đặc biệt, dùng ngón tay sờ vào
nơi có màu sắc mà biết màu ấy là màu gì.
Với nữ giới, có một ưu thế là nhan sắc, sắc đẹp ngời ngợi bộc lộ ra
ngoài, đã tự nhiên cuốn hút nam giới cực mạnh còn hơn cả nam
châm đối với các vật thể là sắt, có pha sắt.
- Con người ta, dù là nam hay nữ, ai cũng thích vẻ đẹp, sắc đẹp, cái
đẹp, sự đẹp. Là đàn ông – nam giới mà không có chút rung động
tình cảm gì trước người phụ nữ đẹp rờ rỡ, xinh như mộng, thì
không là người vô cảm cũng là người không bình thường về thần
kinh. Có điều cần phải nghĩ đến chăng ấy là: Mình đã cảm nhận
như thế nào trước sắc đẹp và người đẹp ấy.
Với nữ giới, có một ưu thế là nhan sắc, sắc đẹp ngời ngợi bộc lộ ra
ngoài (Ảnh minh họa)
- Dẫu có ngẩn ngơ, choáng váng, si mê đến đâu cũng cần phải tỉnh
táo để thưởng thức, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của người đẹp, trước hết
đó là vật báu quý giá cần phải nâng niu, gìn giữ cho đời sống xã
hội. Chứ đừng thấy người đẹp mà như “quạ thấy gà con” thì có
khác gì “ý loạn tình mê” mà hóa thành con thiêu thân chết vì sắc
đẹp.
Nhờ đôi mắt mới nhìn ra, nhìn thấy người đẹp. Chọn người, chọn
vợ (chồng) đúng là từ mắt đã. Song, chỉ bằng mắt thôi thì chưa đủ,
chưa chính xác để có thể, có được yêu – được phép yêu hay không.
Ngưỡng mộ, chiêm ngưỡng, ca tụng với tâm ý trong sáng, khác với
mê mẩn, cuồng si, rắp tâm chiếm đoạt để thỏa dục vọng. Tục ngữ
có câu: “No bụng, đói con mắt”, có vợ rồi, thấy người khác đẹp
hơn, còn toan tính tán tỉnh, thì đúng là mắt bị làm sao rồi. Một
mình mắt nhìn thôi, chưa đủ.
Còn (và nhất thiết) phải nhờ tới đầu óc, trí tuệ nữa. người đẹp ấy là
ai? Như thế nào? Và nhìn ngay mình đã. Chưa vợ, mới tìm vợ. Có
vợ rồi, thì thôi. Một mình mắt nhìn rồi quyết định yêu, dễ nhầm lẫn
lắm. Nhan sắc của ai kia là thật hay giả? Thời buổi bây giờ mỹ
phẩm, mỹ viện tài tình lắm. Từ vòng 1 đến vòng 3 đều uốn éo
bơm, đắp được. Môi, mũi, cằm, răng, tóc tân trang được hết. Vẻ
bên ngoài thì thế, tính nết thì sao? Dập dìu dăm bữa, nửa tháng đâu
rõ được. Tận lúc về ăn ở với nhau mới ngã ngửa. Miệng cười thì
xinh, thấy ngay. Mái tóc tuyệt quá, đẹp rồi.
Chỉ sau đấy mới hay cái lưỡi vừa mềm vừa dài, “buôn dưa lê”,
toang toác giỏi. Có chịu đựng, bỏ qua được không? Con người, ai
cũng có nhiều ẩn số lắm, chỉ mắt nhìn thì không nhanh chóng thấy
hết được đâu. Hương sắc tình yêu một vẻ đẹp bên ngoài chưa phải
là tất cả. Khoa học tự nhiên đã khám phá ra rằng: Hơi hướng (mùi
vị) cơ thể của người này có sức quyến rũ, gắn bó với người kia
không lẫn với ai, không ai thay thế được, có thật yêu nhau mới
cảm nhận được.
- Chọn người, chọn vợ (chồng) đúng là từ mắt đã. Song, chỉ bằng
mắt thôi thì chưa đủ (Ảnh minh họa)
Cho nên mới có đôi: Chồng bảnh trai, vợ nhan sắc thường thường
(hoặc ngược lại) cứ quấn lấy nhau không rời. 5 giác quan đã giúp
họ không nhận nhầm nhau dù là trong bóng tối. Nghe tiếng nói,
thoảng hơi thở, đã đủ nhận ra đấy là người… của mình.
Nói “yêu bằng mắt” hay “yêu bằng tai” là nói tới cái yêu, cánh cửa
ban đầu mở ra để đón và nhận tình yêu. Cách đến với tình yêu như
thế vừa gắn liền, vừa thể hiện động cơ và mục đích của người dùng
mắt, dùng tai để yêu đồng thời cũng bộc lộ bản lĩnh yêu đúng hay
sai, còn non nớt hay đã từng trải của người trong cuộc không ngoài
kết quả, hậu quả: “Yêu thế nào, được thế ấy” của thuyết “nhân
quả” do chính mình tạo ra.
Như: Quá si mê sắc đẹp, bị sắc đẹp mê hoặc cộng với sự ích kỷ,
thô bạo với tình yêu thì… tan tình, không có được tình yêu chân
chính. Chạy theo sắc đẹp thì dễ và sẽ bị sắc đẹp làm cho lóa mắt,
rơi xuống vực lúc nào không biết. Nhiều ông vua, kẻ si tình đã chết
- trẻ, mất mạng vì háo sắc, do chỉ yêu bằng mắt, không yêu bằng trái
tim có trí tuệ soi đường.
Hương vị tình yêu nguyên chất chính đáng là hương vị lan tỏa ra từ
hai chữ thủy chung. Nếu không thì là hương vị độc như loại nấm
nom đẹp, càng đẹp càng độc. Cô tiên đã đẹp, con yêu tinh còn đẹp
hơn. Nhìn bằng mắt thôi, làm sao mà biết? Người xưa trong
chuyện kể có nói tới cái kính “chiếu yêu” để soi yêu tinh giả làm
người đẹp phải hiện nguyên hình là cáo, là rắn, là loài ác đội lốt
người.
Ngày nay, khoa học tự nhiên đã phát triển rất cao mà chưa có nơi
đâu phát minh ra được “kính chiếu yêu” để cảm nhận và bảo vệ
tình yêu. Tuy nhiên, ở mỗi người, ai cũng có thể tự phát minh cho
mình một chiếc kính “chiếu yêu” ấy là: Dùng trí tuệ, lòng nhân
hậu, tự tin, chung thủy để nhìn và tìm người yêu – người đẹp cho
mình mà nhận lấy hương vị ngọt thơm của tình yêu.
nguon tai.lieu . vn